Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bí Mật Của Đông Chí

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 131
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Hiện đại – Huyền huyễn – Thủy chung – Nhẹ nhàng – Thanh Thủy – 1×1 – HEEditor: JeremyBí mật lớn nhất của Đông Chí là anh có thể nghe hiểu được hết tất cả tiếng nói của động vật.

Danh sách chương Bí Mật Của Đông Chí


Chương 81: Chặn Đường

81 Đông Chí cảm thấy phòng khách nhà mình hôm nay hình như thiếu thiếu cái gì đó, nhưng lực chú ý của anh vẫn luôn đặt trong chuyện Trang Thành Ngôn và Trình An Ny nói, không rảnh quan tâm những cái khác.


Loading...

Chương 82: Hài Tử Thiện Lương

82 Đông Chí vốn là một đứa nhỏ tính tình bướng bỉnh, mẹ Lăng nói “phải luôn thuận mao”. Nếu như lúc trước không gặp Hạ Mạt hoặc là thái độ của Hạ Mạt không bừa bãi như vậy, có lẽ Đông Chí cứ tiếp tục sống theo cách hiện nay.


Chương 83: Lần Đầu Tới Cửa

83 Mục đích ban đầu mà bà Lăng gọi Trang Châu tới là muốn chính miệng hỏi hắn về tình hình gia đình hắn, đặc biệt là thái độ ba mẹ Trang Châu đối với Đông Chí.


Chương 84: Lão Miêu Ngủ Say

84 Chuyện quản lý quỹ khuyến học rốt cục đi vào quỹ đạo sau hai tháng thành lập. Tên quỹ Đông Chí đã sớm nghĩ ra: quỹ khuyến học Sơn Thần. Đông Chí bức thiết muốn thông qua cái tên này tìm lại được tộc nhân của mình, nếu bộ tộc Sơn Thần chỉ còn lại duy nhất một mình anh, vậy không khỏi rất cô đơn.


Chương 85: Phỏng Đoán Viên Đá

85 Hòa Thanh cởi bỏ bao tay y tế, chậm rãi mở vòi nước rửa tay, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào mấy con mèo đang nô đùa trên bàn kiểm tra, biểu tình trên mặt vừa hưng phấn vừa không hiểu nổi: “Thật sự kỳ quái.


Chương 86: Chút Chuyện Vụn Vặt

86 Khi Trình An Ny trở về trừ bỏ mang theo cái chày đã cho bọn họ xem qua video call, còn mang về thêm hai cái cốc nước, trong đó một cái có khắc một đóa hoa lựu đang chớm nở.


Chương 87: Tình Bởi Vì Nhân Quả

87 Đông Chí vừa tìm khăn tay lau sạch đống phân chim trên bệ cửa sổ, vừa không quá tin tưởng thuận miệng hỏi Tiểu Bát một câu: “Tin gì, thư hỏa tốc à?”

Tiểu Bát ngốc hồ hồ nghiêng đầu nhìn anh: “Thư hỏa tốc* gì cơ? Vì sao lại là lông gà, có lông nào khác không, như lông chim khách nè, lông bồ câu nè…” (Jer: thư hỏa tốc (Jīmáo xìn – kê mao tín, thư lông gà) vì trước đây các công văn, thư tín hỏa tốc đều có gắn thêm một chiếc lông gà để phân biệt)

“Dừng, dừng.


Chương 88: Tên Của Em…

88 Trịnh Từ đi rồi, Đông Chí khó hiểu cảm thấy có chút sa sút tinh thần.

Lòng thương cảm của anh không phải vì mối tình cũ trước đây mà chỉ đơn thuần vì hai chữ ly biệt gợi lên một bụng đầy tâm sự.


Chương 89: Nốt Ruồi Son

89 Đông Chí bị kéo vào trong lồng ngực dày rộng.

Đây là một loại cảm giác vô pháp dùng từ để miêu tả, nam nhân này là người xa lạ nhưng anh ta và Đông Chí có cùng huyết mạch tương liên, là người thân cận nhất.


Chương 90: Thanh Thụ

90 “Mấy ngày nay anh vẫn luôn đi theo em…”

Thanh Thụ gật đầu, một chút cũng không cảm thấy: không nói một câu mà lén lút đi theo người khác như vậy có gì không đúng: “Anh muốn trước khi gặp mặt, cần tìm hiểu xem em là người như thế nào?”

Đông Chí tò mò hỏi: “Vậy anh đã tìm hiểu được bao nhiêu?”

