41
Con đường tương lai dài như thế, xin phù hộ cậu nhất định phải tiền đồ xán lạn, bình an vui vẻ.
—— “Nhật Ký của Tiểu Quái Thú”
Đinh Tiễn như đang suy nghĩ ẩn ý bên trong, ngẩng đầu nhìn người kia, vẻ mặt rất nghiêm túc, cuối cùng vẫn không vạch trần mà khôn khéo đáp: “Được.
42 Đường hẻm chật hẹp, đầu con ngõ cổ xưa là mấy chiếc xe lôi ba bánh cũ nát, sột soạt loảng xoảng, vừa đụng vào liền rơi xuống, chỉ rõ tụ tan ly hợp, nhi nữ tình trường giữa con hẻm bất tận này.
43
Nhưng Đinh Tiễn lại không cảm thấy là cậu đang ghen, vì câu hỏi ấy quá mức bình tĩnh, như chỉ buột miệng hỏi ra.
Đinh Tiễn bắt đầu thu dọn đồ đạc, dồn sức ném “bịch bịch” mấy cuốn sách và đồ dùng vào cặp, “Tôi về trước đây, ngày mai còn phải về nhà ăn tết rồi, cám ơn cậu và dì đã chăm sóc trong suốt học kỳ qua.
44 Vào đêm công bố kết quả thi đại học, Chu Tư Việt cùng giáo sư tham gia một cuộc triển lãm robot ở Nam Kinh, buổi tối có gặp Tưởng Trầm một lần, ăn bữa cơm qua loa.
45 Quãng thời gian đó như sắc lưu ly nhiều màu, u ám chẳng nhìn thấu, mình không dám thả lỏng, rất sợ nếu dừng lại thì sẽ có mấy trăm ngàn người dẫm đạp lên thi thể mình.
46
Ngày 16 tháng 2 năm 2007, trời nắng.
Mẹ đồng ý để cậu dẫn mình về Thượng Hải, ăn Tết cùng Tô Bách Tòng, nghe nói anh ta mới thất tình, nhưng vẫn âu phục chỉnh tề nụ cười rạng rỡ như cũ, thoạt nhìn không thấy buồn phiền gì, mình cười vỗ vai anh ta an ủi: “Không sao không sao, anh có tiền mà.
47
“Trên đất toàn đồng xu, thế nhưng tôi chỉ ngẩng đầu nhìn mỗi trăng sáng. ”* —— Lưu Du.
(*Ý của câu này là không biết quý trọng thứ hiện có trước mắt, mà lại theo đuổi thứ viển vong.
48
“Ở bên ngoài? Với ai?”
Nguyên Phóng trả lời rất nhanh, “Cụ thể là ai thì không biết, chỉ là biết cậu ấy thuê phòng ở tầng hầm, bình thường ngoài theo thầy Diệp đến phòng thí nghiệm, thì thời gian còn lại đều ở đó.
49 Với hiểu biết về anh ta trong một năm qua, Đinh Tiễn không hề tin rằng, Tô Bách Tòng lại đột nhiên chạy từ Thượng Hải đến Bắc Kinh chỉ để đi tham quan Thanh Hoa một cách khó hiểu như thế.
50
“Chu Tư Việt, hôm nay cậu về trường hay về bên kia?”
Giọng của Hình Lộ Phi truyền tới từ đằng sau, cả hai như bị điện giật lập tức buông tay, nhìn đi chỗ khác, tâm tư trăm vòng, căn bản không nghe thấy câu hỏi của cô ấy.