Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đặc Thù Không Gian Chương 44: Nguyên Lai Là Quen Biết Đã Lâu.

Chương trước: Chương 43: Vãng Sự Của Hương Hương



Đặc Thù Không Gian

Tác giả: Xích Tuyết

-- o --

Quyển 4

Chương 44: Nguyên lai là quen biết đã lâu.

Dịch Biên: nxhaibk

Nguồn: 2T

Mơ tưởng ----!” Đường Hương Hương sắc mặt phát lạnh:

“Ngươi đồ vô sỉ kia. Mơ tưởng từ chỗ này của ta đến Đường Môn độc kinh. Hôm nay ta muốn ngươi chết......”

Hắc y nhân cười cười. Thản nhiên nói:“Các ngươi hai tiểu oa nhi trên người đều có thứ ta nghĩ . Xem ra vận khí của ta không tồi.”

Hắc y nhân sắc mặt biến đổi. Hai vai rung lên, tiếng các đốt ngón tay vang lên. Hắn nhéo xoay cổ tay, tiếng kêu càng phát ra giòn như chẻ tre.

Ngay sau đó, trên mặt hắc y nhân lộ ra một tia cười trông thật quỷ dị khó lường, nhìn Long Vũ hít vào một hơi rồi nói:

-“Đáng tiếc tiểu tử này trông tướng mạo bình thường quá. Nếu không ta liền thu cả hai ngươi làm Kim Đồng Ngọc Nữ bên cạnh ta......ha ha”

Long Vũ tự nhiên cảm thấy một trận buồn bực. “Tuy rằng tướng mạo ta đích thật là không phong độ, nhưng mà cũng không thể nào để cái lão già này khinh khi a”. Nghĩ xong điều này. Long Vũ liền nói:

-“ê này lão đầu tử! Ngươi trước tiên thử soi mình vào bãi nước tiểu rồi tự tìm hiểu mình một chút đi. Cái bản mặt ngươi như vậy mà còn có tư cách đi châm chọc người khác sao?”

Hắc y nhân giận dữ ,cười lạnh nói:

-“tiểu tử thật to gan. Nhưng mà ta nhìn ra ngươi mồm mép còn lợi hại hơn bản lĩnh đến mấy phần đó.”

Trên mặt Long Vũ biểu hiện một vẻ khinh thường . Hơn nữa còn bước lên trước hai thước… Lúc này chỉ đứng đối mặt cách với tên hắc y nhân ba bốn bước chân.

Hắc y nhân cũng chịu đựng không nổi lửa giận trong lòng. Bị Long Vũ coi thường như vậy hắn cũng không nén nổi trẫn tĩnh .

Long Vũ trong lòng lại thấy buồn cười. Vốn Long vũ muốn chọc tức Hắc y nhân để hắn bị rối loạn tâm thần. Mà biểu hiện của hắn thế này thì Long Vũ cũng đã thành công một chút

Càng tức giận càng dễ dàng xuất hiện sơ hở. Cao thủ tranh chấp. Tâm lý cực kì quan trọng. Chỉ cần đối phương xuất hiện sơ hở. Long Vũ sẽ xuất hiện một đường sinh cơ.

“Đến đây đi. Chịu chết đi.......” Long Vũ khẽ quát một tiếng.

“Muốn chết ----!”

Hắc y nhân như một trận gió đánh tới Long Vũ phí trước. Ngay lập tức Long Vũ cũng không có thi triển ra thiên sư kiếm mà là dùng tay không tiến hành công kích.

Ngay lúc hắc y nhân sắp chạm đến thân thể, Long Vũ âm thầm thông tri cho La Lâm lập tức tăng cường đạo lực. Tay không đưa ra nghênh đón.

“Bịch ----!”

Một âm thanh vang lên. Long Vũ thân thể thoáng lung lay một cái, còn Hắc y nhân lại bi thảm thụt lùi sáu bước. Trên trán lại chảy ra mồ hôi hột.