Thanh Thụ nghĩ nghĩ, trong mắt toát ra thần sắc giảo hoạt: “Mỗi ngày em đều tới trường Nam Sơn dạy học, còn giảng dạy ở một trường đại học, mỗi tuần tới đó khoảng hai, ba lần.


Chương 91: Phiền Toái Của Trang Châu

91 Trang Châu ngủ một giấc tỉnh lại, sờ thấy khoảng trống bên cạnh, hắn vươn tay cầm đồng hổ để ở tủ đầu giường lên xem giờ, đã hơn hai giờ sáng.

Trang Châu khoác áo ngủ lên người, đi xuống lầu xem Đông Chí đang làm gì.


Chương 92: Nói Đạo Lý

92 Trong lòng Trang Châu rõ ràng, vô luận bọn họ có vòng vèo thế nào Emily đều sẽ có cách để theo kịp, đơn giản cũng không tìm cớ nữa, cô ta muốn theo thì để cô ta theo đi.


Chương 93: Điều Kiện Của Đông Chí

93 Trang Châu nhéo nhéo tay Đông Chí: “Em đã ăn no chưa, có muốn ăn thêm chút nữa không?”

Đông Chí vẻ mặt khó chịu nhìn hắn: “Em tức giận tới no bụng rồi.


Chương 94: Lời Nói Ác Ý

94 Cơm chiều hai người chọn một quán thịt nướng mới mở, nơi này cách nhà khách Thanh Thụ đang ở một con phố, cơm nước xong vừa lúc có thể tản bộ đi về.

Sau khi hai người ngồi xuống, Thanh Thụ hỏi Đông Chí: “Không gọi Trang Châu tới sao?”

Đông Chí từ trong lỗ mũi hừ một tiếng: “Tiểu gia khó chịu, hôm nay không muốn thấy anh ta.


Chương 95: Lão Già Bướng Bỉnh

95 Xe Trang Châu còn chưa dừng hẳn, quản gia Thất bá đã chạy tới đón tiếp: “Nhị thiếu gia. ”

Trang Châu liếc mắt nhìn chiếc xe thể thao màu hồng đang đỗ trong bãi, nhíu mày: “Cô ta tới lúc nào?”

Thất bá nói: “Emily tiểu thư đã tới hơn một tiếng rồi, đang ở trong thư phòng nói chuyện với lão thái gia.


Chương 96: Hậu Nhân

96 Khi Trang Châu về tới nhà, còn chưa kịp xuống xe đã sắc bén nhận thấy không khí trong nhà không đúng. Cửa sổ phòng khách đều đóng chặt không nói, còn mơ hồ nghe thấy tiếng miêu miêu cẩu cẩu nhà mình đang kêu gào thảm thiết…

Không cần đoán cũng biết, nhất định là Đông Chí đang tắm rửa cho đám nhóc con trong nhà.


Chương 97: Bị Bỏ Rơi?

97 Trang Châu tức giận.

Đông Chí uể oải phát hiện Trang Châu đang thật nổi giận với mình, cho dù lần trước vì Hạ Mạt mà muốn đá anh ấy, anh ấy cũng không tức giận mà còn mang theo nhóm miêu miêu cẩu cẩu đường xa lặn lội đi tìm.


Chương 98: Mâu Thuẫn

98 Đông Chí không rõ vì sao có người lại thích xen vào chuyện riêng của người khác như vậy, chắc là do khống chế dục hoặc là một loại biến thái độc tôn bành trướng, cảm thấy người trong thiên hạ đều là đồ ngốc, chỉ có mình ông ta mới có thể đưa ra lựa chọn chính xác.


Chương 99: Lão Bóng Đèn

99 Ông Trang điền thông tin ở cổng bảo vệ, nhân viên an ninh liên hệ với Trang Châu một chút, xác nhận thân phận khách nhân rồi cho vào. Trên vai ông Trang có một con yểng màu đen tuyền, ông lững thững đi bộ vào trong tiểu khu.


Chương 100: Tin Tức Mới

100 Lúc Trang gia gia rời đi cũng sắp tới giờ cơm chiều, Trang Châu và Đông Chí vốn muốn giữ ông lại ăn tối, ông Trang kỳ thật cũng muốn ở lại nhưng ông cảm thấy lần đầu tới nhà chúng nó, ăn một bữa không nói còn ở nhà chúng nó ngủ trưa, nếu còn ở lại ăn thêm bữa nữa, thì giống như không muốn đi, này thật sự có chút phá hỏng hình tượng anh minh thần võ của ông.


Loading...