- Không cần nói bóng nói gió, bà không biết tình yêu như thế nào, sao có thể hiểu được chuyện chúng tôi. Đúng rồi, mấy ngày nữa, tôi có lẽ phải rời khỏi đây một thời gian, địa phương này hơi xa xôi nên trong lúc tôi đi vắng, các người nên cẩn thận một chút.
- Cậu phải đi xa? Cậu định đi đâu thế?
Tâm tư Thiên Âm vừa động, đứng lên nói:
- Tiểu Vũ, Cậu rốt cuộc cùng với Thiên Ngoại Thiên có quan hệ thế nào?
- Trước kia thì không có…
Long Vũ nói:
- Nhưng từ khi chiếm được Nguyên Lực Bảo Thạch, thì có một chút quan hệ. Thiên Âm, tôi hy vọng giữa chúng ta có thể có một chút tín nhiệm với nhau, mà không phải thuần túy vì lợi ích, lợi dụng quan hệ. Giờ tôi nói thật với bà, tôi có lẽ sẽ đi đến không gian bên ngoài Thiên Ngoại Thiên.
- Cái gì?
Thiên Âm kinh hãi, nói:
- Cậu muốn đi đến không gian bên ngoài Thiên Ngoại Thiên? Cậu điên rồi, nếu không có thời gian mấy ngàn năm cậu căn bản không thể trở về được.
- Chắc không lâu vậy đâu…
Long Vũ cười tự tin, nói:
- Tôi chỉ cần mười ngày là có thể đi đi về về… Bất quá lần này đi là dữ hay là lành, tôi cũng không biết…
- Tiểu Vũ, nếu không biết là dữ hay lành, cậu vì sao còn muốn đi?
- Kỳ ngộ và thách thức luôn tồn tại cùng nhau.
Long Vũ nói:
- Có lẽ lần này chính là cơ hội tốt cho tôi. Trong lòng tôi luôn có cảm giác, đây có lẽ là kỳ ngộ lớn nhất đời này của tôi.
- Còn có ai biết chuyện này không?
Thiên Âm trầm giọng hỏi.
- Hiện giờ thì chỉ có mỗi mình bà là biết.
Long Vũ nói:
- Tôi không muốn nói cho bất kỳ ai biết chuyện này…
- Ừ, tôi biết rồi, bất quá cậu cũng phải đáp ứng tôi, phải an toàn trở về, nếu không tôi không có biện pháp đền bù cho mấy người kia đâu đấy.
Thiên Âm nghiêm mặt nói.
- Tôi sẽ trở về.
Long Vũ cười tà một tiếng, nói:
- Bà yên tâm đi, tôi còn trở về để làm một số chuyện nữa.
…………………………
……………………….…
Ngoại trừ Thiên Âm ra, Long Vũ cũng không có ý định nói chuyện này cho người khác biết. Trước khi đi, hắn cũng không nói là đi đâu cho mọi người, chỉ nói rất nhanh sẽ trở lại gặp bọn họ.
Nếu mọi chuyện mà thuận lợi, hẳn là rất nhanh sẽ trở về.
Sau khi rời khỏi Phượng Sào, nhờ La Lâm hướng dẫn, Long Vũ bắt đầu hành trình đi đến không gian bên ngoài Thiên Ngoại Thiên.
Từ trước đó, người thần bí đã dùng đại thần thông mở ra thông đạo không gian, Long Vũ sở dĩ dựa theo lộ tuyến mà chạy đi, là vì nhờ nó có thể tránh khỏi tai mắt Tuần Vũ Thiên Ngoại Thiên.
Ước chừng sau mười ngày, La Lâm nhận được tin tức mà người thần bí để lại. Sau khi thu được tin tức, tốc độ của hắn nhanh hơn hẳn.
Long Vũ không khỏi hưng phấn, tốc độ chạy nhanh hơn nhiều.
