21 Đường hầm tối đen cứ kéo dài mãi, sự ẩm ướt kèm theo một mùi hôi thối khó chịu cứ xộc thẳng vào mũi Thiên và Hoàng. Âm thanh hỗn loạn vẫn chưa chấm dứt, tiếng cơ thể bị chặt ra thành từng mảnh cứ vang lên.
22 - Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ mình lại là một tên phế vật đến vậy sao? - Lâm có lẽ hoàn toàn tuyệt vọng.
- Không! Con không phải phế vật, con là cháu nội của ta.
23 "Ầm. . . " một lần nữa Thiên lại trúng đòn của tên thi vương. Mắt Thiên tối dần lại, chân trụ không nổi nữa, trong đầu lúc này chỉ hiện lên một chữ: "CHẾT".
24 - Khoan! Tại sao hắn là thi vương nhưng lại có mùi của. . . hành thi? - Vy Ái đưa mắt nhìn giáo sư Triển như muốn thông báo.
- Thật vậy à? Có lẽ là tên Hắc đạo nhân đã làm cách nào đó để lai tạo hai giống này với nhau.
25 Bầu không khí bỗng trở nên nặng nề, giáo sư Triển đưa mắt nhìn quanh rồi dừng lại ở khoảng không chìm trong bóng tối. Nguyễn Triển ho nhẹ:
- Đã lâu không gặp, hẳn là thời gian qua tu luyện tà đạo đã giết chết không ít người rồi nhỉ?
- Khà khà khà.
26 Mật đạo bí ẩn này đúng là rất rộng lớn núp bóng dưới khu công trình bỏ hoang nên chẳng lo bị ai phát hiện, người xây dựng nên nó quả thật đã tính toán rất kỹ càng.
27 *Chương cuối nên độ dài sẽ được cải thiện:v*
___________________
- Đúng vậy! Mới đây cũng hai mươi năm rồi nhỉ?
Nói rồi, Lâm. . . à không, là ông nội của Lâm đang trong thân xác cháu mình đưa tay ra phía trước phất mạnh.