61 Một mình trở về thành phố nơi mình sinh ra và lớn lên, Giản Tư thấy trong lòng ngập tràn niềm vui và xúc động. Từ cửa sổ máy bay đang dần hạ thấp, Giản Tư nhìn xuống thành phố bên dưới.
62 Giản Tư thành thạo đỗ xe, cô mới mua một chiếc xe mới. Hồi còn ở thành phố S, cô không thuê tài xế nên đã gắng thi được bằng lái ô tô, bây giờ thì cô có thể tự lái đến bất cứ đâu.
63 Giản Tư ngồi trên xe, chần chừ mãi vẫn chưa bước xuống. Cô không ngờ Hề Kỉ Hằng lại đưa mình đến đây. Hề Kỉ Hằng đứng gần hàng rào cây xanh bên cạnh xe, ngẩng đầu nhìn khung cửa sổ duy nhất sáng đèn trong tòa nhà u tối này, không có vẻ gì là muốn giục Giản Tư.
64 Những con đường của khu chung cư vẫn thân thuộc như xưa, chỉ là Giản Tư chưa từng một mình bước đi vào lúc đêm khuya. Đã từ lâu cô không còn là một thiếu nữ yếu đuối nhút nhát sợ bóng tối nữa, có điều… cảm giác bước đi trong cô đơn dù sao cũng khiến cô thấy chua xót.