1 Võ Lâm minh chủ— Chu Thạch Toàn đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, làm cho võ lâm luôn rầm rầm xoay chuyển, khó mà bình lặng lại nhấc lên làn sóng. Sự kiện này làm chấn động cả Võ lâm, theo lý mà nói nên có một câu trả lời thích hợp, để lòng người an ổn.
2 Tô Châu là nơi phong cảnh tú lệ vùng sông nước, du khách mặc khách đến đây, đều bị say mê bởi cảnh đẹp hấp dẫn của Giang Nam.
Có một lão học sĩ ngay thẳng trung thực, khi năm mươi tuổi liền từ quan thoái ẩn đến Tô Châu.
3 Giang Nam là nơi văn nhân tập trung, rất nhiều văn nhân nhã sĩ đều yêu thích đến Giang Nam thưởng thức phong cảnh tú lệ, hơn nữa bằng hữu thi ca giao tiếp rộng rãi cùng ngâm thi hát đối (cv là: quảng giao thi hữu, ngâm thi đối nghịch).
4 “Ngươi là nữ nhi của Liễu học sĩ?” Hắn nhướng mày.
Nhã Lệ gật gật đầu, vẻ mặt chờ đợi đối hắn nói: “Xin hỏi ngươi có nguyện ý cứu cha ta không?”
Lí Hàn Băng đại khái đã hiểu biết chân tướng sự tình.
5 “Ngươi nói cha ta đã đến phụ cận nơi này?”
Một ngày, hai người ngồi ở lầu hai khách sạn dùng cơm trưa, Lí Hàn Băng đem chuyện tra xét biết được nói cho nàng.
6 Nhã Lệ ở trong phòng Lí Hàn Băng tìm được hắn, nhìn bóng dáng hắn là như vậy cứng ngắc, nàng ôn nhu nói với hắn: “Ngươi vẫn còn tức giận sao?”
Thanh âm ôn nhu của nàng giống như gió nhẹ phất qua bèn chạm vào trái tim hắn, làm hắn cảm thấy thập phần thư sướng, ấm áp.
7 Thân thể lõa lồ hai người gắt gao quấn lấy nhau, Nhã Lệ đầu tựa trên ngực hắn, cánh tay hắn ôm lấy lưng của nàng.
Chân nàng cùng chân hắn dây dưa một chỗ, mà vật nam tính của hắn kia đang để trên bụng nàng làm nàng e lệ, tựa như kêu gào đòi hỏi bất cứ lúc nào, làm cho nàng không dám làm bậy.
8 Gặp Nhã Lệ bộ dạng ngốc lăng, Lí Hàn Băng nhìn ra được nàng không hiểu hắn đang hỏi là cái gì, đơn giản chuyển qua ngồi bên cạnh người nàng, một bàn tay đặt ở tay nàng một bàn đặt trên lưng, hắn kiên nhẫn hỏi lại một lần nữa.
9 Bốn nam nhân mặc quần áo màu xanh lam đi trên quan đạo, trên lưng mỗi người bọn họ đều mang theo một thanh kiếm, có vẻ (thập phần: vô cùng) uy nghiêm.
10 “Hàn Băng, tại sao ngươi đều phải giết chết bọn họ?” Nếu có thể, nàng vẫn là hy vọng ai cũng còn sống.
“Bởi vì bọn họ là tử sĩ, nếu không giết bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.
11 Đêm khuya, một bóng đen động tác nhanh nhẹn xuyên qua màn đêm. Cửa phòng khách điếm nhẹ mở ra, sau khi vào phòng, cửa không một tiếng động đóng lại, đồng thời then cửa cũng rơi xuống.
12 Trải qua lặn lội đường xa, bọn họ cuối cùng cũng đi vào tới kinh thành.
Dọc theo đường đi bởi vì Lí Hàn Băng âm thầm bảo hộ, Liễu học sĩ cuối cùng bình an vô sự tiến vào hoàng cung.
13 “Ngươi nhìn ta như vậy là có ý tứ gì?” Lí Hàn Băng bất mãn hướng hắn quát. Tiểu tử này vẻ mặt tươi cười không có ý tốt, khiến hắn không thể không phòng bị.
14 p/s: Bắt đầu từ đây đổi cách xưng hô nha các tình yêu…
“Phải. ” Nhã Lệ không chút do dự nhìn hắn mà nói với vẻ mặt kiên định.
Nàng biết hiện tại là nàng đang tranh thủ cơ hội duy nhất cho hạnh phúc của hai người.
15 Sáng sớm, Liễu học sĩ cùng Lí Nhược Thủy đẩy cửa đi vào, nhìn đến đó là Lí Hàn Băng cùng Nhã Lệ hai người sát nhau mà ngủ.
Nhìn tình hình này, Lí Nhược Thủy vui vẻ cười, nhìn hai người gắt gao nắm tay nhau, mà hô hấp của Hàn Băng đã trở nên yên ổn, hắn hiểu được Hàn Băng đã tỉnh lại.
16 Lý Hàn Băng là người tập võ, mặc dù thương thế của hắn rất nặng, nhưng bởi vì hắn lấy nội lực thâm hậu chữa thương, cộng thêm dược liệu trân quý trợ giúp, thận thể rất mau hồi phục.
17 Nhã Lệ vẻ mặt chẳng việc gì, nàng cũng không nhận ra người trung niên nam nhân quần áo sáng sủa nhìn hết sức nghiêm nghị kia. Nàng quay đầu nhìn về phía Lý Hàn Băng, phát hiện sắc mặt của hắn trở nên hết sức khó coi.
18 Phủ Tể tướng hết sức náo nhiệt, đám nô tỳ dưới sự chỉ huy của tổng quản, bận rộn vì hôn lễ đường đệ của Tướng gia.
Chú rể cùng tân nương thì đang ở bên ngoài du ngoạn, bởi vì Lý Hàn Băng không muốn suốt ngày ở trong Vương phủ chạm mặt cùng Vương gia, Vương phi.
19 “A, ngươi tiểu yêu tinh này…” Hắn ngửa đầu rên rỉ một tiếng, hơi thở trở nên nặng nề
Bàn tay bé nhỏ của nàng nhẹ nhàng giống như hồ điệp phi vũ, bận rộn vuốt ve người hắn, kế tiếp là đôi môi non mềm đỏ mọng đặt tại địa phương đã từng chạm qua.
20 Hôn lễ sắp cử hành ở phủ Tể tướng đã chuẩn bị gần như sẵn sàng, lúc này, vợ chồng Liễu học sĩ cũng được đưa tới kinh thành.
Mới nhận được tin tức, Lí Hàn Băng liền phi ngựa tiến đến ngoại ô nghênh đón bọn họ.