41 Sau khi tiễn bước Vương Mộ Hàn, mọi người trở lại chính sảnh của Vệ lão thái thái, bởi vì là Trung Thu, hầu hết mọi người trong tộc đều đến, có chút náo nhiệt.
42 Chân tần vào cung chưa đến hai tháng đã có mang, nhanh như vậy khiến rất nhiều người đều có chút trở tay không kịp, hoàng đế tự nhiên cao hứng nhất, vài năm này, trong cung chưa từng có hoàng tử công chúa sinh ra, lúc này hoàng đế cũng không còn để ý quá nhiều lễ nghi, lập tức ban cho Chân tần một số trân bảo cùng thuốc bổ quý hiếm.
43 Hôm sau, giờ Thìn, hai người trong tẩm điện Bích Đào uyển vẫn còn chưa tỉnh.
Bởi vì chuyện tối hôm qua, hai người ngủ trễ hơn bình thường, hôm nay lại không có đại sự, Vương Mộ Hàn cũng không cho cung nhân vào quấy rầy, hai người không khỏi ngủ thẳng đến giờ Thìn hai khắc.
44 Trong cung lời đồn bay tán loạn, Chử Thiệu Lăng lại bình yên làm kẻ đứng ngoài.
“Điện hạ…. ” Vương Mộ Hàn có chút không yên long, không nhịn được nhắc nhở vài câu, “Nô tài lo lắng, vạn nhất… hoàng thượng để tâm những lời này, thật sự có tâm tư lập hoàng tử trong bụng Chân tần làm Thái tử, vậy làm sao bây giờ?”
Chử Thiệu Lăng cười khẽ lắc đầu: “Hắn không dám phế trưởng lập ấu.
45 Lúc nhận được thư, Chử Thiệu Lăng vừa ra khỏi điện thảo luận chính sự, so với hoàng đế còn muốn sớm một khắc, Chử Thiệu Lăng trực tiếp lướt qua đủ loại về Chân tần, thấp giọng hỏi: “Vệ Kích đâu?”
Vương Mộ Hàn biết Chử Thiệu Lăng sốt ruột cái gì, vội vàng nói: “Vệ đại nhân không có việc gì, chỉ bị ướt xiêm y, nô tài sợ điện hạ lo lắng, đã sai người đem cho Vệ đại nhân xiêm y cùng hầu hạ, khương thang cũng đã cho người chuẩn bị, điện hạ yên tâm….
46 Trong Lân Chỉ cung, Lệ phi suýt chút nữa nghiến đến vỡ răng, cả giận nói: “Toàn bộ trượng tễ? Làm sao có thể?!”
Cung nhân tâm phúc cúi đầu, thấp giọng nói: “Là ý tứ của Chân tần nương nương, nghe cung nhân trong Vĩnh Phúc cung nói, sai khi Chân tần rơi xuống nước, vẻ mặt luôn hoảng hốt sợ hãi bất định, muốn tức khắc xử lý những người đó nếu không không thể yên lòng, nương nương biết… Chân tần hiện giờ hoài thai, không chịu được lo lắng sợ hãi, hiện giờ nàng nói cái gì, hoàng thượng tự nhiên đều sẽ nghe.
47 Hai người ở sàn đấu thân mật một hồi lâu mới trở về Bích Đào uyển, Vệ Kích trở lại tẩm điện liền trước tiên thay đổi xiêm y, Chử Thiệu Lăng cười khẽ: “Trước mặc như vậy đi, chung quanh cũng không có người ngoài, đổi đi đổi lại gây sức ép làm cái gì.
48 Thời gian cực nhanh, thấm thoắt đã đến tháng Chạp mười sáu.
Trước một ngày Vệ Kích đã xuất cung hồi Vệ phủ, mặc dù Vệ Kích còn nhỏ tuổi, nhưng hôm sự Vệ Chiến, hắn cũng không ít việc phải lo, Chử Thiệu Lăng trong cung cũng vội vàng với Phức Nghi, phủ Nội Vụ bên kia Chử Thiệu Lăng đã sớm để Vương Mộ Hàn đánh chiêu hô, cung nhân phủ Nội Vụ biết điều, quả nhiên đem hôn sự Phức Nghi chuẩn bị thoả đáng thoả đáng, không có lấy một tia sơ hở.
49 “Điện hạ…. ”
“Ân?” Chử Thiệu Lăng mở mắt ra nhìn nhìn, “Bên ngoài tuyết rơi, ánh sáng này là mặt tuyết ánh lên, còn chưa đến giờ đâu, ngủ tiếp một lát….
50 Thái hậu ho nhẹ môt tiếng, cầm lấy chén trà uống một ngụm, dùng khăn lau khoé miệng, hiền hoà mỉm cười: “Vệ Kích a, ai gia cũng biết đến. ”
Chử Thiệu Dương sửng sốt: “Hoàng tổ mẫu… biết?”
“Làm sao sẽ không biết đâu?” Thái hậu nhìn Chử Thiệu Lăng cười cười, “Đại ca ngươi trước kia có theo ta nói qua hắn, không phải là hồi mùa xuân, người kia liều chết bảo hộ ngươi lúc thân canh sao? Thị vệ kia vì cứu đại ca ngươi thiếu chút nữa đem mệnh ném, ai gia biết.
51 Chử Thiệu Lăng nhìn tín trong tay, không giận mà cười: “Vất vả hắn nhớ rõ ràng như vậy. ”
Trong buồng lò sưởi chỉ có ba người Chử Thiệu Lăng, Vệ Kích cùng Vương Mộ Hàn, Vương Mộ Hàn còn đang lo lắng Chử Thiệu Lăng trách mình đưa tín cho Vệ Kích, khom người nói: “Đều là nô tài không đúng, này….
