21 Hạ Vũ bị buồn mà tỉnh. Nàng giơ tay đập con muỗi cứ vo ve trước mặt, lại không ngờ con muỗi kinh khủng đấy máu me be bét ướt nhẹp cả tay. Không đúng, tại sao ướt ướt dính dính mà lại ấm thế này?Hạ Vũ mở mắt ra, thấy tiểu Cầu đang ra sức liếm mặt nàng.
22 Nửa tháng sau“Nha đầu, ngươi quyết định kĩ rồi chứ?”“Dạ. ” Hạ Vũ gật đầu. “Dù hắn lựa chọn ra sao, ta cũng cần một câu trả lời thỏa đáng. ”“Vậy cũng được.
23 “Dực. Ai vậy?” Ba người đang trò chuyện thì một mĩ nhân thướt tha bước ra. Hạ Vũ đoán đó chính là công chúa nhân ngư. Nàng ta có đôi mắt xanh ngập nước.
24 Mấy tháng sau. Hạ Vũ và Vũ Dực đi về chậm hơn là khi đi. Trên chuyến tàu về, tên áo đỏ lòe loẹt có hào hứng một hồi. Hắn kiêu ngạo nói hắn sắp trở thành cầm sư chân chính.
25 Sau khi mọi người tụ họp lại, Hạ Vũ kể chuyện đã xảy ra. Từ chuyện trên tàu, đi đến đảo luyện tập. Hạ Vũ có kể lại chuyện ở nhân ngư tộc, song không đề cập tới Nước Mắt Nhân Ngư.
26 Sinh nhật Hạ Vũ diễn ra khá đầm ấm. Nhưng nàng thực không có tâm trạng. Không gian thực sự tiêu thất. Tất cả biến mất. Tiểu Bạch không thể liên lạc. Mỗi ngày trừ bỏ liên tục luyện tập vũ kĩ, Hạ Vũ cũng không biết làm thế nào.
27 Hạ Nam nhìn con gái ngủ mê man, trong lòng lại thập phần hối hận. Liệu người kia có làm gì quá đáng không nhỉ?Ngày đó, ông phát hiện được mật thất trong nhà, đã tiến vào thử dò xét.
28 Hạ gia thôn mấy năm nay không mấy thay đổi, đó là nhận xét của Hạ Vũ khi về đây. Các nàng có 2 ngày để chờ các nhóm kia tập trung. Hạ Vũ và mọi người về Hạ gia thôn.
29 Hạ Vũ tiến vào, đầu tiên tìm một chậu nước, bỏ quả trứng ra. Tiểu Cầu sống chết không thả. Nó ấp trứng như vậy, thực khiến Hạ Vũ dở khóc dở cười. Hạ Vũ thấy quả trứng phát sáng, hơi nứt ra, dứt khoát lấy nó ra khỏi móng vuốt của Cầu Cầu.