41 CHƯƠNG 41
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Trình Viễn với Lâm Tư Đông tuyệt nhiên bất đồng, y đối với Giải Ý phi thường ôn nhu. Tại trên giường, Lâm Tư Đông luôn luôn như hỏa diễm hừng hực thiêu đốt khiến hắn đôi khi không chịu nổi.
42 CHƯƠNG 42
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Trình Viễn cùng Giải Ý cơm nước xong, nhưng y vẫn còn nuối tiếc. Y biết Giải Ý không thích những chỗ ầm ĩ như vũ trường, quán bar….
43 CHƯƠNG 43
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Cao ốc Hoan Nhạc từ lâu đã ngừng hoạt động, toàn bộ kiến trúc khí thế rộng rãi bức thẳng trời cao.
44 CHƯƠNG 44
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Cuộc họp bình thẩm phương án thiết kế rập đoàn Hoan Nhạc được tổ chức tại phòng hội nghị. Phòng hội nghị rất thoáng đãng, rộng rãi, ngoài cửa sổ là biển rộng bao la, cảnh sắc tươi đẹp, khiến cho tâm thần con người cũng vui vẻ thoải mái theo.
45 CHƯƠNG 45
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Mới trở về ba ngày, Lâm Tư Đông đã bận tối mày tối mặt.
Y phải xử lý tất cả công tác tồn động mà còn chuẩn bị ăn Tết rồi xã giao thường nhật, ăn sơn hào hải vị, từng vại to vại to mà nốc bia tới tối mịt mới về nhà.
46 CHƯƠNG 46
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Giải Ý vẫn còn đang giãy dụa trong vực sâu hắc ám, tử thần với chiếc áo choàng đen không ngừng đuổi theo hắn.
47 CHƯƠNG 47
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Nửa tháng sau chính là Tết, Lâm Tư Đông còn muốn ở trong bệnh viện chăm sóc Giải Ý, thế nhưng thân bất do kỷ.
48 CHƯƠNG 48
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Cuối mùa xuân, thái dương đã qua xích đạo, bắt đầu nóng rát mà bỏ xuống đất nhiệt lực vô cùng vô tận, đến chí tận tuyến Bắc.
49 CHƯƠNG 49
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Vừa nhìn đến Giải Ý, Trình Viễn liền nhăn mặt: “Chuyện gì xảy ra? Tiểu Ý thế nào gầy vậy? Sắc mặt cũng xấu đến thế?”
Giải Ý đạm đạm cười: “Đại khái do mùa hè đến, có chút thay đổi, không có gì đâu.
50 CHƯƠNG 50
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Thời gian trôi cực nhanh, mới đó đã tới giữa hè. Thái dương vô hưu vô chỉ từ đỉnh đầu chiếu thẳng xuống mặt đất, tựa như đang thách thức sự kiên nhẫn của con người.
51 CHƯƠNG 51
Editor : kaori0kawa
Beta : mai_kari
Lễ mừng Cao ốc Hoan Nhạc diễn ra thật tưng bừng.
Nơi nơi đông đúc tấp nập, quan khách vui sướng.
52 CHƯƠNG 52
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Trời mùa hè oi bức một cách khốc liệt. Trên đường, chẳng có bao nhiêu người đi lại, ai ai cũng muốn tránh cái việc phơi khô mình trước ánh dương quang gay gắt chết người.
53 CHƯƠNG 53
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Ngày kế, Giải Tư đúng chín giờ đến công ty. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, Lâm Tư Đông lại cùng cậu song song xuất hiện tại cửa.
54 CHƯƠNG 54
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Tập đoàn Đại Năng của Trung Quốc được xếp vào năm trăm tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới, thực lực siêu cường, khi chiến tranh vùng vịnh cùng chiến tranh Iraq nổ ra, tạo thành nguy cơ rung chuyển kinh tế toàn cầu vẫn sừng sững không ngã, nên tại thương giới cũng là trăm người để mắt.
55 CHƯƠNG 55
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Giải Ý nói “Hẹn gặp lại” với cha mẹ, sau đó bỏ điện thoại.
Lúc này, hắn đang ngồi ở giao giới giữa Tứ Xuyên với Tây Tạng, một thảo nguyên mênh mông bát ngát.
56 CHƯƠNG 56
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Tại chỗ đón người thân, Giải Tư lo lắng nhìn chằm chằm đám người đang đi ra, rất sợ không nhìn thấy ca ca của mình.
57 CHƯƠNG 57
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Nửa đêm, mọi âm thanh đều đã tắt.
Giải Ý ngồi trong phòng khách nhà mình, trong tay là một ly vang đỏ, bên trong chất rượu màu hổ phách rung rinh.
58 CHƯƠNG 58
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Giải Ý mới ngủ một hồi đã thức dậy rời giường, mang theo Giải Tư tới quán ăn cạnh công ty dùng điểm tâm.
59 CHƯƠNG 59
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Giải Ý cảm thấy người dị thường mệt mỏi.
Từ khi hắn tới hải khẩu tới nay, hầu như không đêm nào có thể chợp mắt.
60 CHƯƠNG 60
Editor : Kaori0kawa
Beta 1 : Mai_kari
Beta 2 : Kiri0yawa
Giải Ý nghe xong chuyện Mã Khả lo lắng, thái độ rất lãnh tĩnh: “Được, ta đã biết.