41 Giữa trưa ngày thứ hai, sau khi Cung Trác Lương từ trong viện của lão phu nhân trở về, Hàm Thư đã chuẩn bị tốt thức ăn tinh xảo cùng điểm tâm, ngày hôm qua Cung Trác Lương để cho Tuyết Họa trở về nhắn tin, phải mời Bình Tích nếm thử chút tay nghề của Hàm Thư, cho nên nàng hôm nay chính là có chút lo lắng chuẩn bị mấy thứ này, để cho thiếu gia cùng thiếu phu nhân không bị mất mặt.
42 Cung Trác Lương xoát một cái bậc người ngồi thẳng dậy, lấy tay sờ sờ dưới áo lót, xác định cảm giác của mình không sai, Cung Trác Lương quay đầu nhìn Kiều Ứng Trạch híp mắt cười, quỷ dị đến nói không nên lời a.
43 Lúc Cung Trác Lương cùng Kiều Ứng Trạch đến phòng của lão phu nhân, phát hiện Kiều lão gia, Kiều phu nhân cùng Kiều Ứng Hiên đều đã đến rồi, thậm chí con vợ lẻ là Kiều Viện Âm cùng Kiều Ứng Tử đều được gọi đến, vẻ mặt mơ hồ ngồi ở bên cạnh.
44
“Không có?”
Kiều Ứng Hiên nghe vậy bước chân chậm một chút, nhìn phòng Tĩnh Thư ở một mảnh tối đen, trong lúc nhất thời có chút hoảng thần.
Mà nha hoàn trả lời vấn đề của hắn nghĩ là Kiều Ứng Hiên đang chất vấn nàng, vội cúi đầu cung kính giải thích, nói cái gì sau khi Tĩnh Thư sinh máu chảy không dứt, Yên Thư cô nương hầu hạ phu nhân dẫn người nhà Tĩnh Thư đến, để cho bọn họ dùng chiếu quấn mang đi r ngoài, bọn họ lúc đầu khóc nháo vài tiếng, nhưng sau lại lấy tiền của Yên Thư rồi rời đi.
45 Tuy nói là ở riêng loại nhỏ, nhưng dù sao cũng là tách ra sống một mình, cho nên dựa theo luật pháp bọn họ thì vẫn phải lên lên phủ nha đăng kí cùng phân chia tài sản, nhân đây là chuyện của tri phủ đại nhân, cho nên hiệu suất trong phủ nha cao lên quá mức, không đến ba ngày, tất cả thủ tục văn kiện đều làm xong toàn bộ, vị Kiều Ứng Trạch này người thừa kế Kiều phủ, chính thức thành tiền nhiệm, hơn nữa là bởi vì thân thể yếu ớt bị mẹ ruột chán ghét mà vứt bỏ ‘đuổi’ ra khỏi nhà, còn bị bức phải nhận con của đệ đệ làm con nối dòng, cho nên trong lúc nhất thời có người thương cho y, có người vui sướng khi người gặp họa, lại không có ai lấy chữ hiếu ra để mắng mẻ, cho rằng là y số phận kém may mắn.
46
“Ứng Hiên, ngươi đây là ý tứ gì?”
Cùng Cung Trác Lương nhìn qua lẫn nhau, nụ cười thản nhiên trên mặt Kiều Ứng Trạch biến mất, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên.
47
“Trác Trác đừng làm rộn…. ”
Kiều Ứng Trạch theo bản năng tránh né, nhưng vẫn bị Cung Trác Lương một ngụm cắn lên, Kiều Ứng Trạch chỉ cảm thấy một cổ nhiệt lưu chạy trong cơ thể, thân thể phản xạ run rẩy một chút.
48 Hôm nay Cung Trác Lương tranh thủ lúc rảnh rỗi đến thăm Bình Tích, kỳ thật cũng là cố ý đến thăm dò quan hệ của hắn cùng Thạch Khang, không có ác ý, chỉ là đơn thuần cảm thấy được trên người Bình Tích có hương vị ‘đồng loại’, cho nên hy vọng đối hắn có thể hiểu biết nhiều thêm một ít, phải truy nguyên nhân đến cùng, cũng có thể nói là Cung Trác Lương hắn…… Tịch mịch.
49 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy nói Cung Trác Lương còn chưa trưởng thành, nhưng rốt cuộc cũng là tiểu tử choai choai mười bốn tuổi, lại là cùng với Kiều Ứng Trạch quý công tử khí chất ôn nhu như vậy xuất môn, cho nên lúc trước hắn chảy tóc buộc đuôi ngựa thì không thích hợp, nhưng hắn lại không thích thiếu niên bình thường lại búi tóc quấn tóc mai (PH:????), cuối cùng cũng chỉ đành để Nhược Lam các nàng chảy búi tóc đơn giản như các đạo sĩ trong phim truyền hình ở hiện đại.
50
“Tướng công, vừa rồi tên tiện kia nói với ngươi cái gì, làm cho ngươi mất hứng như vậy?”
