221 Tỷ thí phấn khích ở đấu trường kết thúc trong sự rung động sợ hãi mà tán thưởng của vô số khán giả quan chiến. Mọi người nhìn vào lôi đài tan hoang hỗn độn cũng hít hà một hơi.
222 - Lạc Thần tộc. . . Mục Trần lẩm bẩm nhìn Lý Huyền Thông. Trước đây một thời gian, hắn vào mua đồ trong Linh Trị điện cũng có nghe lão nhân trong đó thốt lên cái tên Lạc Thần tộc, bất quá hắn chẳng có thông tin gì cả.
223 Viêm Đế, Tiêu Viêm. Xưng hô khí phách đó khiến cho Mục Trần cũng hoảng hồn. Cái tên này không phải lần đầu tiên nghe thấy, ngày xưa còn ở Bắc Linh viện hắn cũng từng nghe qua.
224 Lý Huyền Thông ra về, những tin tức hắn mang đến khiến cho Mục Trần khó mà bình tĩnh. Không ngờ gánh nặng của Lạc Li so với tưởng tượng của hắn còn nặng hơn nhiều.
225 - Mời thêm một người? Tô Huyên nao nao, nàng do dự một chút, nói: - Hiện tại chỉ còn một vì trí, đã định cho ngươi là may rồi. . . Nói xong, nàng lắc đầu nhìn Mục Trần.
226 Sáng sớm ngày thứ hai, Mục Trần đã sẵn sàng xuất phát. Trước tiểu lâu, cô gái dáng ngọc yêu kiều, đôi mắt lưu ly tĩnh lặng nhìn hắn. Đêm trước Mục Trần đã nói rõ sự tình tham gia nhiệm vụ cùng mấy người Tô Huyên cho nàng, tạm chia tay xa nhau một thời gian khiến nàng hơi quyến luyến, nhưng không ngăn cản hắn.
227 Bạch Long Khâu, tọa lạc tại phía tây trung bộ của Bắc Thương đại lục. Đây là một địa vực có dân cư đông đúc, vì nghe nói trước đây là một bãi chiến trường với một trận đại chiến kinh thiên động địa.
228 "Baaanng!" Một tiếng chuông cổ kính vang lên, nhất thời khiến mọi người trong phòng đấu giá yên ắng trở lại, ánh mắt hơi có chút mong chờ nhìn lên đài đấu giá.
229 - 100 vạn? Cái giá vừa ra khỏi mồm tên kia, mọi người đều ngạc nhiên bàn tán. Hẳn nhiên cái giá đó vượt xa giá trị có thể có của Linh Trận tử kia. Tên kia quét mắt nhìn qua nhìn lại đám người Mục Trần rồi mới quay lên đài đấu giá.
230 Bạch Long ngọc trụ xuất hiện, cả phòng đấu giá liền sôi trào, mọi người đều nóng mắt nhìn lên. Dù Tất Thắng không nói rõ, nhưng nếu Bạch Long Khâu xuất hiện linh tàng Chí Tôn, vậy thì Bạch Long ngọc trụ này chính là đầu mối mấu chốt.
231 Bóng đêm dần dần buông xuống, rồi bao phủ mọi ngõ ngách Bạch Long thành. Thế nhưng nó vẫn không thể che lấp được nhịp sống sôi động của thành thị khổng lồ này.
232 Hôm sau, buổi sáng sớm, Tô Huyên, Mục Trần và mấy người kia rời khỏi Bạch Long thành, hướng thẳng đến Bạch Long Khâu. Dù rằng Bạch Long thành là thành thị lớn nhất ở gần Bạch Long Khâu, nhưng trong Bạch Long Khâu luôn có linh thú sinh sống rải rác, nên cũng có một khoảng cách khá xa.
233 Trong bóng đêm tăm tối, bốn kẻ ám sát như u linh đứng trên đại thụ, toàn thân bận đồ đen, thậm chí cả khuôn mặt cũng trùm trong vải đen, chỉ còn đôi mắt tràn ngập sát khí.
234 "Xoẹt! Xoẹt!" Bốn bóng ma xuyên qua rừng rậm, tốc độ kinh người đuổi theo Mục Trần, bốn cặp mắt như ác lang khóa chặt lấy con mồi đang chật vật chạy trốn đằng trước.
235 - Tiểu tử vô liêm sỉ, đáng chết! Trong rừng rậm rạp giữa đêm tối, hai gã áo đen nghiến răng tức tối nhìn thiếu niên một thân đầy máu đang nhìn họ tươi cười, sát khí bốc lên ngùn ngụt.
236 - Long Ma cung? Mục Trần tò mò lặp lại cái danh từ Tô Huyên vừa nói, nhíu mày. Hắn hoàn toàn xa lạ với cái tên đó, mà dường như cả bọn thẳng đường đến đây, thậm chí còn không nghe nói đến chứ đừng nói là đụng chạm gì tới Long Ma cung? - Thật là Long Ma cung? Quách Hung và Lê Thanh hơi biến sắc: - Khó trách lại mang đến đội hình như vậy, mỗi người đều có thủ đoạn tàn nhẫn, thì ra là chúng.
237 Bầu trời dần dần sáng hơn, Bạch Long Khâu rộng lớn mênh mông thoát khỏi màn đêm tăm tối, trở lại với ánh mặt trời rực cháy. Khi trời đã sáng rõ, trong sơn mạch có nhiều tiếng xé gió vang lên, mơ hồ nhìn thấy vô số bóng người như châu chấu nhảy nhót xuyên qua những tán cây.
238 Một khu đất đầy đá tảng, đội ngũ của Mục Trần lạnh lùng đứng đó. Tô Huyên, Quách Hung, Lê Thanh đều có linh lực dao động bồng bềnh, đã luôn sẵn sàng ra tay.
239 Trên hồ nước trong veo, hào quang ngưng tụ thành một hình tướng bạch long uốn lượn quanh người một thân ảnh hư ảo. Chính sự xuất hiện kia đã khiến Bạch Long Khâu như bị kích nổ.
240 - Đó là cái gì? Trên nham đài, mọi người vì biến cố vừa xảy ra mà chấn động, vội nhìn lại dòng dung nham nóng chảy mới phát hiện ra có vài cái bóng đỏ đỏ xẹt qua xẹt lại.