21 Sau nhiều giờ suy nghĩ,cuối cùng nó quyết định tịnh dưỡng tại nhà,nó không muốn ở cái nơi quái quỷ này thêm một giây một phút nào nữa. Nó liếc mắt nhìn hai con người tồi tệ phía bên kia,thật là khiến nó sôi máu lên mà,cái gì mà thân thiết quá trời luôn vậy?! Ngứa mắt quá! Nếu biết trước có ngày hôm nay,thì nó thà ở nhà để bác sĩ riêng chăm sóc còn hay hơn.
22 Tối hôm đó,Vũ Khánh không ngủ,ngồi trầm ngâm bên cửa sổ. Ông quản gia thấy vậy liền bước vào phòng,ân cần hỏi: -Cậu chủ đang buồn về chuyện với tiểu thư Anh Nghi? Hắn khẽ thở dài một tiếng: -Nghi giận tôi rồi! Ông quản gia như hiểu được điều gì,liền trấn an Vũ Khánh và xin phép lui ra ngoài.