Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chào Em, Tôi Là Bạch Dự Nhân Chương 31

Chương trước: Chương 30



-Ông đã biết rồi, Chính Ca thay mặt lão đại đến đây bàn vụ làm ăn với ông, chúng tôi biết ông muốn xuất khẩu một lượng lớn Khat sang Việt Nam. Lần trước dưới dạng chè để qua cửa khẩu đã thất bại. Lần này lại nhiều như vậy, muốn qua hải quan không dễ dàng gì?

Matub ngồi đối diện, mặt đăm chiêu, vụ thất bại vừa rồi đã đánh động hải quan Việt Nam, suýt nữa còn bị tóm,lần này muốn qua Việt Nam để tới thị tường Châu Á và tới Mỹ càng khó khăn hơn nhiều. Nhất định phải lên kế hoạch cẩn thận từng đường đi.

Matub nghe Bùi Tĩnh thay mặt Mặc Đăng Chính nói mà càng thêm hoang mang:

-Vì thế tôi muốn Chính Ca giúp tôi qua cửa hải quan.

Mặc Đăng Chính nhàn nhã thư thả:

-Một lượng lớn như vậy, anh định vận chuyển qua đường nào,đường bộ ,thủy hay đường hành không?

Matub nhìn thẳng vào Mặc Đăng Chính cười cười đầy hi vọng:

-Nếu ngài có thể mở giúp tôi một đường hàng không thì còn gì tuyệt vời hơn nữa. Nếu tôi có thể an toàn với hàng của mình, nhất định sẽ không để ngài bị thiệt hại bất cứ gì nếu ngài hoạt động ở Châu Phi.

Matub không đoán được chút hưởng ứng hay phản đối gì trên mặt Mặc Đăng Chính đang im lặng kia.

Mặc Đăng Chính từ khi nằm vùng đã được lệnh tùy cơ ứng biến, không được phép liên lạc để tránh lộ thân phận. Nhưng hai hôm trước bằng một cách thức đặc biệt anh nhận được một thông cáo về việc tóm một con mồi lớn, chính là Matub , nhưng việc này sẽ khiến anh lộ thân phận. Rõ ràng tổ chức đã biết nhưng tại sao vẫn muốn anh làm. Như thế chẳng phải mấy năm qua đều công cốc hay sao.

Mặc Đăng Chính rốt cuộc cũng không thể phản lại tổ chức, gật đầu:

-Được. Tôi sẽ giúp anh mượn một đường hàng không trong quân đội, và một đường thủy để đảm bảo an toàn.

Matub vỗ tay vẻ sung sướng lắm, gã không ngờ Mặc Đăng Chính lại chu đáo như vậy, sau vụ lần này nhất định gã sẽ thu được một món hời lớn.

Matub trịnh trọng đứng dậy, hơi cúi đầu nói:

-Chính Ca, tôi đưa anh đi thăm quan nhà máy của tôi.

Từ thủ đô Addis Ababa dưới chân núi Entoto, Matub cho xe di chuyển sâu vào phía đông Ethiopia, có thể cảm nhận được khí hậu thay đổi dần trở nên khô nóng hơn một chút do đang là thời điểm mặt trời chiếu xuống, về đêm thì nhiệt độ xuống 16 độ , có khi xuống 5 độ.

Hai giờ di chuyển, Matub đã dẫn họ đến những thung lũng và đồi trải rộng những màu xanh bạt ngàn. Lục Y Bình xuống xe, cô bỏ kính phóng tầm mát ra xa cái sự ngút ngàn ấy,đó chính là Khat.

Một nhà máy rộng lớn với những thiết bị sàng lọc khô sấy ,đóng gói thành bao bì, nằm ngay cạnh nông trại. Những người dân địa phương nhìn với ánh mắt cảnh giác , nhưng khi thấy Matub họ lại cúi gằm chuyên tâm làm việc.

Đi qua những dây truyền sản xuất bên trong, Lục Y Bình ước lượng số Khat sẽ ra đời ít nhất là 50 tấn.

Đột nhiên từ bên trái nơi đặt tấm tôn lớn để đựng những lá khát đã sấy khô một người đàn ông địa phương lao ra, mắt tia đỏ dữ tợn, lộn ngược. Người anh ta lắc lư dữ dội, như đang lên cơn giết người. Người đàn ông này lao thẳng vào đoàn người của Mặc Đăng Chính, từ trong vạt áo lôi ra một con dao phay.

Mặc Đăng Chính nheo mắt, ôm sát Lục Y Bình vào cơ thể mình, tay còn lại rút súng. Nhưng Matub đã bắn gã ta trước, viên đạn bắn trúng tay cầm dao.

Dù bị trúng đạn , chảy máu xối ra nhưng người đàn ông này như không cảm nhận được đau đớn, thừa sống tiếp tục xông lên. Lần này Bùi Vĩnh phía sau, cho viên đạn ghim thẳng vào tim. Người đàn ông ngã xuống, cơ thể không ngừng co dật, mạch máu đỏ xanh in hằn trên da. sau đó, trở nên co quắp, tư thế thật đáng sợ.

Matub phất tay cho thuộc hạ dọn dẹp, những người làm ở đây dửng dưng với cái chết của người đàn ông, thậm chí trong ánh mắt họ chứa đựng sự thờ ơ, bởi tên này quá đáng chết và rồi một ngày nào đó, họ cũng chết như thế.

Người đàn ông trong lúc làm việc đã nhai lá Khát, là anh ta bị lá khát làm cho lên cơn như cơn nghiện ma túy nhưng cơn nghiện này mạnh hơn rất nhiều, ngoài việc không thể khống chế bản thân, anh ta trở nên thèm khát chém giết người.

Nhóm người của Mặc Đăng Chính lần đầu tiên chứng kiến con nghiện Khat lên cơn, có chút bất ngờ, không nghĩ lại dữ dội như vậy. Qủa thật Khat rất nguy hiểm, rốt cuộc Mặc Đăng Chính đã hiểu vì sao tổ chức muốn anh tóm Matub, nếu số lượng Khat lớn như thế này được xuất khẩu thành công sang các nước khác thì sẽ là một mối hiểm họa đe dọa tuyệt chủng cả một dân tộc.

Loading...

Xem tiếp: Chương 32

Loading...