21 Dù sao, cuộc sống đại học của tôi cũng coi như bắt đầu rồi, mặc dù nó còn hơi mơ hồ.
Câu chuyện về bên trong cánh đồng ngô của A Long, hắn trước sau chưa bao giờ chịu kể cho chúng tôi, mà Tiểu Hồ Tử---cũng chính là Hồ Văn Tĩnh, nhìn rất thành thật, trong xương cốt lại là một nam nhân rất biết chịu đựng, vẫn quấn quýt đòi A Long kể cho bằng được, còn bị A Long gạt vài bữa cơm, nhưng câu chuyện kia thì A Long vẫn không chịu kể.
22 Dạ Ma, là một con ma quỷ ở trong đêm tối, chúng nó vốn được tạo nên do oán khí của những sinh vật trong bóng đêm, đồng nghĩa với cái ác, chúng không phải là sinh vật, nhưng lại nắm giữ những đặc điểm của sinh vật.
23 Trên đường đi, A Long nhiều lần giải thích với tôi là bò sữa lớn 34D không phải là một vấn đề liên quan đến kem, tôi cảm thấy không nói nên lời, nhưng tôi vẫn chạy theo hắn và chạy đến một lớp học trên tầng ba.
24 Nam Cung Phi Yến thấy dáng vẻ mờ mịt của tôi, lại nói thêm:
- Đúng vậy, chính là em đó, em có thể trả lời cô một chút được không?
- Dạ. . .
Tôi nghĩ thầm, rằng trong cái tiết học này tôi cũng có nhìn nàng mấy lần đâu? Có quỷ mới biết nàng nói cái gì, con mẹ nó, sao nhiều người như vậy cứ phải hỏi trúng tôi cơ chứ?
Tôi đột nhiên cảm thấy nghẹn lời, con mắt lại đảo loạn xung quanh, muốn tìm kiếm một vị cứu tinh, bỗng nhiên nghe được một giọng nói thì thầm truyền đến trong tai:
-.
25 Kể từ khi biết được sự việc của nữ sinh kia, tôi luôn cảm thấy có chút mất bình tĩnh, vốn muốn hỏi tên nàng là gì, nhưng A Long cũng không biết, hắn nói, không ai muốn hỏi tên của nàng cả, chắc là mấy anh chị lớp lớn mới biết.
26 Thực ra con mắt của tôi có thể nhìn thấy quỷ, và những thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy.
Đây là những gì tôi phát hiện được sau khi tu luyện cấm pháp, nhưng từ khi gặp con quỷ keo kiệt trong quán trà kia, sau đó tôi không còn thấy được bất kỳ con quỷ nào, trong một thời gian, không khỏi có chút cảm giác thấp thỏm.
27 Đây thật sự là một sai lầm to lớn, nếu sớm biết trước như thế tôi đã từ lầu hai giết đi ra ngoài rồi, cùng lắm thì cởi quần áo ra che mặt lại, bằng thân thủ của tôi.
28 Tôi đột nhiên không biết nói gì, rối rắm nguyên cả buổi để xem nên xuống thế nào từ lầu bốn, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là nhảy xuống!
Không đúng, nói chính xác hơn, là ôm một con nữ quỷ cùng nhau nhảy xuống.
29 Cũng còn may mắn, phía sau tòa nhà tối om, tôi dựa vào bóng đêm mịt mù, thần không biết quỷ không hay chạy tới được cửa sổ nhà vệ sinh ký túc xá nam.
Vào lúc này, ký túc xá nam sinh cũng bị khóa cửa, đi vào từ cửa chính là không thể nào, hơn nữa còn sẽ bị người khác phát hiện ngay lập tức, nhưng nam sinh chúng tôi làm sao sẽ bị vấn đề khóa cửa chính gây khó khăn đây?
Lan can cửa sổ của nhà vệ sinh ở ký túc xá nam lầu một sớm đã bị uốn cong hai cái, khe hở vừa phải, chỉ cần có thân thủ linh hoạt, đều có thể dựa vào nó để ra vào, chuyên thích hợp với những đối tượng chuyên cày đêm internet, hay uống rượu đêm khuya, hoặc là một chút người có thói quen đi dạo đêm khuya.
30 Người này, chính là vị mà ngày hôm qua đã dùng cục gạch đập tôi, cô gái mặc chiếc váy màu đen.
Nàng đột nhiên nhìn thấy tôi, cũng cảm thấy sững sờ, thấy tôi nhìn chăm chằm nàng, ngay lập tức nàng cũng bối rối, còn mang theo vẻ áy náy.