Tuy nói vật ấy không có khả năng quá cao, nhưng nhất định có thể trợ giúp Dạ Xoa Vương đột phá lên Hóa Thần trung giai nhưng coi đây là chủ tài, dùng linh dược khác, luyện chế thành đan dược, ít nhất có thể vào lúc đột phá, tỷ lệ thành công tăng lên cao hơn, cũng là vô cùng tốt. Lui một vạn bước mà nói, cho dù đột phá không thành, vật ấy đối với người dùng lần đầu tiên, rèn luyện thần hồn cực kỳ có lợi, đặt bước chân vững chắc cho người đột phá, tăng trụ cột sâu hơn.
Lôi Động đứng bên ngoài Bích Ba Huyễn Cảnh, bao phủ bên trong Thủy Phách, nhìn Thiên Ma nằm trong quan tài trong suốt trước mặt, tâm tình, không khỏi kích động. Không biết đã trôi qua bao nhiêu năm, nhưng dung mạo của Thiên Ma, lại không có nửa điểm biến hóa, vẫn như trước kia, sắc mặt điềm tĩnh mà tự nhiên, giống như chỉ đang ngủ say mà thôi. Có thể thấy được Thủy Phách này, không hổ là truyền thừa của Dạ Xoa Tộc, là Tiên Thiên Linh Bảo thành danh, trong quá trình trị liệu thương thế, có được công hiệu vô cùng cường đại. Chỉ có điều, thương thế của Thiên Ma, phần lớn là tổn thương thần hồn, cho dù là Thủy Phách, cũng chỉ có công hiệu ngăn cản thương thế biến nặng hơn, kéo dài lâu hơn, cũng không thể trợ giúp Nguyên Anh tàn phá của nàng khôi phục.
Lôi Động khu sử thần niệm, đem một lọ Sinh Mệnh Thần Thủy từ từ rót vào trong miệng của Thiên Ma, chất lỏng màu ngà sữa, dần dần thẩm thấu vào trong miệng nàng, tiến vào dạ dày.
Năng lượng sinh mệnh vô cùng tinh thuần, tác dụng ngay lập tức, rót vào trong mỗi tấc da thịt của nàng, trong tế bào. Nhất là Nguyên Anh tàn phá trong tử phủ, được lực lượng Sinh Mệnh Thần Thủy thoải mái, vào lúc này từ từ tái sinh, hợp lại với nhau.
Biến hóa như thế, quả nhiên làm cho nội tâm đang khẩn trương của Lôi Động chấn động. Hữu hiệu, không hỗ danh là Sinh Mệnh Thần Thủy, danh chấn Cửu Châu Lục Vực, là thần dược chữa thương thần hồn vô cùng mạnh mẽ, thần thủy.
Lôi Động trước kia, trong nội tâm của hắn vô cùng âm tình bất định. Những năm gần đây, một mực là lý niệm và mục tiêu của hắn, có được Sinh Mệnh Thần Thủy, có thể cứu vớt Thiên Ma. Nhưng hắn làm sao biết rõ Sinh Mệnh Thần Thủy có hiệu quả với thương thế của nàng hay không? Các loại tâm tư. Dưới cảm giác của thần niệm, Nguyên Anh của nàng dùng tốc độ kinh người, đang dùng tốc độ cực nhanh, từng giọt từng giọt khôi phục lại. Áp lực trong nội tâm của hắn vô cùng nặng nề, vào lúc này tan biến mất. Mà chuyển biến thành, chính là vui sướng vô tận Lôi Động cứ im lặng chờ đợi như thế đúng ba ngày.
Đối với một tu sĩ, nhất là tu sĩ như Lôi Động, tu sĩ Nguyên Anh cao cấp mà nói. Ba ngày, cũng chỉ là một lát mà thôi. Nhưng mà, Lôi Động trong ba ngày này, cảm nhận được dày vò trước đó chưa từng có. Nguyên Anh chỉ khép lại, từ lúc Thiên Ma vừa ăn Sinh Mệnh Thần Thủy vào không bao lâu, cũng đã hoàn toàn khôi phục.
