Cần Cù Bù Ngốc Nghếch Chương 02b
Chương trước: Chương 02a
Không biết khi nào thì đã ngừng công việc trong tay, Đồng Thư Nhã chống má nhìn chăm chú hắn, cô phát hiện nha, nam nhân nghiêm túc là đẹp trai nhất. Khi hắn không làm ra những việc ngốc nghếch, bộ dáng chuyên chú cũng thật có một phen mị lực.
Chỉ bất quá……… vừa mở miệng quỷ kêu liền phá công.
Cô cười “Sợ cái gì? Lầu trưởng ở tầng lầu kia cùng tôi có chút giao tình, tôi nói một tiếng là được rồi”.
“Vấn đề là…….” Hắn không có nhà để về a.
“Ghét bỏ tôi a? Có muốn bị đuổi ra phòng tắm ngủ không?”
Ý tứ là…… Cô cho hắn ở lại sao?
Khóe miệng giơ lên không đến ba giây lai suy sụp xuống dưới “Vẫn là không tốt lắm, dù sao chị cũng là con gái, làm như vậy đối với thanh danh của chị không tốt, để tôi gọi điện cho bạn học”.
“Quan Tử Cần, cậu sống ở cổ đại a! Bảo thủ như vậy, khó trách toàn thế giới đều biết cậu là xử nam, có muốn để tôi lập cho cậu cái đền thờ trinh tiết?”
Mặt hắn một trận hồng “học, học, học tỷ…….” Thất nam da mặt mỏng, bắt đầu nói chuyện cà lăm.
“Trên bàn trang điểm của phòng tắm có bàn chải đánh răng mới, rửa mặt chải đầu xong lập tức tắt đèn lên giường cho tôi”.
Còn …… lên giường?
“Sẽ… sẽ bị hiểu lầm…….?”
“Đã sớm hiểu lầm!” Toàn bộ thế giới đều nhận định bọn họ là một đôi, nhìn cô có biết bao nhiêu cười nhạo, cũng bởi vì chuyện xấu của bạn trai còn là xử nam, giống như nói cô không có mị lực chút nào, thật mất mặt vô cùng.
“Kia…. tôi ngủ trên sàn nhà….”
Thời tiết lạnh đòi mạng, cô ở chỗ này một không có túi ngủ, hai không có chăn lông, nếu đem hắn quăng xuống sàn nhà lạnh như băng, buổi sáng ngày mai chắc chắn hắn sẽ bị chảy nước mũi tùm lum, lương tâm của cô cũng không phải bị chó tha a.
“Cậu phiền toái đủ chưa? Tôi không ăn thịt cậu, trinh tiết của các hạ an toàn vô lo!” Cứ yên tâm giữ đồng tử thân của hắn đi.
Quan Tử Cần bên tai nóng rát thiêu hồng, bị cô nhìn trừng trừng khí thế, nửa câu phản bác cũng đều nói không được.
Đánh răng xong, tắt đèn rồi, người cũng kiên trì nằm ở đó, không khí trong lúc này, toàn bộ trong phòng đều là hơi thở thuộc loại hương vị của cô, khiến cho nhiệt độ trên mặt hắn không hề có xu thế giảm xuống.
Chưa từng có cùng cô gái nào thân mật qua như vậy, càng miễn bàn là cùng nằm trên một chiếc giường, toàn bộ ráp trải giường đều chứa đặc hữu mùi thơm của cơ thể nữ tính, nhàn nhạt, nhợt nhạt, nhưng cũng đủ để khiến cho mặt của hắn đỏ đến bốc lên hơi nước.
“Quan Tử Cần, cậu lại lên cơn ngốc gì?” Cô dở khóc dở cười, hỏi tiểu khuê nam đang nằm dưới gầm giường.
Hảo….. đau!
Hắn rầu rĩ từ dưới giường bò lên, xoa cục u mới sưng trên đầu.
Chậc! Cô lắc đầu, lấy tay kéo hắn đến, giúp hắn xoa xoa cục u.
Hắn theo bản năng chụp lấy cô để ổn định trọng tâm thân thể, qua vài giây, mới hậu tri hậu giác lĩnh ngộ dưới tay chạm đến gò đồi nổi lên mềm mại có thể là…….
“Tay cậu sờ đến chỗ nào? Muốn trên đầu lại thêm nhiều cục u sao? Quan Tử Cần?” Thanh âm rất bình tĩnh truyền đến.