Ba ngày sau, rốt cuộc Long Vũ và La Lâm đã đi tới thông đạo không gian, bất quá nơi này chỉ có một màu trắng xóa, không có con người sinh sống hay bất kỳ cảnh vật nào.
- La Lâm, không phải chúng ta đi nhầm chứ?
Long Vũ nói:
- Anh như thế nào lại cảm thấy chúng ta như đang đi vào tử lộ vậy.
La Lâm rời khởi thân thể Long Vũ, cẩn thận kiểm tra bốn phía, nhíu mày nói:
- Lộ tuyến thì đúng rồi, chúng ta đã tới đúng chỗ. Chẳng lẽ chúng ta đã bị gạt…
Long Vũ ngắt lời La Lâm, nói:
- Chắc là không phải đâu, anh có cảm giác người nọ sẽ không gạt chúng ta… Hắn đối với anh cũng không có ác ý, khi anh để cho hắn khống chế thân thể, anh cảm giác được hắn đối với anh rất thân thiện.
Long Vũ nói tới chỗ này, ngừng lại một chút, bỗng nhiên nói:
- La Lâm, hay là em thử liên hệ lại với hắn thử xem…
- Liên lạc không được!
La Lâm trầm giọng nói.
Nghe câu trả lời của La Lâm, Long Vũ liền suy tư một lúc:
- Chúng ta cứ chờ một lúc xem sao… Chắc là không có vấn đề gì đâu, có thể hắn có việc nên hơi chậm trễ.
- Đúng rồi, La Lâm, nếu chúng ta y theo đường cũ chạy về, em có nắm chắc không?
Long Vũ dò hỏi.
- Không thành vấn đề!
La Lâm chắc chắn nói.
- Ha ha, hai đứa nhóc này, nhanh như vậy đã không giữ được bình tĩnh sao…
Đúng lúc này, một giọng nói già nua tràn đầy uy nghiêm từ bốn phía vang lên.
- Ai đó?
Long Vũ cùng La Lâm nhất thời liền kinh hãi, cả kinh hỏi.
- Không cần kinh hoàng, ta chính là người sẽ dẫn các ngươi tới gặp người thần bí, ta đã chờ các ngươi lâu rồi…
Giọng nói già nua lại vang lên.
- Này cô bé, ngươi hình như không phải người thuộc trong tam giới…
Thanh âm già nua nói:
- Tình huống của ngươi rất đặc thù, hẳn là do năng lượng điện tử cùng linh hồn nhân loại kết hợp lại.
La Lâm bị lời nói này làm kinh sợ, người thần bí này có thể trong nháy mắt nhìn rõ bản chất của nàng. Điều này thực sự khó có thể tưởng tượng nổi.
Trong lòng Long Vũ cũng khiếp sợ không thôi, thần thông của người này sợ rằng trước kia chưa ai có, sau này chắc không ai bằng. Hắn rốt cuộc cùng Thiên Ngoại Thiên có quan hệ như thế nào?
Việc này đối với mình mà nói là phúc hay là họa đây?
- Ha ha, không cần đoán, lão phu gọi ngươi lại đây tuyệt đối là vì muốn tốt cho ngươi. Đương nhiên, ta cũng có chuyện cần ngươi hỗ trợ.
Thanh âm gia nua lại vang lên:
- Rất nhanh ta sẽ nói cho ngươi biết thân phận của ta.
Thanh âm già nua này khiến cho người ta cảm giác được một loại uy áp lớn lao.
Long Vũ cùng La Lâm đứng yên một chỗ, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác thần phục.
La Lâm lúc này đang âm thầm thu thập tin tức bốn phía để tìm kiếm nơi người nọ ẩn thân, nàng bắt đầu điên cuồng phân tích, tuy nhiên vẫn chẳng thu hoạch được gì, căn bản không nắm giữ được một chút tin tức nào về giọng nói hay một tia khí tức kia. Càng khỏi nói đến việc tìm thấy vị trí ẩn thân của hắn.