Nhưng mà, ba ngày qua đi, Thiên Ma vẫn không có chút dấu hiệu tỉnh lại, giống như đã lâm vào ngủ say thật sâu. Mà Lôi Động, cũng chỉ có thể nhịn xuống, không dám có nửa điểm dị động, hắn rất sợ quấy rầy Thiên Ma khôi phục.
Rốt cục, dùng ý chí của Lôi Động, cũng sắp kềm nén không được. Đôi mi xinh đẹp của Thiên Ma lúc này, rốt cục run động thật nhỏ. Chỉ di động nhỏ này, cũng làm nội tâm nôn nóng bất an của Lôi Động, đã bắt đầu vui mừng.
Ngay sau đó, mắt của nàng động động vài cái, đôi môi mềm mại nhúc nhích, phá ra một tiếng kêu khẽ, đối với Lôi Động mà nói, đây là tiếng kêu hay nhất trên đời.
- Lôi, Lôi Động.
Nửa ngủ nửa tỉnh quan sát, Thiên Ma nỉ non gọi tên Lôi Động.
- Đây, Nghiên Mi, ta ở đây.
Trong lòng Lôi Động vô cùng chấn động, bước nhanh tiến lên biên giới của Thủy Phách, ứng một tiếng.
Nghe được Lôi Động nói, con ngươi của Thiên Ma chợt mở ra, giống như nghĩ tới cái gì đó, biến sắc, hét ầm lên:
- Lôi Động, chạy mau, Huyền Nguyên lão tặc đang đối phó ngươi đó.
- Nghiên Mi, Nghiên Mi.
Lôi Động vội vàng tiến vào trong không gian Thủy Phách, cũng chẳng quan tâm khí tức cực kỳ ướt át bên trong, thò tay ôm nàng vào trong ngực, ôn nhu an ủi nói:
- Đừng sợ, Nghiên Mi đừng sợ. Tên Huyền Nguyên lão tặc kia, đã chết rồi.
- Chết?
Thần trí của Thiên Ma, dường như chưa thức tỉnh đầy đủ. Có chút ngây thơ, nhưng hắn vẫn âu yếm ôm nàng vào lòng, bản năng làm cho nàng cảm giác được rất an toàn. Ngẩng đầu mờ mịt nói:
- Huyền Nguyên lão tặc chết? Lôi Động, chuyện này, vậy ngươi, ta đây... Ta giống như nhớ rõ, ta đã chết. Chẳng lẽ, Lôi Động ngươi.
Dứt lời, sắc mặt nàng vô cùng tái nhợt mà sợ hãi.
Trong trí nhớ của nàng, cuối cùng một cái chớp mắt kia, vì bảo trụ Lôi Động, nàng đã bị Huyền Nguyên lão tặc đánh chết.
Hồi tưởng lại cảnh Quỷ Đế dùng thần thông nghịch thiên cứu nàng, tuy ngạnh sanh đem Thiên Ma từ trong tử vong, kéo về. Nhưng trí nhớ là trí nhớ, cũng không bởi vì thời gian đảo lưu, mà bị trôn vùi.
Lôi Động đời này, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Ma tính cách bá đạo cường ngạnh, lộ ra thấp thỏm lo âu, giống tiểu nữ hài cơ khổ không nơi nương tựa. Lập tức, trong lòng sinh ra trìu mến, chăm chú ôm thân thể mềm mại của nàng, mang cho nàng cảm giác an toàn, nhẹ giọng nói lời an ủi:
- Nghiên Mi đừng sợ, chúng ta đều còn sống, không chết, không chết đâu.
- Thật sao?
Thiên Ma có chút mê mang nhìn không gian chung quanh, không gian màu lam ướt át, giống như mộng như ảo. Lông mày nhíu lại, cẩn thận suy tư, sắc mặt có chút khổ sở, nói:
- Có phải ta nằm mơ không? Lôi Động...
- Nghiên Mi, ngươi đừng suy nghĩ nhiều làm gì, buông lỏng, buông lỏng chút ít.
Lôi Động nói nhỏ bên tai của nàng, ôn nhu thấp giọng nói:
- Ta sẽ kể cho nàng nghe.