“A!” Trong bóng đêm, chậm nửa nhịp mới kịp nhận ra mình đường đột giai nhân, cả người giống như lò xo giống nhau nhanh chóng văng ra sau, sau đó cũng không có gì ngoài dự kiến là thêm một tiếng ‘Ìch’!
Lần này là đụng vào vách tường!
Nếu cô vô lương tâm một chút, chắc chắn sẽ lại cười to ra tiếng.
“Người bị sờ là tôi, sao cậu so với tôi còn bị kinh hách hơn!” Cô buồn cười kéo hắn về.
“Không, không cần……..!” Hắn khóc không ra nước mắt. còn tiếp tục như vậy, không cần chờ đến hừng đông, hắn đại khái cũng bị treo cổ!
“Không cần lộn xộn!” Lấy tay sờ,quả nhiên là hai cái cục u, trái phải đồng đều.
Không cần cô nói, hắn cũng không dám động đậy, rất sợ lại đụng phải những chỗ không nên sờ.
Cô giúp hắn nhẹ nhàng xoa cục u, động tác dịu dàng, lực đạo kiềm chế vô cùng tốt, tốt đến đầu hắn toát ra một cái dấu chấm hỏi lớn.
Bình thường loại tình huống này, cô không phải nên tặng cho hắn một cái tát, rồi sau đó đạp hắn văng xuống giường sao? Hắn không cẩn thận phi lễ cô nha, cô còn có lòng tốt như vậy giúp hắn nhẹ nhàng xoa?
“Tốt lắm, ngủ. Ngày mai còn muốn lên lớp, không nên lại làm trò nữa!”
“Tôi không có làm trò……”
“Chậc, câm miệng, lập tức nằm yên cho tôi”
Một khẩu lệnh, một động tác, ba giây lập tức nằm xuống.
Hắn ngay cả ánh mắt cũng không có dám nhắm lại. Khi còn nhỏ ngủ chung với anh tư, nghe nói tướng ngủ hắn không tốt lắm, nằm lăn tới lăn lui, có khi còn đem chân gác lên trên người người ta, làm cho anh tư thật ghét bỏ. Hắn nếu ngủ rồi, sáng mai lại phát hiện lăn đến trên người cô thì làm sao bây giờ? Học tỷ nếu không cầm dao đuổi giết hắn thì cũng sẽ tức giận đến mười ngày nửa tháng không để ý tới hắn!
Hắn thật sự rất sợ cô tức giận a!
Hắn vốn định đợi cô ngủ, lại vụng trộm xuống sàn ngủ, ngày mai làm bộ nói ngủ không cẩn thận ngã xuống dưới tốt rồi……
Nửa giờ trôi qua, hơi thở của cô vững vàng, hẳn là……. Đang ngủ đi?
Đang muốn điều chỉnh động tác, một cánh tay ngọc đã ôm lấy giữa lưng hắn, đưa hắn ôm trở về, tay kia thì kéo chăn lên “Tôi đã nói không để ý, cậu rốt cuộc có phiền toái gì?”
Lại để cho hắn cứ tiếp tục chơi như vậy, ngày mai sẽ không phải là cảm mạo mà sẽ là não chấn động!
“Học, học, học, học, học…….” Lần này lắp bắp càng triệt để “ Chị…….. muốn hay không……. Buông, buông ra!”
“Vậy cậu liền an phận ngủ a”. Cũng không phải không ôm qua, mọi khi ngồi ở phía sau xe máy cũng thường ôm lấy thắt lưng hắn, không biết là hắn ở thẹn thùng cái gì…
“Nhưng là……. Lỡ như tướng ngủ tôi không tốt lắm…..”
“ Không quan hệ, tôi sẽ không làm gì cậu”.
“ Chị……… xác định?”
“Xác định”. Cả ngày mai cô đều không có khóa, còn người nào đó thì có tới hai khóa, nhận thức rõ một chút được không?
“Vậy là tốt rồi!”
3 phút đi qua.
Hắn đang ngủ.
Quả nhiên là người không tâm cơ, không phiền não, ăn ngon lại ngủ ngon.
Hỏi cô làm sao mà biết? Bởi vì cánh tay hắn vắt ngang đây, ngay tại trước ngực cô. Cái này đổi lại khi là hắn thanh tỉnh, có khả năng sợ tới mức nhảy dựng lên, phản ứng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Qua tiếp 3 phút, ngay cả chân đều gác lại đây.
Không….. như vậy đi?
Hắn ngủ vừa mê lại vừa say, vừa cảm giác tới hừng đông, mà cô, lại buông tha cho giãy dụa, rốt cuộc không thèm để ý buổi tối này bị hắn ăn hết bao nhiêu đậu hủ.