Mà ống tay áo trên cánh tay phải Long Vũ cũng bị chấn vỡ. Hiển nhiên là kết quả của chưởng vừa rồi.

Đường Hương Hương không khỏi kinh ngạc kinh hô. Nàng tựa hồ thật không ngờ Long Vũ lại có thể chiếm thế thượng phong.

Long Vũ thân thủ nhẹ nhàng vuốt vuốt bên cánh tay phải.Vừa rồi hắc y nhân ra tay với lực công kích không nhỏ, nhưng là hắn vẫn còn đang khinh địch . Thêm nữa, chưởng vừa rồi Long Vũ trực tiếp gia tăng đạo lực. Cho nên một kích kia Long Vũ chiếm cứ thượng phong. Mặc dù cánh tay phải có chút đau đớn. Bất quá hắn cũng không có bị thương.

Long Vũ lộ ra một cái bản mặt tươi cười chói lọi như ánh mặt trời vậy - vô cùng tự tin nói:

-“Lão tặc! Người bất quá cũng chỉ như thế “---!:

Nhìn Khuôn mặt Long Vũ tươi cười, trần ngập sự tự tin - Đường Hương Hương thoáng ngẩn ngơ. Ánh mắt của nàng đột nhiên ôn nhu :

“Long Vũ. Cẩn thận một chút.......”

Hắc y nhân sắc mặt xanh mét. Đợt công kích vừa rồi ra tay không nhẹ. Hắn vạn lần không ngờ Long Vũ còn có thể chiếm cứ thượng phong. Hắn có chút không chắc Long Vũ rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh. Xem ra. Long Vũ đạo lực cảnh giới bất quá chỉ ở cảnh giới màu lam. Thế mà kích vừa rồi lại thể hiện vượt khỏi dự đoán

Hắc y nhân cho rằng chắc hẳn Long Vũ có lực công kích mạnh mẽ như vậy là bởi vì Ngũ Phương Thiên.

Tâm niệm điều này. Trong lòng hắn càng khao khát Ngũ Phượng Thiên trên người Long Vũ.

Hắc y nhân phát giác tên Long Vũ đúng là khó có thể phỏng đoán - trong lòng liền sinh nghi. Trong mắt tự nhiên hội toát ra một tia dị thường.

Điều này không thoát khỏi ánh mắt của Long Vũ. Trong lòng mừng thầm - biết hắc y nhân trong lòng sinh nghi. Long Vũ cười một tiếng dài. Liên tục ép sát ba bước. Giả bộ một bộ dáng vô cùng tự tin nói:

-“Lão tặc. Không muốn chết. Bây giờ liền cút cho ta......”

“Hừ!”

Mặc dù Long Vũ thể hiện ra khí thế cường đại. Nhưng hắc y nhân tuyệt đối không phải một kẻ yếu. Lại càng không là một kẻ sợ chết

Hắn lần nữa ra tay .

Long Vũ hừ lạnh một tiếng. Cũng không ra tay công kích hắc y nhân. Đối phó loại cao thủ này. Tuyệt đối không thể lấy cứng đối cứng. Chỉ có thể lấy mưu sách mà đối phó. Việc có thể tăng cường đạo lực cũng phải nắm chắc thời điểm xuất ra mới có hi vọng chiến thắng.

Long Vũ nguyên bổn kế sách của Long Vũ là giành chiến thắng ở khí thế cùng tâm lý như vậy mới có thể đem cả thế cục hoàn toàn nắm giữ ở trong tay mình.

Dù vậy, đối mặt với hiện tại. Mặc dù nắm giữ tiên cơ. Cũng không cách nào đạt tới hiệu quả như mong muốn. Hắc y nhân dù sao cũng là cường giả. Khí thế cao hơn nhưng thực lực lại bày ra trước mắt a.

