21 Editor: Sakura Trang
“Tiên sinh là từng thấy vật tương tự. ” Vi Sinh Lan vi diệu nhíu mày, trong con ngươi tràn đầy mấy phần sáng tỏ.
“Không sai.
22 Editor: Sakura Trang
Đêm khuya.
Ánh nến hơi lắc lư, thư phòng đốt đèn lên ngọn đèn ánh sáng cũng không rõ. Hai bóng người trong phòng không tiếng động đối lập, bầu không khí giằng co trong phòng so với bóng đêm bên ngoài còn muốn lạnh thâm trầm hơn nhiều lắm.
23 Editor: Sakura Trang
Cách kỳ hạn Duyên Sở quyết định chỉ còn lại hai ngày cuối cùng, Thiên Cơ ở mấy ngày trước sau khi lục lọi ra phương pháp giải khóa liền đem hàng thật cùng hàng giả trao đổi lẫn nhau trở về.
24 Editor: Sakura Trang
Hoàng thành Dư quốc là phồn thịnh không giả, mấy ngày du lãm nhìn thấy kỳ cảnh vô số, nhưng ở trong mắt
“Điện hạ. . . Đại hoàng nữ kia vừa sai người tới hẹn gặp ngài, lần này ngài cũng phải đi sao?” Lúc người hầu nói lời này không tự chủ hơi nhăn mi, ý đồ đối phương là không thể rõ ràng hơn.
25 Editor: Sakura Trang
“Chính quân hiện ở nơi nào?” Lúc Vi Sinh Lan trở lại vương phủ còn nghĩ trước liếc mắt nhìn phu lang nhà mình mới đi xử lý công việc, không nghĩ tới ở trong sân nhưng không thấy người.
26 Editor: Sakura Trang
Điều này không thể nghi ngờ là lời nói hiện Liễu Ký Ẩn khát vọng nghe nhất, suy nghĩ hiện rõ trên mặt, khó mà che giấu.
“Chiêu vương.
27 Editor: Sakura Trang
Phu lang nhà mình đem tay trái đặt ở trên bụng không nói, còn nhíu mi nữa.
Vi Sinh Lan hồi tưởng tối hôm qua, rõ ràng nàng cái gì cũng không làm… Chỉ ôm người ở trong ngực, liền nửa điểm động tác vượt qua đều không có.
28 Editor: Sakura Trang
Tóc đen dài rủ xuống ở cạnh gò má càng làm đối lập khuôn mặt tái nhợt của chủ nhân nó trở nên rõ nét, nhưng lúc này dung nhan bởi vì tâm tình kịch liệt không ổn định mà dính vào đỏ ửng.
29 Editor: Sakura Trang
Từ hôm đó biết được người trong lòng và Dung Cảnh là quan hệ sư đồ, lúc Kỳ Yến gặp lại nam tử dung tư xuất chúng này cũng không có ưu tư phiền muộn nữa, chẳng qua là càng phát giác người này sâu không lường được.
30 Editor: Sakura Trang
Từ sau chuyện Duyên Sở kết thúc đến nay, phủ Chiêu vương ban đêm người canh phòng nhìn so với trước đó còn nghiêm ngặt hơn. Mà coi như là người thu được ích lợi lớn nhất trong sự kiện lần đó, thêm thân phận hoàng, Vi Sinh Lan đối với việc bản thân sẽ bị các phe lần nữa để mắt tới cũng sớm có dự liệu.
31 Editor: Sakura Trang
“Ngươi đi đâu?” Nhiều lần cùng nhìn chúng con mồi giống nhau, Thương Chỉ còn nghĩ ngợi lúc nào đối phương mới sẽ không nhịn được chủ động trò chuyện cùng hắn, nhưng không ngờ thân ảnh huyền mặc kia hạ tay cầm trường cung xuống, đổi thành cầm giây cương.
32 Editor: Sakura Trang
Còn chưa được chính xác lắm… Vi Sinh Lan nhìn hai mũi tên cắm trên người con nai, một chiếc đâm vào chân sau, một chiếc nhưng là lọt sâu vào bụng.
33 Editor: Sakura Trang
Không có ngựa để cưỡi, tình huống trước mắt của Thương Chỉ là không thể nào tiếp tục tham dự tràng đi săn tranh tài này.
“Yến nhi để cho ám vệ đưa hắn về Các uyển.
34 Editor: Sakura Trang
Giờ Dậu đã tới, Vi Sinh Lan hoàn thành mục tiêu săn thú trước thời hạn dưới sự thúc giục không tiếng động của người ở trong ngực trở lại Các uyển thay y phục toàn thân.
35 Editor: Sakura Trang
Tuy nói là gia tăng chú ý, nhưng mà mấy ngày kế tiếp săn bắn mùa thu toàn bộ như thường, bình tĩnh không tìm ra bất kỳ chỗ dị thường so với năm trước.
36 Editor: Sakura Trang
“Không phải nói muốn bắt ta đi lợi dụng điểm yếu uy hiếp nàng sao…” Người trên xe lăn mặc một thân y bào màu xanh, lúc này hai tay đặt trên tay ghế, đẩy xe lăn chậm chạp đến gần cách nữ tử hắc y đang co quắp té xuống đất gần mười bước.
37 Editor: Sakura Trang
Vi Sinh Lan mới vừa bước vào cửa vương phủ còn chưa đi được mấy bước, quản gia trung niên đã đứng ở đó từ trước liền tiến lên đón: “Vương gia, giờ Tuất có khách tới thăm, hiện chính quân đang ở Thấm các thay mặt tiếp đãi.
38 Editor: Sakura Trang
Vừa mở miệng là có thể để cho nàng rõ ràng ngửi được mùi rượu, người này uống sợ là còn không ít.
“Thê chủ. . . ” Chậm chạp không được đáp lại, mỹ nhân khuôn mặt đỏ ửng nửa khép đôi mắt phượng hẹp dài, không chịu bỏ qua lại kêu một tiếng.
39 Editor: Sakura Trang
Hôm sau giờ Mẹo mới vừa tới, Vi Sinh Lan liền thức dậy.
“Chính quân. . . ” Vân Sanh dùng khóe mắt liếc một cái người vẫn nhắm mắt nằm ở trong giường nhỏ, lúc nói hai chữ này thanh âm liền ép tới cực thấp, lời nói mang chút chần chờ cũng chưa có nói tiếp.
40 Editor: Sakura Trang
Hơn một tháng trôi qua, những phong thư của người mà y nhớ nhung gửi về hoàng thành… Bảy ngày trước nhận được chính là một cái cuối cùng.