21 CHAP 21 Cả đám không đứa nào dám đưa Jen về nhà cả[bị đánh tả tơi luôn mà] nên đành dùng cách duy nhất: gọi đt về nhà Jen. Sau 1 hồi oẳn tù tì thì chọn ra Sam là người đại diện.
22 CHAP 22 Hanah bực bội vừa đi vừa lầm bầm, Sam và Alex mặt thì đơ ra chả hiểu mô tê gì cả nên đành đánh liều hỏi luôn. _Cái tên đó làm gì mày mà chạy lại nắm tay rồi còn ôm mày nữa, cầu xin thứ tha gì nữa ấy hắn làm chuyện có lỗi với mày hả.
23 CHAP 23 David lấy chớn nhảy cao chụp lấy cành cây, sau đó dùng lực đưa người lên rồi leo lên từ từ mà không buồn nhìn tới 2 thằng bạn. John vẫn còn sốc sau cái chuyện hồi nãy, mặt ngu đơ ra.
24 CHAP 24 [ PART 1 ] Vừa bước vào lớp đã thấy Hanah núp núp trước cửa, đôi mắt say đắm nhìn bọn hắn 1 cách thèm thuồng[haizzz. . . đừng nghĩ bậy, chị Hanah nhìn cái "đống thức ăn" trên tay bọn hắn ấy ].
25 CHAP 25 Ngày nào cũng vậy, bọn nó đều phải dạo quanh các khu mua sắm 3 4 tiếng đồng hồ rồi trở về nhà. Nhưng tội nghiệp nhất vẫn là mấy anh nhà ta. Ngày nào cũng phải xách mấy bao đồ to bự chảng đi khắp cái thành phố Đài Loan[haizz hành mấy pả quá chi.
26 CHAP 26 Về đến nhà mà Sam vẫn cứ nghĩ mãi, nghĩ một lát rồi lại cười, đôi lúc khuôn mặt lại hiện lên nét giận dỗi đáng yêu. Đêm đến 12h khuya, Sam cứ trằn trọc mãi chuyện của ngày hôm nay.
27 CHAP 27 David mỉm cười và cảm ơn cô Rose, sau đó anh ngồi dậy và đi về phía căn-tin, vì hiện giờ anh đang có rất nhiều lời muốn nói, muốn hỏi người đó.