Đột Nhiên, Hắc y nhân chuyển thân hóa ra vô số thân ảnh hư ảo. Sử dụng bộ pháp kỳ ảo bao vây Long Vũ. Đường Hương Hương không nhịn được kinh hô một tiếng - Bởi vì hắc y nhân thân hình tốc độ rất nhanh. Khoảng cách với Long Vũ không còn tới một thước. Tại khoảng cách này Long Vũ tuyệt đối tránh không thoát.

Nhớ tới Long Vũ nói vừa nãy. Nàng do dự, không biết là nhân cơ hội lén trốn đi hay là xông vào cùng nhau liều mạng.

Long Vũ đích xác tránh không thoát. Nhưng hắn vẫn muốn tránh. Ưỡn người về phía trước -rất nhanh nằm sấp xuống. Hắc y nhân cười thầm nói:“Lần này ngươi nhất định phải chết......”

“Bang bang ----!”Đột nhiên, một đạo nhân ảnh từ trên trời giáng xuống ngăn cản hắc y nhân .

Hắc y nhân còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần thì thân thân thể đã chấn lui về phía sau vài bước. Mà ngay thời điểm đó đạo nhân ảnh kia đã mang theo Long Vũ đi tới bên cạnh Đường Hương Hương.

“Là ngươi......” Long Vũ ổn định thân hình, mỉm cười nói:

-“Lão tiền bối...... Bạch Mi đạo nhân. Sao người lại tới đây......”

“Ha ha ----!”

Người tới chính là thủ hộ giả Vô Tình Phong -Bạch Mi đạo nhân. Hắn vẫn như cũ, một bộ thân thể gầy, cùng với ánh mắt ảm đạm không nhãn thần. Chỉ là khóe miệng nổi lên một nụ cười mỉm.

- “Là ngươi?”

Hắc y nhân tựa hồ nhận ra BạcH Mi đạo nhân. Sắc mặt phát lạnh. Cả giận nói:

-“Bạch Mi. Ngươi dựa vào cái gì can thiệp vào sự tình của ta. Ngươi đừng quên ngươi và ta lúc đó đã có ước định. Ngươi bây giờ lập tức tránh ra.”

-“Ta có thể đi. Nhưng ta phải mang hai đứa trẻ này rời khỏi nơi này.”-Bạch Mi đạo nhân nghiêm mặt nói:

-Hai đứa trẻ này đến Vô Tình Phong là vì Vô tình thiên đạo. Hôm nay bọn họ đã muốn rời Vô tình thiên đạo. Làm Vô Tình Phong thủ hộ giả. Ta tự nhiên có nghĩa vụ đưa bọn họ an toàn ly khai. Hắc Minh, cho ta một cái mặt mũi. Để cho bọn họ rời đi. Nếu không ta sẽ không dừng tay ......”

“Hắc Minh? Ngươi không thể ngờ cũng gọi ta là Hắc minh...... Tốt lắm.......” Hắc y nhân cười lạnh một tiếng, nói:

-Bạch Mi. Xem ra trong lòng của ngươi - ta trước kia đã chết rồi.”

-“Chẳng lẽ không đúng sao?” Bạch Mi đạo nhân hỏi.

-“Là do các ngươi bức ta.” Hắc y nhân trong đôi mắt hiện lên một tia oán hận:

-“Ta sở dĩ có hôm nay. Hoàn toàn đều là do lũ ngụy quân tử các ngươi ban tặng. Năm đó ta từng thề nỗ lực cho các ngươi chết hết.....Ta suốt đời không thay đổi lời thề.”

-“Ta biết ----!Bạch Mi đạo nhân thần sắc tựa hồ lộ vẻ có chút bình tĩnh:

-“Hắc minh. Ngươi luôn oán trời, oán người khác. Trên thực tế. Ngươi sở dĩ có ngày hôm nay tất cả đều là ngươi tự làm bậy......là ông trời trừng phạt ngươi. Giờ vẫn còn đáng thương như vậy - làm chuyện độc ác thì sẽ bị báo ứng, không thể sống sót, chỉ là bây giờ vẫn chưa tới thời điểm đó thôi”

“Hừ ----!”

