1381 - Nhưng vì sao Long tộc lại được Thanh Đế hỗ trợ?Những lời Thành Tự Tại nói Thần Dạ đều hiểu rõ ràng, nhưng truyền thừa hiện tại của Long tộc cũng đã được Thanh Đế trợ giúp rất lớn, nếu không với cừu hận của Tà Đế Điện đối với Long tộc, giờ này Long tộc cũng đã không thể khôi phục được thực lực thời kỳ đỉnh phong.
1382 Bên trong luân bàn nổi lên một cỗ chân khí huyền diệu chậm rãi khởi động, trong ý niệm của Tử Huyên thao túng, chân khí bắn ra nhanh như chớp, cuối cùng bao phủ lấy Kỳ Lân Châu.
1383 Vào lúc này ngoài vạn dặm quanh Dạ Minh đã được cao thủ Dạ Minh khuếch tán vây vào trong địa phương an toàn, hiện tại có vô số người đang lưu lại nơi đây, nhưng cả không gian lại vô cùng im lặng.
1384 - Trưởng Tôn cô nương…Mặc dù sợ hãi Trưởng Tôn Nhiên, nhưng dù sao cũng quan hệ đến ích lợi bản thân, bọn họ cũng muốn giao tranh một trận. Một người bước lên ôm quyền nói:- Trưởng Tôn cô nương, trong khoảng thời gian này cần đa tạ Dạ Minh bảo hộ mới giúp chúng tôi không bị uy hiếp tính mạng, chúng tôi thật sự ghi nhớ trong tâm, một ngày nào đó nhất định báo đáp.
1385 Đôi mắt Liễu Lăng Vân cùng Thiên Không đột nhiên căng thẳng, hiển nhiên không nghĩ tới chỉ mới hai năm thời gian Dạ Minh đã có nhiều cao thủ thiên huyền như vậy, may mắn bọn hắn đã dựa vào Tà Đế Điện, nếu không chỉ sợ căn cơ của hai thế lực lớn thật sự phải bị biến mất trên thế gian này.
1386 - Chư vị nếu đã đến thì ở lại Dạ Minh đi thôi!- Oanh!Lời vừa dứt, hơn mười thân ảnh bắn vọt ra như mũi tên. - Dạ Minh khí phách thật lớn!Nhìn thấy nhóm người kia vọt tới, ánh mắt người của Tà Đế Điện ngưng trọng, mặc dù lần này có chuẩn bị mà đến, nhưng bọn hắn không thể ngờ chỉ mới qua hai năm mà người của Dạ Minh đã hoàn toàn thay đổi so với trước kia.
1387 Giết hết những người này đi!- Tử minh chủ, chúng tôi biết sai lầm rồi, thật sự đã biết…Nhóm người Du Thiên Hải vội vàng nơm nớp lo sợ nói, thần sắc vô cùng khẩn trương.
1388 Mà Linh nhi không ngừng bế quan thật sự làm Thần Dạ cảm thấy khó hiểu. - Sau này sẽ có cơ hội, muốn dẫn Linh nhi đến, chúng ta sẽ cùng nhau đi thăm khắp mọi nơi trên thế gian.
1389 Tử Huyên, Linh nhi, không sao chứ?- Phụ thân, con không sao. Linh nhi cười khúc khích bay xuống nhào vào trong lòng Thần Dạ. Hiện tại Linh nhi cũng đã không còn gọi Thần Dạ là đại ca ca như ngày trước.
1390 Giỏi ột Dạ Minh!Hắn không khỏi tán thưởng một câu, hắn tin tưởng nếu đổi thành hắn hoặc người khác ở trong trường hợp này sẽ không có biểu hiện như người của Dạ Minh.
1391 - Nếu đã vô duyên cũng không cần cưỡng cầu, đi thôi. Người kia ảm đạm cười, buông lỏng ngón tay, Huyết Bồ Đề như thiểm điện bắn ra, không gian răng rắc một tiếng vỡ tan, khi Huyết Bồ Đề lướt qua dễ dàng đụng vỡ, chỉ nháy mắt sau nó đã bay vào trong tay Linh nhi.
