21 Hôm sau, nhớ lại những gì Tiểu Lâu nói, tôi nghĩ có lẽ quả thực tôi nên chấm dứt mọi dây dưa với Thẩm Độ, nên quý trọng người hiện tại đang yêu quý mình.
22 Thẩm Độ đưa một cốc rượu tới trước mặt tôi, hỏi:
- Tiểu Kiều kết hôn, em có đi không?
Tôi sững người một chút mới nhận ra Thẩm Độ đang hỏi mình, ho nhẹ nói:
- Anh hỏi cái này làm gì?
- Nhờ em chuyển quà mừng giúp.
23 Trăn qua trở lại suy nghĩ cả đêm, ngày hôm sau đi làm tôi quyết định viết đơn xin nghỉ phép.
Tề Mặc ngồi sau chiếc bàn lớn, đọc lướt qua tờ đơn rồi ngẩng đầu lên nhìn tôi: "Em muốn xin nghỉ một tuần?"
Trong mắt Tề Mặc vằn lên một số tơ máu, có lẽ đêm qua cũng không ngủ được.
24 Tôi với Tiểu Diệp tới thành phố B trước một ngày diễn ra hôn lễ, Tiểu Kiều và chồng của cô ấy tới nhà ga để đón chúng tôi.
Đã nhiều năm không gặp, nhưng tôi chỉ cần liếc mắt vẫn có thể nhận ra Tiểu Kiều đang đi đến.
25 Đi đám cưới Tiểu Kiều về được một ngày thì Mẹ đã gọi điện thoại hỏi khi nào dẫn bạn trai về ăn cơm?
Tôi không khỏi cảm thấy chua xót trong lòng.
Dù tôi vốn có thật sự nghĩ sẽ gả cho Tề Mặc hay không, thì ít ra cũng có người để dẫn về, còn bây giờ.
26 Tôi ngồi trong đình rất lâu.
Tôi rất thích cảnh sắc đẹp đẽ của nơi đây, âm nhạc thì du dương, quan trọng là cực kỳ vắng người. Dù có ngồi cả ngày ở đây, cũng sẽ không có ai tới quấy rầy, tựa như mọi sự tranh giành - dù là trong trò chơi hay ngoài đời - đều rất xa xôi, khiến tôi cảm thấy dễ chịu.
27 Ngày thứ hai, hết phép, phải đi làm bình thường.
Việc điều động nhân sự cũng đã lắng xuống, Tô San được lên làm Phó chủ biên như ý nguyện, A Tầm cũng được thăng chức thành trường phòng thiết kế.
28 Buổi tối, A Tầm mời đi ăn, tôi nâng chén chúc mừng cậu ta thăng chức. Cậu gặp thức ăn cho tôi, nói bữa cơm này coi như là tiệc tẩy trần cho cậu.
Hai người cũng không nói nhiều về chuyện của công ty, nhưng vốn dĩ đã hiểu lòng nhau hết rồi.
29 Cảm giác ra thành đánh quái lần này khác hoàn toàn với hôm qua. Có một thích khách như Dịch Hàn ở phía trước làm lá chắn thịt, nên Hắc Vu bà này nọ gì cũng không thể tới gần tôi được, tôi chỉ việc bắn hết mũi tên này tới mũi tên khác.
30 Tiểu Lâu bưng một tách trà đi tới, đúng lúc thấy câu kia, mém chút nữa phun cả trà ra ngoài:
- Người này đùa ghê quá.
- Dịch Hàn đó. Tôi nói.
- Hả? Cậu ta ở trong game là gái hả?
- Ờ, một tên nhân yêu.
31 Ngày hôm sau đi làm, mới tới không lâu thì Tô San mang theo một xấp văn kiện tới tìm tôi, cười híp mắt gọi "chị Thất", thái độ không khác gì với trước.
32 Ngày hôm sau đi làm, tôi lại thử gọi tới phòng làm việc của Hướng Thiên Hàng. Vẫn là cô thư ký kia bắt điện thoại, giọng nói vẫn rất lịch sự, tao nhã, nhưng rõ ràng đã lạnh nhạt hơn hôm qua mấy phần.
33 Lúc quay về công ty, Tô San đi thẳng về phòng làm việc của mình. Tôi vừa ngồi vào chỗ thì A Tầm đã hỏi:
- Sao rồi chị?
Tôi cười:
- Ngon lành! Phương Thiên Hàng không khó tiếp xúc như chị nghĩ, buổi phỏng vấn cũng thuận lợi.
34 Tối online trò chơi tôi lại gặp Bạch Hiểu Trì, vốn là đi ngang một địa đồ để làm nhiệm vụ thì thấy Bạch Hiểu Trì đang ở đây luyện cấp. Khác với thái độ tùy ý ngày trước, lúc này hắn đang cố gắng đánh quái, hết con này đến con khác.