Làm sao có người tướng ngủ không an phận như vậy? Nếu không phải người này họ Quan, tên Tử Cần, cô sẽ thật hoài nghi đối phương là giả bộ ngủ để ăn bớt.
Mới vừa tỉnh ngủ, đôi má hắn cọ cọ, cảm giác được so với gối đầu xúc cảm còn mềm mại hơn, mở mắt ra trong nháy mắt, đầu còn chưa thanh tỉnh còn chưa ý thực được mình ở chỗ nào, đầu tiên là lưu ý cánh tay phải đáng vây quanh đường cong rõ ràng ở trên thắt lưng, hoang mang sờ sờ, phát hiện đầu nằm lên thứ gì mềm mại……..
“A” Rốt cuộc tạo thành hữu hiệu tin tức ở trong óc, hắn kích động văng ra từ bộ ngực mềm mại của người nào đó.
Thảm, cái này cục u trên đầu sẽ nhiều đến không đếm được……
“Quan Tử Cần, tướng ngủ của cậu có đủ kém”
“Tôi biết…….” Hắn cực độ xấu hổ, cúi đầu nâng không dậy nổi.
Đồng Thư Nhã bật cười “Làm sao có vẻ mặt hổ thẹn giống như phóng hỏa giết người như vậy? Tôi nói rồi sẽ không trách cậu.”
Di ? một cô gái bị người ta động tay động chân như vậy, chiếm hết tiện nghi, không phải đều nên tức đến mức đem đối phương đánh cho sưng như đầu heo sao?
“Mới 6 giờ rưỡi, có muốn ngủ tiếp một chút?” Cô hỏi.
“Còn ngủ?” Hắn sợ tới mức lắc đầu mãnh liệt. Nếu còn ngủ tiếp, có khả năng cả người đều nằm sấp trên người cô đi, hắn cũng không xác định chính mình có bao nhiêu xương cốt để cho cô bẻ.
“Ký túc xá mở cửa, tôi trở về sửa sang một chút”.
“Chờ một chút” Khi hắn cầm lên ba lô mở cửa, cô bắt buộc chính mình rời đi ổ chăn mê người ấm áp, cầm lấy khăn choàng cổ tối qua thay hắn choàng ấm “Sáng sớm sẽ lạnh”
“ Ừ, đợi tôi tan học sẽ đến đây giúp chị làm số liệu tiếp”.
Cô khoát tay, nhìn hắn đi vào thang máy rồi mới đóng cửa phòng lại, trở về giường ngủ tiếp.
Tối hôm qua cô căn bản không có ngủ gì, để cho người đó nơi này đè, nơi đó ôm, có quỷ mới ngủ được, nhưng kỳ quái là, hắn vừa đi, nơi này thiếu nhiệt độ của hắn, dù lăn qua lăn lại thế nào, ngược lại vẫn ngủ không được?
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô đưa tay đi tiếp, còn chưa lên tiếng, thì ở đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng khóc cực kỳ khoa trương.
“Ô…..ô………ô, con gái, cha quá cảm động?”
“ Ba?” Mới sáng sớm, làm khỉ gì?
“Ô, ô …….” Còn đang khóc.
“Chậc, câm miệng. Không cho khóc”. Người nào sắp chết, muốn cô để tang, cũng phải nói rõ ràng đi!
“ Ô……….” Đè nén thanh âm “ Nhưng là…….. Thực sự rất muốn khóc a …….”
“ Nói rõ ràng cho con, muốn khóc tiếp sẽ cho ba khóc đủ!” Kỳ cục, từng tuổi này còn muốn để người hung.
“ Ba…… quá cảm động…… con gái, con rốt cuộc cũng trưởng thành!”
“ ……..” Cô than thở, có loại cha này, cô mười tuổi cũng đã quá tuổi trưởng thành rồi! Hôm nay ông ấy rốt cuộc cái gì thần kinh không bình thường?
“ Ô…. Không nghĩ tới con gái của ta cũng sẽ lưu đàn ông qua đêm, cha vốn nghĩ đến con quá mạnh mẽ, không có tên con trai nào che chở được con………
Nói đến đây, thực sự rất oán thán.
Uổng phí sinh ra nó ngày thường xinh đẹp như vậy, muốn dáng người có dáng người, muốn gương mặt có gương mặt, vậy mà hết lần này tới lần khác chính là cấm lại gần ta. Khi thanh xuân mười sáu tuổi, có một học trưởng theo đuổi nó, chẳng qua chính là kiềm lòng không đậu, quàng vai nó mà đã quên hỏi ý kiến nó mà thôi, nó lại đem người ta ném qua vai.