Hắc y nhân khinh thường nói:

-Bạch Mi. Ngươi thôi nói kiểu trống rỗng mạnh miệng đó đi. Ngươi còn có thể làm cái gì. Bạch mi - ta cũng không muốn dấu diếm ngươi. Không bao lâu nữa cuộc sống các ngươi sẽ biến thành địa ngục. Đến lúc đó – Lũ tự cho mình là siêu phàm - ngụy quân tử các ngươi ngày đó đều biến thành người hầu của ta......”

“Ha ha ----!”

Bạch Mi đạo nhân cười nói:

-“Hắc Minh. Ngươi vẫn không thể giác ngộ. Từ lúc Bàn Cổ đại thần khai Thiên đến nay cho tới bây giờ đều là tà bất thắng chính. Ngươi vốn là Huyền môn thiên tài - ngộ tính cực cao. Mấy trăm năm qua ngươi là đệ tử duy nhất của Huyền Môn có thể thành tiên. Đáng tiếc ngươi lại đi lên một cái đường không có lối về. Thật sự là đáng tiếc ......”

-“Được rồi. Ít ở đây ra vẻ đại từ đại bi đi.” Hắc y nhân cười lạnh nói:

-“Thu hồi cái bộ mặt nhà phật của ngươi lại. Ta cảm thấy ta bây giờ rất tốt. Thân kiêm chính tà công pháp. Tu vi như mặt trời ban trưa. Huyễn cảnh giới lão đại đối với ta cũng cung kính có thừa. Còn ngươi – Bạch Mi. Nhớ năm đó ngươi cũng là nhân vật lẫy lừng, sao hôm nay lại suy bại như vậy - trở một thủ hộ nhân. Thật là vô giá trị. Không bằng ngươi theo ta. Ta và ngươi liên thủ. Cùng nhau làm đại sự a.”

-“Im miệng ----!”

Lông mi trắng đạo nhân hừ nói:

-“Hắc minh. Cho dù ngươi uốn nát cả ba tấc miệng lưỡi. Cũng

đừng mơ tưởng dụ dỗ ta nhập ma đạo.”

“Khặc khặc ----!”

Hắc y nhân cười lạnh nói

-:“Ngươi như thế cũng chẳng thu được lợi ích gì đâu. Tương lai nhất định kẻ hối hận sẽ là ngươi. Tốt lắm. Nhiều lời vô ích. Ngươi bây giờ lập tức cút cho ta. Nếu không đừng trách ta không niệm tình xưa.”

-“Hai cháu – mau đi thôi ----!” Bạch Mi đạo nhân quay đầu nói:

-“Nơi này giao cho ta ứng phó. Các ngươi lập tức rời đi. Đối với thân phận của Hắc Minh - hai đứa nhớ không được để lộ với bất kì ai.”

-“ vì sao vậy?” Long Vũ hiếu kỳ hỏi.

“Không cần hỏi nhiều, cứ làm theo lời ta ---!” Bạch Mi đạo nhân nói xong. Nghiêng đầu nhìn Đường Hương Hương một chút . Nói:

-“Nữ oa nhi. Ngươi duyên trần sâu nặng. Căn bản là không thích hợp tu luyện vô tình thiên đạo. Bần đạo hy vọng ngươi sau khi trở về có thể cẩn thận suy nghĩ một chút. Để tránh trở thành sai lầm lớn. Tương lai sẽ hối hận cả đời.”

-“Ta đã quyết tâm rồi ----!” Đường Hương Hương cắn môi nói.

“Ngươi hãy lo bản thân cho tốt (nguyên văn “ Hảo tự vi chi ba – không rõ lắm -biên) ---Bạch Mi đạo nhân có chút thở dài.

