121 Nghe được lão tổ phân tích đạo lý rõ ràng, nhưng Lôi Động lại không rõ. Vì sao lão tổ biết rõ Hoàng Phủ Sách tới là vì tham luyến quyền thế của Vạn Quỷ Quật, tại sao lại có ý muốn cân nhắc?Nhưng đối với chuyện này, lão tổ lại ngậm miệng không nói, ngược lại giao cho Lôi Động một nhiệm vụ.
122 Nhưng một ít đại biểu tiểu môn tiểu phái, tu tiên gia tộc các loại, đã sớm tới đây rồi. Bọn họ cũng không dám giống như các tông phái đỉnh cấp, chơi cái giá đỡ lớn gì, cần phải đến cách đêm hoặc cùng ngày mới đến, trước mặt người khác hiển lộ rõ ràng uy danh của tông phái.
123 Chuyện nam nữ, mặc dù có lúc nhớ tới cũng tim đập thình thịch, nhưng hắn cũng không tùy tiện đi động tới nô bộc. Huống chi, bản thân của Lôi Động, đã quen nhìn sư tỷ, những thiếu nữ nô bộc, đẹp thì có đẹp, nhưng so với sư tỷ thì thiếu đi một phần thiên địa tụ tập, cảm giác hoàn mỹ.
124 Bổn ý của Lôi Động, chỉ là tách đám người này ra, sau đó lọc từng người dùng Phệ Hồn Tháp cảm ứng, tìm xem thứ đồ vật thần bí đó là gì, rốt cuộc nằm ở trên người của ai? Nhiều người tụ tập như thế, cảm ứng đó không quá rõ ràng, Lôi Động làm sao phân biệt được?Nào có thể đoán được, người ở bên ngoài đưa mắt nhìn lẫn nhau, trên mặt lộ ra vẻ khó khăn.
125 Lôi Động có chết cũng thật không ngờ, người điên cuồng với mình lần trước, nữ nhân uyển chuyển hầu hạ dưới háng của mình, lại chính là. . . Khi Thiên Ma bay lên trên chủ đài, tất cả mọi người đứng bên ngoài đã quỳ xuống.
126 Sau khi lão đại tiếp nhận, không kinh sợ còn lấy làm mừng, phảng phất giống như đạt được bảo bối to lớn vậy hắn liền dẫn theo ngũ quỷ liên tục khấu tạ.
127 Lôi Động cười gượng hai tiếng, nhớ tới lời Thiên Ma cảnh cáo, không dám quay đầu lại trò chuyện. Lòng dạ nữ nhân này như kim dưới biển, nếu thực sự muốn so tính, chỉ trời mới biết nàng có thể làm lên chuyện tình gì? Quan trọng nhất chính là, Lôi Động tự nhận thấy kình đạo hơn vạn vạn lần cũng không thể bằng Thiên Ma.
128 Sắc mặt của Diễm Ma trầm xuống, ngưng trọng lại, hào quang màu đỏ trên người bộc phát, hóa thành sương mù lượn lờ chung quanh. Thân hình khẽ run lên, liền biến ảo thành bảy tám Diễm Ma.
129 Lôi Động bên này, cũng bị hung ác, triệt để chọc vào tai họa, hai con ngươi thất thần. Trong đầu chỉ tràn ngập suy nghĩ dâm dục, tiếng thở dốc vang lên từng hồi, tim đập thình thịch.
130 Lông mày Vạn Quỷ nhíu lại, tức giận tới mức sắc mặt trắng bệ, có kẻ nguyền rủa sư tôn của mình như vậy sao? Nhưng Vạn Quỷ cũng biết chính mình có chút đuối lý, những người của mạch khác đều che chở đệ tử của mình.
