21 Bản nhạc rất may rằng chỉ kéo dài trong 5 phút , thế nhưng với Cinderella lại như kéo dài vô tận. Cuối cùng cũng đợi được đến khi nhạc dừng , cô định nhân cơ hội này chuồn ra một góc , không ngờ lại không thành công , chẳng hiểu sao chỉ trong phút chốc thôi , cô lại “ bất hạnh ” nằm trong vòng tay của Henry william.
22 Cinderella bực bội bước ra khỏi hội trường , cô cũng định dời đi lắm , nhưng như vậy có lẽ không tốt lắm , đành đi loanh quanh cho cái lạnh thấm dần vào cơ thể , xua tan đi tức giận trong lòng , dù chỉ là chút ít.
23 Hôm nay là một ngày chủ nhật khá lạnh , còn có mưa phùn , trời âm u và ẩm ướt , đạt tiêu chuẩn “ đẹp trời để ngủ” của Thủy. Và cô cũng “ đã từng ” sung sướng khi được cuộn tròn trong trăn để “ tu tiên ” , thế nhưng vui chưa lâu thì cô đã lệ rời đầy mặt khi bị Hồng Nhung kéo dậy từ sáu giờ sáng , đắng thật ! Thủy mơ mơ màng màng mặc kệ Nhung lôi kéo mình đi đâu thì đi , khi tỉnh hẳn thì phát hiện mình đang ngồi cùng hơn năm mươi học sinh khác trong hội trường.
24 Tuấn Kiệt nhếch miệng cười , tay phe phẩy quạt , nheo mắt nhìn lướt qua đám học sinh , hài lòng gật đầu. Anh đưa tay mở latop , kết nối với máy chiếu.
25 ( Trận đấu bóng rổ đáng nhớ ) Đoàn thi đấu của Sao Mai gồm tám học sinh và một quản lý là thầy giáo tiến đến phòng thi bóng rổ trong nhà , hướng phần sân của mình mà tiến đến.
26 - Chết rồi ! Trúng bẫy ! - Diễn la lên ý định ngăn cản , nhưng đã muộn mất rồi. Quả nhiên , bóng vừa đến tay , Kyoko Uyên đã bị số 7 và số 5 của đối thủ vây lại , cướp bóng thành công.
27 Tuýt……. hiệp ba bắt đầu , điểm số cách biệt đã là hai mươi điểm. Thiên Vũ và Thần Phong bây giờ mệt đến nỗi mà không có dư hơi sức mở miệng chửi nhau.
28 - Phản công nhanh nào!- Thủy chạy nhanh về phần sân của đối phương, dây thần kinh như căng ra hết cỡ, mồ hôi từng giọt nhỏ xuống sàn nhà. Thời gian từng giọt trôi đi, hiệp bốn đã bước vào những phút cuối cùng- cũng là giai đoạn quan trọng quyết định thắng thua.
29 (Vòng thi đấu thứ hai tại thành phố Hồ Chí Minh)Thần Phong thực sự đã nghĩ an phận ngồi im, nhưng thật không thể chịu nổi cảnh “thân thiết” trước mắt được nữa, chỉ sau vài giây thầm nhủ và quyết tâm, cậu đã giật phắt lọ thuốc mỡ trên tay Thiên Vũ và đẩy mạnh cậu bạn ra.
30 “Trò còn dám hô to gọi nhỏ với ta ?” Thầy trừng mắt nhìn cô. Thủy nhún vai rồi lại nói bình thản. “Lần này có hình phạt nào không ?”“Phạt ? Đương nhiên phải phạt…”RẦM…Cánh cửa phòng chợt bật ra, cả đám Thần Phong liền ùa vào phòng.
31 “Sao lại không cho tớ nói, rõ ràng là họ ép người quá đáng mà !” Diễn hét lên. “Thôi đi, em nghĩ rằng giờ em ngồi đây và la hét, thậm chí đứng trước mặt họ mà kêu la, người ta sẽ thay đổi cho em sao ! Ngu ngốc !” Tuấn Kiệt bĩu môi nhìn cậu em.
32 “Vui lắm sao ?” Thần Phong cười“Ừ, vui lắm !” Thủy cũng cười tít mắt, rồi bỗng nhiên nhớ ra gì đó, bất chợt nhón chân, tặng cho cậu bạn một nụ hôn nhẹ vào má - Thank you !Khi mà cậu bạn còn đang ôm má ngẩn ngơ thì Thủy đã như một chú bướm nhỏ xinh bay đi.
33 Thời tiết ở thành phố Hồ Chí Minh khá đẹp, có nắng có gió và có cả… xe đạp. Đám Thủy mặc dù được đi trước nhưng dường như chẳng vui vẻ gì. Bọn họ có bảy người và bốn cái xe đạp, đường thì xa mà người thì ướt, vừa toát mồ hôi vừa hết sức đạp lên các con dốc lớn nhỏ để đến địa điểm thi đấu vòng hai, cả đám ức chế như muốn điên lên.