-“hai đứa trẻ. Các ngươi mau đi thôi. Đừng lãng phí thời gian .” Bạch Mi đạo nhân thúc giục nói.

-“Một đứa cũng đừng mong chạy thoát ----!” Hắc y nhân gào to một tiếng.

-“Hắc minh. Cho dù ngươi thân kiêm chính tà công pháp. Cũng không phải đối thủ của ta. Trước kia ngươi là thủ hạ bại tướng của ta. Bây giờ cũng là như vậy. Tương lai cũng không thay đổi.” Bạch Mi đạo nhân vô cùng tự tin nói.

Hắc y nhân trong lòng cực giận dữ. Căm tức nhìn Bạch Mi đạo nhân. Trước kia hắn cùng Bạch Mi đạo nhân giao thủ đích thật là thắng ít thua nhiều. Nhưng là hắn nói như vậy không chịu nổi Bạch mi nói như vậy.

Hắc minh luôn luôn đều là nói như rồng leo, làm như mèo mửa ( câu này buồn cười vãi ^^). Cuồng ngạo cực kỳ. Trước kia như vậy. nhưng bây giờ hắn thân kiêm chính tà công pháp. Cho dù tại huyền cảnh cũng là cao thủ không ai dám trêu vào.

Vậy mà hôm nay lại bị kẻ khác chế nhạo, châm biếm.

“Bạch Mi. Xem ra cuộc chiến muốn tránh cũng không tránh được ......” Hắc minh bước ra ba bước. Cùng Bạch Mi đạo nhân - ở hai bên cách xa nhau năm thước . Hắn lạnh lùng nhìn Bạch Mi nói:

-“Ngươi tới Vô Tình Phong là vì tránh xa trần thế. Việc gì phải nhúng tay vào việc này, ngươi cũng đã biết. Hôm nay ngươi một khi nhúng tay vaaof là không thể quay đầu ......”

“Ta vô oán vô hối ----!” Lông mi trắng đạo nhân nói.

“Hừ ----!”

Hắc minh cười lạnh một tiếng. Nói:

-“Bạch Mi. Ngươi muốn tìm chết đừng trách ta ......”

Lông mi trắng đạo nhân sắc mặt vẫn tươi cười. Hai mắt híp lại. Từ trong khóe mắt lưỡng đạo ánh mắt phóng ra như đầu ngọn phong đao cắt vỡ hư không. Cùng hắc minh đối chọi.

________________________________________

Hắc minh chấn động một chút. Thần sắc trên mặt nổi loạn. Hắn cho tới bây giờ cũng chưa gặp qua một đối thủ có ánh mắt sắc bén như thế.

Long Vũ cùng Đường Hương Hương cũng hơi kinh hãi. Bọn họ có thể cảm giác hơi thở Bạch Mi đạo nhân thật sự cường đại. Ước chừng hơn hẳn lần đầu tiên gặp mặt rất nhiều.

“Tu vi của ngươi lại tinh tiến ----!” Hắc minh nói:

-“Bản thân ta là nhìn lầm rồi ngươi. Ngươi tới Vô Tình Phong thoát ly khỏi quấy nhiễu thế tục . Tu vi lại có tiến bộ lớn như thế.”

Bạch Mi đạo nhân trong con ngươi lộ ra lưỡng đạo quang mang vô cùng khí thế. Hắc minh không nhịn được thân hình khẽ động một chút. Lập tức rút kiếm .

-“Chỉ với chừng đấy bản lãnh. Ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta......” Hắc minh hướng Bạch Mi đạo nhân khiêu khích.

Bạch Mi đạo nhân ánh mắt vẫn như vậy. Không có động tác nào, chỉ là sát ý nồng đậm đã từ từ tỏa ra khắp cơ thể. Ngay cả không khí cũng trở nên trầm trọng.

Hắc minh quát lạnh một tiếng. Thân thủ phóng ra Âm Dương kiếm pháp. Mũi kiếm nhắm ngay vào Bạc Mi đạo nhân. Cước bộ từng bước tiếp cận. Sát ý cũng tăng lên ngùn ngụt.