Sau đó, lại dùng vẻ mặt vô tội nói với ông “Phản ứng bản năng mà, ai kêu hắn không nói trước một tiếng với con, con bị hù!”
Tương tự loại sự kiện này ùn ùn kéo đến, muốn hôn nó, nắm tay nó, ôm thắt lưng của nó, đều phải trải qua sự cho phép của nó, nếu không thì sẽ bị đẩy ra, còn không thì té xuống hồ cá, trong đó có khi còn bị đá gãy hai cái xương sườn
Tìm căn nguyên để nghiên cứu, thì ra là do hoàn cảnh trưởng thành lúc nhỏ, để cho nó phải tự học bảo vệ mình, cuộc sống lâu ngày, làm cho không dễ dàng cho người ta đến gần hoặc tứ chi đụng chạm, hễ nghĩ đến đây, đối với con gái bảo bối duy nhất của mình, ông rất là áy náy…..
Có một thời gian, thực sự lo lắng cho nó sẽ cả đời làm lão xử nữ, sau đó lớn tuổi, thiếu hụt đàn ông nên khó chịu, đè nén lâu ngày, sẽ dẫn đến tâm lý biến thái………
“Lão ba, ngài suy nghĩ nhiều quá!” Cô nghe được nha, muốn lầm bầm lầu bầu thì cũng nên nói nhỏ một chút được không? Cái gì mà tâm lý biến thái lão xử nữ, thật sự là đủ!
“Ô….ô… cho nên ba thật cảm động, con gái rốt cuộc cũng phá thân………” Cảm động nhất là, tên con trai kia có thể còn sống đi ra..
“ ……….” Không nói gì.
Làm gì có loại cha này? con gái cùng đàn ông lêu lổng. Còn làm một bộ dáng muốn chiêu cáo thiên hạ, mở tiệc ăn mừng, còn nói phá thân a, thật sự là đủ!
“Ba còn dám nói, ba, con không phải đã nói đừng sai người đứng gác dưới lầu con, ba nghe có hiểu không đó?” Quan Tử Cần vừa mới đi, lập tức biết được tin tức, nếu cô không đoán sai, lão ba chắc chắn cùng với chú Cường cả đêm không ngủ ở trong phòng tính thời gian, một nam một nữ nhốt ở trong phòng có thể làm được bao nhiêu chuyện, thấy người ta hừng sáng mới đi ra ngoài, tám phân là mừng rỡ ôm nhau mà khóc.
“Đó là………. Đó là……… bảo vệ, bảo vệ con………. Nấc, an toàn”. Còn khóc, đừng náo loạn nữa, đại ca! Có cần phải cảm động như vậy không a?
Một cái lão nam nhân sắp năm mươi tuổi, khóc thành cái đức hạnh này có thể nhìn sao? Mệt ông ấy hai mươi năm trước còn là đại ca đầu đảng làm mưa làm gió.
“Con gái, hắn có nói hay không muốn kết hôn với con? Muốn mời khách mấy bàn? Còn hỉ bánh nữa? Muốn sinh mấy đứa con? A, khi nào thì dẫn hắn về ra mắt ba? Sính kim muốn thu bao nhiêu……….. A, sính kim không có cũng không sao, chỉ cần hắn thương con là tốt rồi………”
“Ngừng, lão ba, hắn mới hai mươi nha!” Người ta chỉ ở nhờ có một đêm mà thôi, ông làm chi có một bộ dáng muốn đưa con gái gả vội ra ngoài, ông ấy có thể càng khoa trương hơn một chút sao?
“Vậy à…….. con gái, thật giỏi đó, thích ăn cỏ non”
“………” Người này thật là ba ba của cô sao? Tại sao cô cảm thấy đề tài trọng tâm của bọn họ hoàn toàn không cùng xuất hiện.
Giờ phút này, nếu nói rõ với ông ấy, cô và Quan Tử Cần không phải là quan hệ như vậy, làm lão ba thất vọng, không chừng còn thẹn quá thành giận, sau đó cái tên không chịu cưới con gái ông ấy mà còn hào phóng qua đêm ở nhà người ta, sẽ gặp phiền toái lớn.
Lão ba có đôi khi nổi giận lên, là không chịu nói lý.
Suy nghĩ một chút. Quên đi, vẫn là không nói tốt lắm! Đến lúc đó xem tình huống thế nào rồi chuẩn bị làm rõ với ông ấy.
Xem tiếp: Chương 03