Buông Tay Anh ... Em Vui Nổi Sao? Chương 7: Đại Sự Của Tuệ Nhi
Chương trước: Chương 6: Suy Nghĩ
Hey day! Một tuần mới lại đến Ánh nắng chan hòa ghé qua cửa sổ chiếu vào gương mặt trắng mịn đang ngủ say . Dù nắng có mạnh đến đâu cũng không thể làm người trên giường thức giấc , chỉ đến khi...
-Con này mày dậy ngay cho mẹee...
-Mẹ à cho con nướng thêm một chút nữa đi, sáng nay con được nghỉ mà
-Nướng cái con khỉ á ... DẬY MAU..
Tuệ Nhi vẫn không buông tha cô , hét lên với volum to hơn
-Ass ... bộ mày bị điên hả , mới sáng sớm đã như heo chọc tiết á
Thấy cô dậy nhỏ mới hài lòng vặn bé bớt volum nói
-VSCN nhanh lên rồi xuống nhà tao có chuyện muốn nói
Vừa nói dứt câu , Tuệ Nhi đã xoay gót rời khỏi phòng để lại mình cô với khuôn mặt méo xêch vì tức
-Aa.. con nhỏ đáng ghét
Tuệ Nhi sau khi ra khỏi phòng nghe thấy tiếng hét từ phòng cô vọng ra chỉ mỉm cười , ngoáy ngoáy cái lỗ tai
-Aiya liệu hôm nay trời có bão không nhỉ
Vừa bước xuống nhà Tuệ Nhi đã ngửi thấy mùi thơm của phở . Kì lạ mọi hôm nhỏ chỉ cho cô ăn bánh mì thôi mà sao hôm nay đặc biệt vậy , đáng nghi à nha .
-Lại mà ăn đi xong tao còn có chuyện
-Ầy chuyện gì mà căng zậy..
Ngồi xuống bàn nhìn thấy bát phở nghi ngút khói bụng cô lại sôi lên ùng ục . Thế là chẳng màng chiến sự cô ăn như chưa từng được ăn
( will: thanh niên này mà cho đi đáng trận thì ... chậc chậc...
Xem tiếp: Chương 8: Xem Mắt (1)