41 Tần Vũ Phi trở về phòng ăn, cô không còn tâm tư ăn uống nữa, suy nghĩ đã sớm bay về phía Cố Anh Kiệt, tưởng tượng bản thân đánh cho tên đàn ông đáng ghét kia thành đầu heo.
42 Tần Vũ Phi ôm suy nghĩ này lái xe về nhà, đấu tranh tư tưởng trong ga ra, tuy bây giờ tâm trạng cô rất tốt, nhưng đến lúc phải làm chuyện lớn thì vô cùng căng thẳng.
43 Bữa ăn trưa trong lời giáo huấn kết thúc, Tần Vũ Phi được giải thoát, Cừu tổng đại nhân nghĩ chuyện cô yêu đương sẽ ảnh hưởng đến công việc tạm thời được coi là một chuyện tốt, như vậy anh ta sẽ có cớ mách lẻo với ba cô, làm ba cô chú ý đến chuyện tình cảm của con gái.
44 Qua một hồi lâu bà Cố cũng chưa hoàn hồn lại, hơn nửa ngày mới nhớ ra mình muốn hỏi: “Con trai à, con còn gì muốn nói với mẹ không?” Còn cái gì có sức kích động hơn tốt nhất là nói hết một lần đi, bà đã lớn tuổi rồi, không thể chịu được quá nhiều hù dọa.
45 Cố Anh Kiệt ngồi vào bàn lớn trong phòng ăn Tần gia, lòng rất hồi hộp. Theo lý mà nói, anh đã từng trải qua trường hợp lớn hơn, đã từng thấy những vật cao cấp hơn của người khác, cảnh gia đình cùng nhau ăn tối như vậy hẳn là có thể ứng phó thành thạo, huống hồ trước khi đến anh còn dành thời gian xây dựng nền tảng tâm lý vững chắc như thế.
46 Bà Cố nghe thấy tiếng con trai vào cổng, vội vã làm ra vẻ chăm chú nhìn vào ti vi. Cố Anh Kiệt đang chuẩn bị lên phòng, thấy mẹ đang xem ti vi, suy nghĩ rồi dứt khoát ngồi xuống cạnh bà.
47 Tần Vũ Phi cảm thấy những ngày này là khoảng thời gian vui vẻ nhất cho đến bây giờ của cô, nhớ lại lúc trước cô trốn tránh Cố Anh Kiệt, mỗi ngày miên man do dự suy nghĩ, liền thầm nghĩ muốn cho bản thân một cái tát, mắng một câu: “Đồ thần kinh!”
Cô cũng vui vì đó là Cố Anh Kiệt, chỉ có anh mới kiên trì như vậy, bao dung cô như vậy, cô cảm thấy mình thật sự rất may mắn.
48 Bà Cố cảm thấy có chút xấu hổ. Bà nói với con trai ngày mai bà tới đây mua sắm, nghĩa là nếu ngày mai con trai mang theo Tần Vũ Phi cũng tới nơi này dạo phố, như vậy có thể coi như bọn họ vô tình gặp nhau.
49 Tần đại tiểu thư thông minh và dũng cảm cùng bà Cố đi dạo phố.
Mang theo sự mừng thầm và một chút toan tính.
Cô mua cho Cố Anh Kiệt một cái áo khoác, một đôi giày, còn có một cái cravat.
50 Bà Cố và Tần Vũ Phi ăn xong cơm trưa, xem lại cũng vừa kịp giờ, buổi sáng đi dạo có hơi mệt, bà cũng không muốn tiếp tục, bây giờ cùng Tần Vũ Phi đi tìm con trai cũng không có quá nhiều chuyện để nói.