Sau đó Lôi Động kể lại giống như một câu chuyện vô cùng bình thường, chậm rãi nói những kinh nghiệm hắn trải qua cho nàng nghe, Thiên Ma Mộ Nghiên Mi, theo thời gian qua đi, từ trong trạng thái khẩn trương, dần dần buông lỏng. Thoải mái dễ chịu được Lôi Động ôm trong ngực, trừng to mắt, kinh ngạc nhìn Lôi Động:
- Lôi Động, ta tin tưởng ngươi nói là thực.
- Ân?
Lôi Động có chút không hiểu.
- Bởi vì, ngươi già rồi.
Thiên Ma Mộ Nghiên Mi, trong ánh mắt tràn ngập đau lòng cùng yêu quý, duỗi bàn tay ngọc ra, sau đó vuốt ve góc cạnh trên mặt của hắn, nói:
- Không nghĩ tới, ta ngủ một giác, lại ngủ nhiều năm như thế. Nhìn thấy ngươi đã già đi, ta thật sự đau lòng.
Lôi Động cười rộ lên, đè tay nàng, nói:
- Già, ta thấy chưa chắc đâu nhé? Chỉ có điều, những năm này bôn ba nhiều nơi như thế, không quá chú ý diện mạo. Khuôn mặt thành thục chút ít, không có cảm giác non nớt mà thôi.
- Già một chút cũng tốt, tránh khỏi chúng ta ở cùng một chỗ, ta lại có cảm giác mình trâu già gặm cỏ non.
Trải qua thời gian tự thuật của Lôi Động, Thiên Ma Mộ Nghiên Mi, thần trí mê man, cũng từ từ thanh tỉnh lại, khóe miệng lộ ra nụ cười hạnh phúc, nói:
- Cũng tốt, như vậy, chúng ta hoàn toàn xứng đôi rồi.
- Ha ha, thật sự rất xứng.
Lôi Động cũng cười nhẹ, gương mặt xinh đẹp, làn da của nàng vô cùng mịn màng, sờ nhẹ một cái, cảm thụ cảm xúc thoải mái, nói:
- Mi Mi nhà ta ở trong Thủy Phách bảo dưỡng nhiều năm như thế, càng ngày càng giống tiểu cô nương tươi ngon mọng nước a. Thật là khiến ta, cảm thấy có chút cảm giác trâu già gặm cỏ non đấy.
Mặc dù Thiên Ma là nữ tử thành thục, nghe lời này của Lôi Động, làm cho nội tâm của nàng cũng vui mừng không thôi:
- Thực sao? Những năm ta ngủ trong nơi này, thật sự xinh đẹp hơn trước hay sao?
- Mi Mi, ngươi biết chuyện hiện giờ ta muốn làm nhất là gì không?
Lôi Động thò tay nâng cằm của nàng, thâm tình chân thành nhìn nàng, nói:
- Ta muốn làm nhất, chính là báo thù ngươi, lúc trước ta giống như bông hoa, là một chàng trai ngây thơ ngọc thụ phong lâm, bất hạnh gặp được nữ ma đầu như nàng. Kết quả, thân xử nam trân quý của ta, đã bị ngươi cưỡng ép dùng sức mạnh cướp lấy.
- Khanh khách.
Lôi Động nói như vậy, Thiên Ma cũng nhớ lại thời điểm hai người gặp nhau lần đầu. Chuyện khi đó, lại nói đúng là hí kịch a. Khi đó nàng trúng dâm độc của đầu Long, sau đó sử dụng Huyết độn thuật, rơi xuống bên cạnh Lôi Động, kết quả... Tạo thành đoạn nghiệt duyên của hai người sau đó. Thiên Ma nhớ lại chuyện này, lại cảm thấy thú vị, trong nội tâm ấm áp.
- Nữ ma đầu, ngươi còn dám cười?
Lôi Động lộ ra bộ dáng hung thần ác sát nói:
- Hôm nay, bản tôn muốn thay trời hành đạo, hung hăng trừng phạt ngươi là nữ ma đầu dâm đảng này, vì bản tôn báo thù rửa hận.
