41 Vẻ mặt của ông luôn khiêm tốn, nhưng bên trong vẫn lộ ra cảm giác cao cao tại thượng.
Ánh mắt Tô Vũ vẫn rơi vào trên người ông lão thần bí, mà ông lão đứng phía sau vẫn lộ ra vẻ mặt cười híp mắt, hai người đối diện một lúc, rốt cuộc Tô Vũ từ bỏ, dù sao ông lão thần bí cũng là người của Diệp gia, sau này cô sẽ có nhiều cơ hội động thủ.
42 Edit: thienbao95
Chớp mắt một cái, ba ngày trôi qua thật mau, mẹ con Tô Vũ đi theo quản gia và một nhóm người rời khỏi trấn Thanh Sơn, ngồi xe tới một thành phố xa lạ, thành phố Tây Giang.
43 Dưới uy thế mạnh mẽ của muôn vàn tia sấm, bốn con quỷ muốn chạy trốn, nhưng lại không thể động đậy được.
"Ầm ầm ầm. . . . . . " Mười mấy tia sấm hạ xuống, trên con đường cái bỗng dưng vang lên từng tiếng rít gào thảm thiết, khiến tất cả mọi người đều sợ đến mức sắc mặt trắng bệch.
44 Diệp quản gia lại làm động tác mời, nói: "Tam tiểu thư, Tô phu nhân, hai người ngồi trước đi, tôi đi gọi ông chủ ra gặp mặt phu nhân!"
Tô Vũ và Tô Tuyết Dung ngồi trên ghế sa lon màu vàng sẫm bằng da thật, Diệp quản gia lên lầu, Tô Vũ nghe được một trận tiếng bước chân, một nhóm năm, sáu người từ trên lầu đi xuống.
45 Tô Tuyết Dung vô cùng vui mừng, hít sâu một hơi, nói: "Tiểu Vũ, mẹ đến khách sạn ngủ một đêm, con ở lại Diệp gia đi, con phải nghe lời cha và Diệp phu nhân, biết không?"
"Mẹ, dù sao mấy ngày nữa con cũng chưa dọn về Diệp gia, con ở cùng với mẹ nha!" Tô Vũ nói, đương nhiên cô không yên lòng khi để mẹ ở lại một mình, để cho người mẹ có tính tình đơn thuần một thân một mình ở thành phố Tây Giang, không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Nói xong, ánh mắt Tô Vũ rơi vào trên người Diệp Thiên Hạo, dường như đang trưng cầu ý kiến của hắn, nhưng trong ánh mắt lại mang theo một loại ý vị không được cự tuyệt.
46 Edit: thienbao95
Lần thứ hai Tô Vũ trở lại Diệp gia, đã là buổi tối.
Diệp phu nhân biết tin Tô Vũ quay về, cố ý gọi nhà bếp chuẩn bị một bữa tiệc lớn chào đón Tô Vũ.
47 Cõi đời này không có người phụ nữ nào thật lòng yêu thương con gái riêng của chồng, đặc biệt là Diệp phu nhân, vụ bê bối này, còn thêm chuyện đưa con gái riêng về Diệp gia, quả thật giống như đánh vào mặt Diệp phu nhân một cái tát, nếu như cô được yêu thích mới là lạ?
Thế nhưng, Diệp phu nhân lại bất ngờ đại lượng và khách khí với đứa con gái riêng này, còn có thêm mấy phần thân mật không bình thường.
48 Diệp phu nhân rất hài lòng về biểu hiện ngoan ngoãn Tô Vũ trong khoảng thời gian này, làm cho bà yên tâm không ít.
Sau đó, Diệp phu nhân cho Tô Vũ xem rất nhiều bức ảnh của tứ đại gia tộc quyền thế, cũng nói cho Tô Vũ biết một ít tình huống căn bản, quan hệ giữa tứ đại gia tộc với nhau, đến lúc đó, những kiến thức này có thể sẽ phát huy được tác dụng.
49 Long Vũ Hiên cười lạnh một tiếng, nói: "Cô nhanh mồm nhanh miệng ghê nhỉ, hừ, hèn chi Diệp phu nhân lại nghe lời cô như vậy, đến choáng váng đầu óc!"
Tô Vũ vẫn không nói gì, Diệp Hồng Tuyết giành trước một bước, nói: "Vũ Hiên, em không nên nói như vậy, em ấy là em gái chị, em cứ như vậy, chị thật tức muốn chết!"
Long Vũ Hiên hiện ra vẻ mặt chỉ tiếc mài sắt không thành thép, thở dài nói: "Tiểu Tuyết, chị đó, chính là quá thiện lương, nói không chừng sau này bị người bán còn muốn giúp người ta kiếm tiền đấy? Thế nhưng, chỉ cần Long Vũ Hiên ở đây một ngày, em sẽ giúp chị tới cùng.
50 Trong lòng Triệu Uyển Nghi vô cùng kinh hoảng, từ nhỏ cô đã theo sư phụ học tập thuật pháp, đã luyện đến cảnh giới điều khiển linh thuật một cách nhuần nhuyễn, con nhện ở bữa cơm tối mấy ngày trước, Triệu Uyển Nghi chỉ đem ra tùy tiện vui đùa mà thôi, vừa nãy cô vốn muốn dùng linh thuật để triệu hoán thụ linh trăm năm, rồi dùng thụ linh trăm năm khống chế thân thể Tô Vũ, làm cho cô xấu mặt trước mọi người, hơn nữa, cô đã dùng chiêu này đùa giỡn người khác vô số lần, cho tới bây giờ chưa từng thất bại một lần nào.