131 Lôi Động ánh mắt mềm mại, nhẹ nhàng nói một câu với Đinh Uyển Ngôn. Sắc mặt Đinh Uyển Ngôn bình tĩnh không gợn sóng, nói khẽ:- Được, ta chờ ngươi!Lôi Động nói thế, lại hướng Thiên Ma thở dài thật sâu, thanh âm có chút trầm thấp:- Đa tạ Thiên Ma đại nhân rộng lòng tha thứ cho tiểu bối, lúc này cung chúc đại nhân Nguyên Anh đại thành, thọ cùng trời đất, vãn bối có chuyện quan trọng tại thân, cho nên cáo từ trước!Chỉ mấy câu này, đã ám chỉ cho những người khác biết, không có chuyện gì thì đứng viếng thăm.
132 Đừng nhìn nước Trần này chỉ đứng ở sau top 10 các quốc gia, mà nhân khẩu lại tới ngàn vạn người, cho nên có nhiều tu tiên giả, nhất là tán tu, bởi vì có không ít tán tu, cho nên thường xuyên vì món đồ vật rẻ hơn vài linh thạch nên mua chúng.
133 Đương nhiên, so sánh lợi hại, cũng chỉ có một con Trúc Cơ chủ hồn. Mà con Trúc Cơ kỳ chủ hồn, chỉ số thông minh tuy cũng không cao, nhưng so với những con có chỉ số thông minh không đáng nhắc tới, chỉ thôn phệ theo bản năng thì mạnh hơn rất nhiều.
134 Lại trở ngại song phương chánh tà bất lưỡng lập, cuối cùng bỏ trốn. Giả trang thành tán tu, ẩn tàng khắp nơi, nhưng lại không ngờ tới chết dưới tay của Tú Hồ Sơn Trang, chết rất thê thảm.
135 Chất liệu sử dụng, không cách nào phân biệt ra được, nhưng có thể xác định là chúng giống nhau. Mà đồ vật sáu cạnh kia, chính giữa có một cái góc sáu cạnh, ước chừng ăn khớp với hình dạng của đáy tháp.
136 Ngoài ra, tuy ma chủng quý hiếm, nhưng cũng phân ra các phẩm cấp. Dù sao cường giả khác nhau, cô đọng ra ma chủng, phẩm cấp cũng không giống nhau. Lôi Động từ trong tin tức biết được, ma chủng mà hắn đạt được, tên là Đế Ma Chủng.
137 Thậm chí cuối cùng là tự bạo, thậm chí bạo thì bạo, cũng chỉ sử dụng chân khí dự trữ trong đan điền mà thôi. Mà không phải nói, chân khí trong đan điền không còn, thì chiêu số gì cũng không thi triển ra được, nhất là thời điểm tính mạng khẩn yếu quan đầu, thường thường sẽ có lực lượng lóe lên.
138 Nói đến chỗ này, trong ánh mắt lão giả lộ ra vẻ đắc ý, phảng phất như vinh quang tổ tiên lại lần nữa chiếu rọi lên người hắn. Nhưng sau khi Lôi Động hừ một cái, hắn lại vội vàng sụp mi thuận mắt nhanh chóng giải thích nói:- Sau đó gia đạo lại sa sút, một đời không bằng một đời.
139 Dù hắn đã nói trước tiên đừng nóng vội, nhưng Lôi Động lại nhịn không được truyền âm cười lạnh nói:- Ý của ngươi là phía trên người muốn giết còn có một Kim Đan lão tổ sao? Ngô gia, chẳng lẽ chính là chủ nhân của tòa phường thị này sao? Người như vậy, ngươi lại bảo Đinh mỗ đi giết? Ngươi thực sự xem Đinh mỗ là ngươi mềm lòng nương tay sao?- Tiền bối xin chớ sốt ruột, tiểu nhân đã dám nói với tiền bối, tất nhiên là đã có sách lược vẹn toàn rồi.
140 Lôi Động càng tỏ ra bình tĩnh, không bị sắc đẹp hấp dẫn, ngược lại càng khiến người khác nghĩ rằng hắn là một cậu ấm đi ra từ thế gia đại tộc. Một vai nữ tử hơi có chút tư sắc trong Vạn Bảo Hiên, nguyên một đám đều thay nhau phát động thế công mãnh liệt.