Khóe miệng Thiên Ma xuất hiện nụ cười ngọt ngào, nhưng ánh mắt lộ ra vẻ quật cường, đôi chân thon dài kẹp hông của Lôi Động, cái eo nhỏ nhắn mê người đè Lôi Động xuống, lộ ra vẻ mặt kiều mị, nói:
- Bản tôn ngược lại muốn nhìn ngươi một chút, xem ngươi dưới dâm uy của bản tôn, kiên trì bao nhiêu hiệp?
- Bản tôn hiện tại đường đường là một cường giả đỉnh phong, sao có thể để nữ ma đầu như ngươi cưỡi lên thân thể chứ?
Lôi Động ra sức mão chống cự, muốn xoay người lên trên.
- Khanh khách, tiểu tình lang, ngươi quên một chuyện.
Khóe miệng của Thiên Ma hiện ra nụ cười ngọt ngào, hung hăng ngăn cản Lôi Động:
- Tuy ngươi bây giờ là Nguyên Anh cao cấp, nhưng ngươi ưa thích chơi triệu hoán, am hiểu là thần niệm, luận lực lượng thân thể đơn thuần, ngươi còn kém xa bản tôn a. Tiểu quai quai, ngươi nên cam chịu số phận đi, tiếp tục ngoan ngoãn ở dưới mà hầu hạ cho tốt.
Ta phi, Lôi Động đầu choáng mắt hoa một hồi, đúng là hắn xem nhẹ điểm này. Tuy chính mình hiện giờ là Nguyên Anh cao cấp, nhưng hắn không am hiểu phương diện sức mạnh. Đối mặt với cấp thấp còn khá tốt, có thể chiếm ưu thế. Nhưng ở trước mặt Thiên Ma, bằng vào chút lực lượng đó, đúng là không thể hung hăng càn quấy rồi. Dù sao, Thiên Ma chủ tu chính là Thiên Ma đại pháp. Mà Thiên Ma đại pháp, chính là công pháp Ma tộc cao đẳng, lột xác mà ra.
Công pháp Ma tộc cao đẳng, tuy vượt qua rất nhiều loại pháp thuật khác, thiết thực, nhưng nó càng chú trọng lực lượng thân thể cường đại. Tất cả công pháp hiện giờ, đều cực kỳ chú trọng thể chất thân thể, rèn luyện lực lượng.
Lôi Động ra sức giãy dụa vài cái, nhưng chỉ dựa vào lực lượng thân thể, đúng là không cách nào đảo khách thành chủ dưới uy thế của Thiên Ma được. Cảm thấy một mảnh thê lương, chẳng lẽ, chơi triệu hoán thật sự không phải chủ lưu sao? Mặc dù mình triệu hoán tương đối lợi hại, nhưng thời điểm vật lộn thân thể với Thiên Ma, nếu đem bọn Quỷ Thứ triệu hoán ra trợ trận hay sao? Chuyện này quá mất mặt.
- Ah!
Thời điểm Lôi Động nghĩ ngợi lung tung, bờ mông của Thiên Ma, đã ngồi xuống thật sâu, phát ra âm thanh mê hồn động phách. Cùng lúc đó, thên thể của nàng mềm nhũn ra. Lôi Động cũng chớp lấy thời cơ, vội vàng dùng sức một cái, áp Thiên Ma xuống, trở mình lên ngựa, bắt đầu hung hăng báo thù rửa hận cho mình.
- Tiểu tình lang, hảo hảo yêu ta.
Ánh mắt Thiên Ma mê ly, phát ra âm thanh mê hồn:
- Ta muốn ngươi hôm nay, đem cả vốn lẫn lãi ngươi thiếu nhiều năm qua, trong một lần duy nhất trả cho đủ.
Trong Cửu U Thâm Uyên thâm thúy, một đầu tu vi Nguyên Anh cao cấp, Nguyệt Minh Lang có bề ngoài không tầm thường, nó suất lĩnh cả đàn sói, dò xét tất cả những gì trong lãnh địa của nó, phía trước, chính là hang ổ yêu dấu của nó. Trong phạm vi chiếm lĩnh của nó, có U Minh quỷ khí phong phú, cũng có đồ ăn sung túc để lót dạ. Mà bí là bá chủ bảo hộ khu vực này, dựa vào chiến thuật đàn sói khổng lồ, rất khó có địch thủ.