Hai tay phân biệt chống lên vách kiệu, Cung Trác Lương nghiêng người mặt hướng tới Kiều Ứng Trạch, đem y trói buộc trong một phạm vi nho nhỏ, mà thuận theo sự lắc lư của cỗ kiệu, thời điểm Cung Trác Lương nói chuyện, môi vài lần thiếu chút nữa đã chạm vào môi Kiều Ứng Trạch.
51 Trong thư phòng, Cung Trác Lương cùng Kiều Ứng Trạch đang thảo luận cảnh tượng mưu sát, kỳ thật phải nói là lão gia* cử nhân Kiều Ứng Trạch tinh thông luật pháp tìm được mấy chỗ hổng trong truyện, đang giúp đỡ Cung Trác Lương bổ sung khuyết điểm.
52 Nhóm người Cung Trác Tường ở tại khách điếm tốt nhất trong Bạc thành, Cung Trác Lương được Kiều Minh dẫn tới nơi đó rồi, còn chưa vào cửa lớn, đã bị hậu vệ ở cửa phát hiện, cung kính dẫn đi vào một tiểu viện độc lập trang nhã bên trong, sau đó Cung Trác Lương thấy được tuấn lãng thanh niên đang luyện kiếm trong viện.
53
“Đã trở lại a. ”
Cung Trác Tường khép tạp chí lại để lên bàn, sau đó ngồi dậy nhìn thẳng Cung Trác Lương, tươi cười ôn nhu lại thân thiết.
“Đường ca.
54
“Sắc mặt kém như vậy, tối hôm qua ngủ không ngon?”
Đợi Cung Trác Lương đóng kỷ cửa, không đợi hắn mở miệng, Kiều Ứng Trạch thân thủ xoa vành mắt của hắn, nơi đó ẩn ẩn lộ ra dấu vết thâm đen.
55
“Đại thiếu gia! Đại thiếu gia bớt giận…. . ”
Cung lão gia chưa từng trải qua trận chiến nào như vậy, lập tức liền một năm một mười khai tất cả, từ việc nữ nhi bọn họ đào hôn chạy trốn, đến Cung phu nhân bày kế độc, lại cùng Cung Trác Lương đoạn tuyệt quan hệ, mãi cho đến khi gần đây Cung phu nhân biết tình hình thực tế, muốn mượn cơ hội sinh nhật này tống một số tiền lớn từ hai phu phu Cung Trác Lương….
56
Mùa hạ Kiền Võ năm thứ tư, Cung Trác Lương hai mươi tuổi, Kiều Ứng Trạch hai mươi lăm tuổi.
Đế đô, trong thư phòng Kiều phủ, một người đầu đội lưu vân hàn ngọc quan, thanh niên anh tuấn mặc cẩm bào tơ tằm màu trắng cổ tròn hoa văn tre trúc đang ngồi ngay ngắn sau bàn học, ra vẻ nghiêm túc lật xem sách, kì thật từ ánh mắt ẩn ẩn hàm chứa không kiên nhẫn có thể thấy được, tâm tư hắn lúc này không đặt trên vân tự.
57 Sáng sớm ngày hôm sau, Cung Trác Lương cùng Kiều Ứng Trạch đi tặng quà cho Cung Trác Tường, hai bên đều không nói một chữ đối với chuyện đã xảy ra lúc trước, chỉ là lúc sắp chia tay, Kiều Ứng Trạch hướng Cung Trác Tường khom người thật sâu vái chào, mà Cung Trác Lương cũng thật tình thực lòng kêu hắn một tiếng ca, Cung Trác Tường cười cười cởi mở, quay đầu ngựa tiêu sái rời đi.
58 Cung Trác Lương để cho Nhược Lam cùng Diệp Nhi giúp Ngô di nương thu dọn đồ đạc, vật ngoài thân quần áo linh tinh kết thảy đều bỏ, chỉ mang theo chút đồ vật quý trọng, trang sức cùng tiền riêng vân vân, nhưng nhìn chung phòng ngủ của Ngô di nương, nhìn mộc mạc không thấy vật gì trân quý.
59
“Chào tẩu tử. ”
Kiều Ứng Hiên thấy Cung Trác Lương đi đến, vội đứng dậy cùng hắn chào hỏi, đợi ba người theo thứ tự ngồi xuống, sau khi bọn nha hoàn dâng trà lên rồi lui ra ngoài, bọn họ mới tiếp tục hàn huyên đề tài vừa mới nói, nguyên lai lần này Kiều Ứng Hiên đến nói không phải là hôn sự của mình, mà là đại muội muội của bọn họ, hôn sự của nữ nhi tiểu thiếp Kiều phủ Kiều Viện Âm.
60 Vì có Kiều Ứng Hiên qua mời, Kiều Ứng Trạch cùng Cung Trác Lương sau khi chờ tin tức truyền ra từ Đông phủ, liền đi bái kiến lão phu nhân, xin ý kiến là có giúp đỡ được chút gì hay không, cũng chủ động đưa ra dạy Kiều Viện Âm chuyện nhà, Kiều phu nhân rất vui vẻ đồng ý.
Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Xuyên Không
Số chương: 121
Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 38