Hắc minh ánh mắt bên trong lóe ra một trận quang mang điên cuồng.

Bạch Mi đạo nhân vẫn không có động tĩnh. Ngay cả một ngón tay cũng không có nhúc nhích. Cũng chính bởi vì lông mi trắng đạo nhân vẫn không nhúc nhích. Cho nên hào khí mới có thể lộ vẻ có chút khác thường. Mới có thể càng ngày càng khẩn trương.

Hắc minh lại càng không dám khinh thường lão đối thủ này.

Hắc minh âm thầm kinh hãi. Mặc dù khí thế vẫn hướng tới Bạch Mi đạo nhân. Nhưng hắn không cách nào cảm giác được hơi thở đối phương

Lúc Hắc Minh chỉ còn cách hai thước, Bạch Mi đạo nhân bắt đầu động . Cũng không biết khi nào lên. Trong tay xuất hiện một thanh pháp kiếm toàn thân trắng muốt. Y như lông mi của ông ta vậy.

-“Chúng ta đi thôi ----!” Long Vũ nói:

-“Ta nghĩ Bạch Mi tiền bối nhất định có thể ứng phó huyền môn phản đồ Hắc Minh. Chúng ta lưu lại cũng không có tác dụng gì.”

Đường Hương Hương sợ run một chút. Lập tức nói:“Được rồi. Đã như vậy. Chúng ta đây trước hết rời khỏi nơi này.”

-“Bạch Mi tiền bối. Đa tạ ----!”

Nói một tiếng. Hai người lập tức liền chuẩn bị rời khỏi nơi này.

-“Đứng lại ----!”

Không nghĩ, mới đi hai bước đã bị Hắc Minh ngăn cản đường đi:

-“Các ngươi hai người hôm nay phải ở lại . Các ngươi còn muốn chạy. Không dễ dàng như vậy đâu.”

-“Hắc Minh. Đối thủ của ngươi là ta?”- Lông mi trắng đạo nhân thân hình thoáng một cái. Cũng đã xuất hiện ở trước Hắc Minh. Một đôi con ngươi gắt gao nhìn thẳng Hắc Minh. Ánh mắt bên trong hiện lên một tia lạnh lùng. Trên mặt vẻ mặt tự tin dị thường.

Hắc minh không dám chậm trễ. Vội vàng lấy khí thế đáp lại.

Lập tức. Hai người bắt đầu phóng xuất khí thế đại chiến.

Chỉ là sau một hồi công phu. Hắc minh trên trán lại bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Loại kết quả này Hắc Minh tựa hồ đã sớm ngờ tới. Bởi vì khí thế không phải là sở trường của hắn.

Hắn chỉ mạnh ở chiến đấu trực tiếp mà thôi.

“Hắc minh. Tâm tính của ngươi càng ngày càng kém .......” trán Hắc Minh bắt đầu tái nhợt. Mồ hôi hột túa ra càng ngày càng nhiều . Bất quá trong đôi mắt hắn sát khí càng ngày càng hung mãnh.

Bạch Mi đạo nhân nhẹ nhàng bước ra một bước nhỏ. Khí thế lại như chứa đầy cơn lốc cấp bách dũng mà đến. Cường thịnh vô cùng, ý chí chiến đấu vô cùng tự tin. Đã đem Hắc Minh vây quanh.

Hắc minh sát khí đột nhiên thu liễm. Chỉ là bởi vì Bạch Mi đạo nhân khí thế rất thịnh.

codon.trai

Loading...

Xem tiếp: Chương 45: Vạn Kiếm Quyết, Quỷ Ảnh Bộ.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 53


Thị Diệp Thành Si

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Âm Mưu Của Tổng Giám Đốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23


Vương Quốc Bí Ẩn

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 18


Chuyện xảy ra ở London

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 32