21 Sau hôm đó, mỗi lần Lãnh Mục Hàn nhìn thấy bàn tay chưa lành hẳn của Diệp Tâm liền lườm cô một cái nói cô không cẩn thận.
Hôm nay, cô vừa đến công ti thì đã thấy anh chăm chú xem tài liệu.
22 Trong một căn phòng vip ở quán bar, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau. Một người vắt chân chữ ngũ, nói với người đối diện:
"Anh họ, anh định đến khi nào thì ra tay?"
Mặt người bên này trầm ngâm một lúc, nhẹ nhàng trả lời:
"Để thêm một thời gian đã.
23 "Lãnh Mục Hàn, anh là đang tỏ tình sao?"
"Không giống sao?" Lãnh Mục Hàn nghi hoặc hỏi lại, mặt có chút ửng đỏ
Diệp Tâm che miệng nén cười, người đàn ông này cũng có lúc biết ngại sao?
"Giống, rất giống!" Cô trả lời
"Vậy tại sao em cười?"
"Không có gì, mau đi ngủ đi.
24 Tác giả: Sát Sát
Lãnh Mục Hàn đưa Diệp Tâm đến một khu chung cư lớn ở trung tâm thành phố, nơi phồn hoa nhất ở cái chốn này.
Diệp Tâm ngạc nhiên, xung quanh đây có rất nhiều khách sạn, tại sao phải thuê chung cư?
"Anh định thuê chỗ này để ở ý hả?"
"Không phải thuê, tôi có mua một căn nhà ở đây.
25 Lãnh Mục Hàn nhìn Diệp Tâm vui vẻ ăn hết số thức ăn anh nấu mà trong lòng cũng vui theo. Đây là lần đầu anh nấu ăn cho người khác, cả đời này cũng sẽ chỉ nấu cho một mình cô thôi.
26 Diệp Tâm đến điểm hẹn mà Bùi Cảnh Sơ ghi trong tin nhắn, điều khiến cô cảm thấy kì lạ là đây không phải nhà hàng hay quán nước nào hết mà chỉ là ngã tư đường lớn.
27 Au: Sát Sát
Bùi Cảnh Sơ lao tới, cô liền lấy chân đạp anh ta một cái, khiến anh ta lùi về sau mấy bước.
Anh ta lại tiến tới, lần này khôn ngoan hơn tránh được cước đạp của cô.
28 Au: Sát Sát
Đoàng! Hai tiếng súng vang lên cùng lúc.
Đạn bay ra từ súng của Lãnh Mục Hàn bắn trúng chân của Bùi Cảnh Sơ, anh ta ngã xuống đất. Còn Lãnh Mục Hàn anh nhanh chóng tránh được đạn của Bùi Cảnh Sơ, đến bên chỗ Diệp Tâm.
29 Tác giả: Trang Nấm
"Chị Nghi, sao chị lại ở đây?"
"Chị đến chăm thăm Bùi Cảnh Sơ. " Doãn Nghi trả lời, đầu hơi cúi thấp.
Diệp Tâm thoáng qua vẻ kinh ngạc, giờ thì cô đã biết người làm tay trong cho Bùi Cảnh Sơ là ai, một người mà cô không bao giờ nghĩ đến.
30 Tác giả: Trang Nấm
Diệp Tâm cảm thấy có chút không quen, dù sao tên Lãnh Mục Hàn này cũng lạnh nhạt quen rồi, dạo gần đây lại nói mấy câu sến sẩm như vậy, thật sự ớn lạnh a
~"Lãnh Mục Hàn, em có một chuyện này muốn anh chấp nhận.
31 Tác giả: Trang Nấm
Lãnh Mục Hàn tự nhiên lại thèm ăn canh cá, vậy nên cái người chăm sóc anh là cô đây lại phải đi ra ngoài mua cho anh.
Lúc Diệp Tâm vừa đi thì Mạn Uyển Như cũng vừa đi tới.
32 Mạn Uyển Như thực lòng không hiểu, rốt cuộc Diệp Tâm kia có cái gì mà Lãnh Mục Hàn lại yêu đến vậy.
Cô xinh đẹp? Cô ta không xinh đẹp sao?
Cô dịu dàng? Trước khi đến đây Mạn Uyển Như có điều tra qua, hồi học cấp ba Diệp Tâm cùng với Đường Mộc Nhiên chính là hai chị đại trong trường, lấy đâu ra dịu dàng.
33 Mạn Uyển Như đời này mãi mãi không hiểu được Lãnh Mục Hàn.
Anh chỉ vì muốn giữ cơ nghiệp của cha mình mà từ bỏ Lãnh Thần, từ Mỹ về đây tiếp quản Lãnh Diệp.
34 "Rong biển? Diệp Tâm, não cô rốt cuộc bị úng nước hay sao vậy? Anh Hàn dị ứng với rong biển chẳng lẽ cô không biết? Rốt cuộc cô hiểu anh ấy bao nhiêu?" Mạn Uyển Như tức giận quát um lên, kinh động cả một dãy hành lang, mọi người nhìn hai cô như sinh vật lạ.
35 Tác giả: Trang Nấm
"Cô ta đi rồi!" Mạn Uyển Như trả lời, đầu hơi cúi thấp một chút.
Người đầu tiên sau khi anh tỉnh lại nhìn thấy chính là cô ta, vậy mà người đầu tiên anh gọi tên lại không phải cô ta.
36 Nghĩ đến tia hi vọng sẽ tìm thấy cô, dù là nhỏ nhoi nhưng anh vẫn phải thử.
Lãnh Mục Hàn gọi điện cho Lục Thiếu Phong:
"Phong, có chuyện cần cậu giúp!" Đầu dây bên kia vừa bắt máy, còn chưa kịp nói gì thì anh đã lập tức chen ngang.
37 Diệp Tâm đeo kính vào để đỡ đau mắt, bắt đầu gõ bàn phím với tốc độ siêu nhiên.
Hàng loạt dãy số khó hiểu xuất hiện, cô đang tạo một mê cung mã hoá cho hệ thống quản lí của sân bay thành phố B.
38 Tác giả: Trang Nấm
Đường Mộc Nhiên cảm giác được hàn khí đang vây quanh mình, lạnh đến thấu xương.
Lãnh Mục Hàn ngồi phía đối diện, khuôn mặt lộ rõ sự mệt mỏi.
39 Lúc Diệp Tâm ra khỏi sân bay, một thân hình bé nhỏ chạy theo cô.
Ninh Thiên Vũ nói muốn làm cô bất ngờ, nhưng không may thay cô nghe thấy tiếng động liền quay người lại.
40 Tác giả: Trang Nấm
"Khóc đủ chưa?" Sau khi thấy tiếng khóc của cô đã nhỏ đi, anh nhẹ nhàng hỏi.
Chưa đủ! Diệp Tâm cô còn muốn khóc tiếp, nhưng mà từ nãy giờ đã quá mất mặt rồi.