- Cô bé, bản lĩnh của ngươi cũng không nhỏ nha, bất quá muốn xác định chuẩn xác vị trí của ta thì ngươi còn kém lắm.
Thanh âm già nua cười nói.
Ngừng lại một chút, hắn nói tiếp:
- Đi lên phía trước ba bước, sau đó bước sang trái ba bước rồi lùi lại một bước… Dựa theo lời ta nói mà làm đi.
Long Vũ nghe vậy cũng không do dự, lập tức cùng La Lâm dựa theo yêu cầu của người nọ mà thực hiện.
Đến bước cuối cùng, dưới chân bọn hắn đột nhiên xuất hiện một vòng bát quái màu trắng. Trong vòng bát quái truyền đến một cỗ lực hút thật lớn, chỉ trong tích tắc toàn thân bọn hắn bị một cỗ quang mang màu trắng vây quanh.
- Không cần kháng cự, không có chuyện gì đâu!
Thanh âm già nua vang lên.
Long Vũ lại một lần nữa lựa chọn tin tưởng vào người thần bí, bảo La Lâm giải khai tinh thần. Chỉ trong một khoảnh khắc, hai người liền bị cỗ lực lượng thần bí kia dẫn tới một thế giới hoàn toàn mới. Nơi này non sông nước biếc, trời xanh mây trắng, cây cầu nhỏ bắc qua dòng sông… Phóng xa tầm mắt thì thấy trên núi đầy những cánh rừng xanh bạt ngàn, gần đó có con sông nhỏ đang chảy róc rách. Đây đúng là một nơi tràn ngập ý thơ.
- Ha ha, hoan nghênh các ngươi tới thế giới Quang Minh của ta!
Thanh âm già nua kia lại vang lên.
- Ngài rốt cuộc là ai?
Long Vũ nhịn không được lại hỏi:
- Ngài gọi tôi tới nơi này, rốt cuộc là vì cái gì?
- Như thế nào? Lo lắng về lão phu sao?
Lão giả nhẹ giọng hỏi.
- Không, tôi tin rằng ngài đối với tôi rất thiện ý, nhưng tôi rất muốn biết, ngài rất cuộc là ai?
Long Vũ không chút khách khí trực tiếp nói:
- Coi như ngài có cầu tôi, cho tôi chỗ tốt, nhưng rốt cuộc cũng nên cho tôi biết ngài là ai chứ? Như vậy mới có chút thành ý.
Nghe lời nói của Long Vũ, lão giả nhẹ nhàng cười, nói:
- Ta từng là chúa tể Thiên Ngoại Thiên.
Nghe lời lão giả vừa nói, Long Vũ liền cả kinh kêu lên một tiếng:
Ai ya, chúa tể Thiên Ngoại Thiên rốt cuộc là cái dạng tồn tại như thế nào.
Long Vũ hiện giờ có cảm giác như mình đang nằm mơ.
Long Vũ hít một hơi thật sau, bình phục kích động trong lòng, hỏi:
- Lão nhân gia, ngài đã là chúa tể Thiên Ngoại Thiên vậy ngài hẳn không có khả năng có việc gì cần đến tôi. Tôi nghĩ ngài có lẽ chỉ tâng bốc cho tôi thôi.
- Ngươi sai rồi. Ta có việc muốn ngươi đi làm.
Lão giả nói.
- Không phải chứ?
Long Vũ giật mình hỏi.
- Có chứ, ta phải nói rõ cho ngươi biết một lần nữa, ta từng là chúa tể Thiên Ngoại Thiên, chứ không phải là bây giờ. Hơn nữa, Thiên Ngoại Thiên rất nhanh thôi sẽ gặp phải phiền toái.
Lão giả nói.
Long Vũ nhẹ giọng hỏi:
- Ý của ngài là ta có thể trợ giúp Thiên Ngoại Thiên vượt qua lần phiền toái này.