Cho nên đầu Minh Nguyệt Lang này vô cùng kiêu ngạo, cũng thấy rất đủ, thân là đầu đàn, nó luôn có thể một mình hưởng dụng được con sói cái đẹp nhất trong đàn, truyền thừa hậu đại mạnh mẽ của nó, trắng trợn khuếch tán trong tộc đàn của mình. Nó có được linh trí không tầm thường, bất mãn nho nhỏ của nó là, trong đàn hiện giờ có vài đầu Minh Nguyệt Lang trẻ tuổi, thực lực càng ngày càng lớn mạnh, loáng thoáng trong đó, uy hiếp được địa vị Lang Vương của nó.
Nó thân là Lang Vương, bắt đầu suy nghĩ phải chăng nên chia ra, hoặc là trực tiếp cắn chết mấy con hậu bối ngỗ nghịch này, bảo trì vị trí thống trị tuyệt đối của nó.
Trong lúc Lang Vương đang suy nghĩ chuyện này, xa xa, một thân áo giáp chỉnh tề, một chi Mãnh Quỷ Quân khí thế lạnh lùng, đang im lặng chờ phân phó. Cầm đầu chính là Quỷ Vương có thực lực Nguyên Anh cao cấp, trên mặt đeo mặt nạ truyền thống mặt xanh nanh vàng, toàn thân áo giáp, bày ra màu xanh, ngay cả thân tóc, cũng là màu xanh đậm.
Mà Quỷ Vương, khí độ nghiễm nhiên, đây chính là thống lĩnh trong Mãnh Quỷ Quân của Lôi Động. Bởi vì hắn lập công vài lần, cho nên dần dần từ chức tiểu đội trưởng, bắt đầu bò lên chức thống soái của Mãnh Quỷ Quân. Được xưng là Thanh Quỷ.
Một đạo không gian chấn động nhàn nhạt, xuất hiện trước mặt Thanh Quỷ, trong gợn sóng không gian, có một tên điều tra của Mãnh Quỷ Quân. Tuy là quỷ binh điều tra, nhưng kẻ này cũng có thực lực Quỷ Vương sơ giai, cố gắng bắt chước theo tiền bối Quỷ Thứ. Kẻ này cũng có dáng người nhỏ nhắn, cực thiện các loại tiềm hành ám sát.
Quỷ binh điều tra này thi lễ với Thanh Quỷ, âm thanh băng lạnh của hắn vô cùng lạnh lẽo, nói:
- Khởi bẩm thống lĩnh, có một đàn Minh Nguyệt Lang, điều tra đã hoàn tất. Tộc đàn của nó rất khổng lồ, số lượng Kim Đan, cũng hơn hai trăm con, Nguyên Anh, có mười ba con, về phần dưới Kim Đan, không nằm trong phạm vi thống kê. Hiện tại vào lúc này, Lang Vương đi dò xét lãnh địa sắp trở về.
Dưới cái mặt nạ xanh nanh vàng kia, thấy không rõ biểu lộ của Thanh Quỷ, chỉ thấy hắn thong dong mang bao tay kim loại vào, thanh âm có chút khàn giọng trầm thấp:
- Bảo các thủ lĩnh Mãnh Quỷ Quân và huynh đệ dưới trướng, mở rộng lãnh địa, thời điểm kiến công lập nghiệp đã tới. Phàm là ngoài Trúc Cơ kỳ, giết cho ta!
Một tiếng giết được kéo ra rất dài.
Hơn một ngàn Mãnh Quỷ Quân xếp hàng chỉnh tề, gào thét mà đi, một đám lưu tinh đen kịt, không qua một lát, đã xuất hiện trong Lang Vương Lĩnh, hình thành vòng vây. Trong lúc nhất thời, tiếng sói tru như quỷ gào khóc vang lên vang trời.