1392 Nhìn thấy Linh nhi, trong lòng Thần Dạ không tự chủ được run nhẹ, đợi khi Linh nhi đi tới bên cạnh, hắn lập tức nắm chặt tay nàng, một đạo năng lượng truyền vào nhanh như chớp.
1393 - Đã biết một cửa cuối cùng của hồn biến rất khó vượt qua nhưng vẫn thật ngoài ý liệu. Phong Ma trầm giọng nói. Nghe vậy Diệp Thước nói:- Với nhận thức của ngươi lần này Thần Dạ có khả năng vượt qua hay không?Nhóm người Ngao Thiên hoảng sợ, hiện tại nhóm trẻ tuổi như Diệp Thước bọn họ không còn đơn giản như ngày trước, ai cũng biết hành động của Thần Dạ sẽ có chút nguy hiểm nhưng không nghĩ tới Diệp Thước còn nói chỉ có “khả năng”!Im lặng một lát Phong Ma nói:- Không tu luyện cùng lĩnh vực nên ta không thể biết được quá nhiều, không thể đưa ra phán đoán chính xác, tóm lại lần này thật không dễ dàng, nhưng mọi người cứ yên tâm, Thần Dạ từng đạt được chỉ điểm, nghĩ tới sẽ không có việc gì.
1394 - Tốt lắm!Mọi người vui mừng, mặc dù nhìn hai thân ảnh phi thường chật vật, mà chân khí cường đại của Thần Dạ giống như bị phong ấn, cảm giác đứt quãng, điều này làm mọi người biết hắn đã gặp phải chuyện gì đáng sợ bên trong xoáy nước màu đen kia.
1395 Nhưng đối diện với mọi người, hắn cũng không cần phải nhiều lời, hơn nữa Thần Dạ đều cảm ứng được những điều mờ mịt như vậy có lẽ không bao lâu sau sẽ cho hắn một đáp án phi thường rõ ràng.
1396 - Lăng nhi, ta không phải cố ý. Thần Dạ nhìn Huyền Lăng với ánh mắt xin lỗi, sau đó tiếp tục nói:- Ta kể giấc mộng kia là chuyện chân thật mà ta từng trải qua, sở dĩ hôm nay nói với mọi người là vì sở dĩ ta có được ngày hôm nay là nhờ Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện hỗ trợ, nhưng bọn họ dù sao từng ở Bắc Vọng sơn vô số năm, vì sao ta có thể làm cho họ cam tâm tình nguyện đi theo ta đây?- Đó là bởi vì ta không cam lòng.
1397 Ân oán khúc mắc năm xưa nói đến cùng là vì hoàng thất cùng Trưởng Tông gia cần chính là quyền thế vô thượng, lập trường của họ cũng không sai. Khi Huyền Lăng cùng Trưởng Tôn Nhiên đi theo Thần Dạ cùng trở về, Thần lão gia tử có thể nghĩ ra nhiều năm qua ở bên ngoài hai nàng giúp Thần Dạ rất nhiều, đồng thời cũng thừa nhận thật nhiều khổ sở.
1398 - Ta thì sao, ngươi không muốn nói gì với ta sao?U Nhi trầm giọng hỏi. Thần Dạ đứng dậy, cười cười, nói:- U Nhi cô nương, trước khi ta nói với ngươi, có phải ngươi nên nói trước một ít chuyện với ta hay không?U Nhi không khỏi ngẩn người, khóe môi hiện lên độ cong giảo hoạt, cười cười nói:- Có vài lời đích thật cần nói với ngươi, nhưng ngươi có thể cam đoan sau khi nghe xong mặt không đổi sắc?- Chỉ cần ngươi nói ta sẽ nghe.
1399 Tà Đế Điện hôm nay rốt cục mạnh hay yếu hơn năm xưa, không ai có thể khảo chứng, nhưng có một điều trong lòng mọi người không thể hoài nghi, nếu Tà Đế Điện thật sự muốn quân lâm thiên hạ, vô luận là năm đó hay hiện tại cũng có thể làm từ lâu.
1400 - Lão gia tử…Thần Sư…con trai…- Mẹ…Thanh âm của Thần Dạ khàn đục, chua xót không thôi. - Thả mẫu thân của ta!Hai mắt hắn đỏ bừng, tiếng gào thét dữ tợn như dã thú vang vọng khắp không gian.