- Không sai!
Lão giả trầm giọng nói.
- Ha Ha!
Long Vũ liền nở nụ cười:
- Ngài cảm thấy tôi có thể được sao? Phải biết rằng, tôi đến một tên Tuần Vũ Thiên Ngoại Thiên cũng không đánh lại.
- Ngươi lại sai rồi!
Lão giả nói:
- Thiên Nguyên cũng không phải Tuần Vũ bình thường như ngươi nghĩ đâu, hắn chính là đệ nhị dũng sĩ Thiên Ngoại Thiên của chúng ta, hắn từng có cơ hội tranh vào ngôi báu chúa tể Thiên Ngoại Thiên.
Lời này vừa nói ra, trong lòng Long Vũ liền bình tĩnh trở lại. Thua ở trong tay Thiên Nguyên hắn đúng là không mất mặt.
Lúc này La Lâm liền xen vào, nói:
- Lão nhân gia, nếu theo suy đoán của tôi, lần nguy cơ sắp tới của Thiên Ngoại Thiên chắc là đến từ Thiên Nguyên.
- Ừ, không sai… Chính là do tên Thiên Nguyên.
Lão giả thở dài nói:
- Cũng là do năm đó ta mềm lòng, ngắn trở Huyết Anh Đại Đề phong ấn lực lượng của Thiên Nguyên, ngược lại cho hắn làm Tuần Vũ. Hiện giờ nhìn lại, đúng là ta tự đi tìm phiền não.
Long Vũ hỏi:
- Lão nhân gia, lẽ ra lấy lực lượng của ngài thì đâu việc gì phải e ngại Thiên Nguyên, hắn nếu dám làm việc gì gây nguy hại cho Thiên Ngoại Thiên, ngài cứ trực tiếp bắt hắn lại không phải là xong sao?
- Ha ha!
Lão giả cười tự giễu nói:
- Sự tình này cũng không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu. Hài tử, ta cũng muốn nghe theo lời ngươi nói nhưng chúng ta đều đã gặp phải ám toán của Thiên Nguyên. Lực lượng trong cơ thể đã bị phong ấn lại. Ngay cả Huyết Anh Đại Đế và các phi tử của hắn cũng không tránh khỏi. Hơn nữa, tình huống của bọn họ so với ta còn nghiêm trọng hơn.
La Lâm ngạc nhiên nói:
- Ngài cùng Huyết Anh Đại Đế hẳn là mạnh hơn Thiên Nguyên rất nhiều chứ? Lấy lực lượng của các người sao đồng thời gặp phải ám toán của Thiên Nguyên?
- Hỏi rất hay!
Lão giả thở dài sâu kín nói:
- Cũng chỉ trách ta quá tin tưởng hắn, tưởng hắn đã hối cải để làm một người tốt. Ai mà nghĩ, hắn an ổn mấy vạn năm, sau này xông vào cấm địa của Thiên Ngoại Thiên tìm được “Quy Luật Thiên Đạo”. Dựa theo quy luật Thiên Đạo, những người như chúng ta khi đạt được tu vi lực lượng như bây giờ thì buộc phải trở thành thần, thành thánh. Phải rời khỏi thế giới này, đi tới không gian khác. Nhưng mà chúng ta lại không muốn rời khỏi Thiên Ngoại Thiên. Dưới tính huống như vậy, Thiên Đạo sẽ phong ấn lực lượng của chúng ta, làm cho lực lượng ở không gian này đạt ở mức cân bằng. Trước kia, chúng ta lợi dụng bí pháp ẩn tàng khí tức của mình, làm cho Thiên Đạo không thể nhận ra. Nhưng hiện giờ, Thiên Nguyên đã phát hiện bí mật này, hơn nữa thiết kế bẫy rập buộc chúng ta bại lộ khí tức của mình.