41 Nghe thấy Tiêu Vũ Khải nói muốn gặp ba mẹ, Tiếu Khắc nói không căng thẳng là gạt người. Tiếu Khắc cảm thấy cả dạ dày của cậu cũng co lại. Gặp người lớn là một chuyện nghiêm túc biết bao, đáng nhẽ phải thông báo trước một tuần, để cho cậu chuẩn bị một chút.
42 Tiếu Khắc không nghĩ tới Tiêu Vũ Khải vừa tiến lên đã bộc phát kỹ năng, chỉ có thế cố gắng quay sang hỏi thăm sức khoẻ ba Tiêu mẹ Tiêu. Cậu thấy ông chú cảnh vệ đứng sau lưng ba Tiêu khoa chân múa tay làm một cái dấu OK, xem ra là thành công giao nộp vũ khí cho Boss.
43 Một cánh tay Tiêu Vũ Khải nắm eo Tiếu Khắc hơi nâng lên, một tay khác cầm xích của còng tay treo lên giá mắc vòi sen. Tiếu Khắc đá vào bụng Tiêu Vũ Khải một cái, có lẽ do sàn phòng tắm trơn trượt, hoặc do Tiêu Vũ Khải đang ngẩn người, nên ngã xuống nền.
44 Lần này offline thật ra cũng giống như nói lên rằng đạo tặc Bảy Ơ Đêm vĩnh viễn rời đi, công hội sẽ không còn một người tên Bảy Ơ Đêm màu vàng hiện ra, trong phó bản sẽ không có một người là đạo tặc tên Bảy Ơ Đêm mang buff Băng Mộ xông vào đám người, nói cách khác, gặp lại sau của Bảy Ơ Đêm chính là vĩnh biệt.
45 Tiếu Khắc online lại đã là giữa tháng mười hai. Người trong công hội đã gần một tháng không nhìn thấy Toái Tâm, Toái Tâm vừa online đã được nhiệt liệt chào đón.
46 Băng Gương thuộc về loại hình già dặn thoải mái, làm người nhìn chung tương đối lạnh nhạt, gần giống với Tiêu Vũ Khải những khi không chém gió, tương đối yên lặng, trầm ổn.
47 Rạng sáng ngày thứ hai, Tiêu Vũ Khải và Tiếu Khắc bị tiếng gõ cửa dồn dập làm tỉnh, Tiêu Vũ Khải mặt đầy bất mãn bò dậy đi mở cửa, Tiếu Khắc thấy chưa tới sáu giờ, nên thức dậy chuẩn bị đi rửa mặt, chờ chút nữa đưa Băng Gương đến sân bay.
48 Tiếu Khắc nghe thấy tiếng mở cửa, liếc đồng hồ máy tính thời gian là 20:07, hôm nay về thật sớm.
Tiêu Vũ Khải vào phòng sách, thấy Tiếu Khắc đang chơi game, cũng không cởi quần áo, ôm Tiếu Khắc từ phía sau: “Ăn cơm chưa?”
Tiêu Vũ Khải đi từ ngoài về, cả người đều mang hơi lạnh.
49 【 mật 】Thánh Quang Chiếu Rọi: Cậu dẫn tôi đi thăng cấp, tôi cho cậu tiền.
Khi Tống Giản nhìn thấy những lời này, không nhịn được ho khan hai tiếng cảm thán, có tiền quá ha.