52 Trong Từ An điện, hoàng đế tự nhìn châm nước trà cho Thái hậu, thấp giọng thở dài: “Đều là nhi tử không biết cách dạy con, khiến mẫu hậu phí tâm. ”
Vừa rồi trong Thừa Càn cung Thái hậu bị Chử Thiệu Dương làm giận đến đứng không vững, hoàng đế lập tức bỏ xuống thẩm vấn Chử Thiệu Dương, trực tiếp bế môn lại thưởng hai mươi đình trượng, Chử Thiệu Dương lúc đầu còn cầu xin tha thứ kêu oan, nhưng rốt cuộc thân kiều thể quý, đình trượng bằng đồng mạ vàng đánh xuống vài cái liền đổi giọng, đánh xong hai mươi trượng Chử Thiệu Dương đã sớm đau đến hôn mê bất tỉnh, hoàng đế cũng không để người đưa về Chiêu Dương điện, trực tiếp nâng vào trong thiên điện Thừa Càn cung.
53 Lúc ra khỏi Từ An điện trời đã lại hạ tuyết, Vương Mộ Hàn vì thấy trời âm trầm, sớm đã chuẩn bị một kiện áo choàng đem theo, Vương Mộ Hàn hầu hạ Chử Thiệu Lăng mặc vào áo choàng, Chử Thiệu Lăng nói: “Vệ Kích đã trở ại chưa?”
Vương Mộ Hàn gật đầu: “Sợ là còn phải một hồi, lúc này có lẽ hắn đã ra Vệ phủ, khoảng một canh giờ liền tới.
54 Đầu năm không có việc làm, Chử Thiệu Lăng chỉ cần đầu tiên đi thỉnh an chúc Tết hoàng đế Thái hậu còn có vài vị lão Vương gia xong liền không có việc gì, hoàng đế không thích hoàng tử cùng lão vương gia bên ngoài đất phong có quá nhiều tương giao, Chử Thiệu Lăng cũng không đi chọc giận hoàng đế, chỉ hàn huyên vài câu liền trở về Bích Đào uyển.
55 Mấy ngày sau Chử Thiệu Đào chỉ cần rảnh rỗi sẽ chạy đến Bích Đào uyển tìm Vệ Kích nói chuyện, hai người đều là người thích vũ thương lộng bổng, từ ngươi dùng lục quân cung hay bát quân cung bắt đầu vẫn luôn nói đến nếu hiện giờ muốn đánh Liêu Lương cần bao nhiêu binh mã nhiều ít lương thảo, cùng nhau một chỗ có thể nói nửa ngày, lúc bọn họ nói chuyện Chử Thiệu Lăng thường tựa trên tháp đọc sách, thường thường sai người đưa trái cây cùng điểm tâm đến cho Tề Ngọc, bốn người đều thưởng thụ vui thích.
56 Chuyện của Tề Ngọc Chử Thiệu Lăng vẫn luôn lưu ý, về sau Chử Thiệu Đào đi lại đều dùng thiếp mời của Chử Thiệu Lăng, người khác có không nhìn đến cái thế tử đất phong này cũng phải nhìn mặt mũi Chử Thiệu Lăng, tôn thất bên kia cũng bắt đầu vì Thục Nghi công chúa mà biện hộ, trưởng công chúa hậu nhân không bao nhiêu người, cho Tề Ngọc một cái tước vị xem như là thành toàn tình nghĩa Thục Nghi công chúa đối đãi tôn thất mấy năm nay.
57 Sau khi tiễn bước các lão Vương gia, hoàng đế bắt đầu giải quyết chuyện Chử Thiệu Dương, Chử Thiệu Dương đã dưỡng thương được tốt lắm, hoàng đế cũng không muốn Chử Thiệu Dương ở lâu trong cung, không nói lo lắng, hắn càng sợ chuyện lúc trước bị làm lớn sẽ mất thể diện, lúc này vừa mới ra Giêng hoàng đế đã cùng các cựu thần nội các nói ý tưởng của mình, phần lớn các đại thần đều đã nghe qua chút ít tin đồn về hoàng tử, trong lòng cũng đã có sẵn tính toán.
58 Cuối cùng Chử Thiệu Lăng vẫn đem Vệ Kích an bài đến làm thủ hạ Trương Lập Phong, tuy rằng so với Trương Lập Phong, Vệ Kích càng thân thiết với Vệ Chiến hơn, hẳn là càng được chiếu cố nhiều hơn, nhưng Chử Thiệu Lăng sợ hiện giờ Vệ Kích vừa mới nắm quyền, căn cơ chưa ổn, nếu đem Vệ Kích đưa sang bên hắn hắn ngược lại sẽ bị khó xử, đối tốt với Vệ Kích, người khác sẽ nói Vệ Chiến làm việc thiên vị, đối với Vệ Kích nghiêm khắc Chử Thiệu Lăng lại sẽ đau lòng, càng nghĩ càng cảm thấy, đưa đến chỗ Trương Lập Phong càng tốt hơn một chút.
59 Hôm sau khi Chử Thiệu Lăng tiến cung thỉnh an Thái hậu, Phức Nghi cũng ở đó, hiện tại Phức Nghi so mới lúc vừa xuất giá lại càng thêm thùy mị, cũng cao lên không ít, thấy Chử Thiệu Lăng đến vội vàng đứng dậy hành lễ, Chử Thiệu Lăng mỉm cười đem người nâng dậy, nói: “Tứ muội muội đã có vài ngày chưa tiến cung.
60 Hôm sau nữa, Vệ Kích hưu mộc quả nhiên mang theo những thứ kia trở về, Chử Thiệu Lăng cũng làm cho Vương Mộ Hàn thu thập không ít đồ vật cho hắn đồng thời đưa đi chúc mừng Phức Nghi.