Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bạch Hổ Khiêu Tình Chương 08 Part 1

Chương trước: Chương 07 Part 2



Chương 8

 

Trên đường cái, bán hàng rong ở hai bên đườn rực rỡ muôn màu, tiếng rao hàng hai bên vang lên.

Bùi Lưu Ly đi trên đường cái, mỉm cười đi qua mỗi gian hàng, vẫn chưa dừng chân xem. Ngược lại thương gia nhìn mỹ nhân khó gặp như vậy xuất hiện, một cỗ kính trọng nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ.

“Cô nương, có muốn thử bánh bao thịt nóng hầm hập hay không?”

“Cô nương, có muốn nhìn xem son bột nước hay không, cam đoan bôi lên mặt, sẽ làm cô đẹp thêm.”

“Cô nương, có hứng thú nhìn xem tranh chữ hay không?”

Bùi Lưu Ly hướng mọi người nhẹ vuốt cằm, khuôn mặt tuyệt mỹ nhỏ nhắn thủy chung lộ một chút cười yếu ớt, cước bộ vẫn chưa dừng lại.

 

“Bùi cô nương, cô đi như vậy, đại thiếu gia không tìm thấy cô sẽ mất hứng.”Tiểu Phượng đi theo phía sau nàng nói thầm. Đại thiếu gia rõ ràng dạn Bùi cô nương ở ngân hàng tư nhân chờ ngài ấy xử lí sự tình xong xuôi sẽ mang nàng cùng đi dùng cơm trưa, nhưng Bùi cô nương lại một chút cũng không nghe lời, thừa dịp đại thiếu gia có việc, không chú ý, lại nhân cơ hội chạy trốn.

“Yên tâm, hắn tuyệt đối sẽ không tìm thấy ta, ngươi nói có phải không?”Bùi Lưu Ly quay đầu liếc nàng một cái, lời nói có ý sâu xa.

“Bùi cô nương, ta……”Tiểu Phượng bị nàng nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn chột dạ cúi xuống.

Bùi Lưu Ly cũng không nói thêm cái gì, hiểu được nàng là vâng mệnh Mạnh Ứng Hổ, cũng không muốn khó xử nàng, tiếp tục đi về phía trước. Dọc theo đường đi cưỡi ngựa xem hoa, qua một cái phố, đi vào ngã tư, đứng ở cửa một cái quán, ngẩng đầu vừa thấy bảng hiệu, trên nền đỏ chữ vàng viết to ba chữ”Áng Vân phường.”

Tiểu Phượng đến lúc này mới hiểu được, nguyên lai Bùi cô nương đã sớm tính tốt lắm, là muốn đến Áng Vân phường. Nơi này gọi người mật báo đại thiếu gia biết cũng tiện hơn.

Bùi Lưu Ly chậm rãi bước vào trong quán, vài tiểu nhị bên trong chưa từng thấy qua nàng, người người đáy mắt xẹt qua một chút kinh diễm, một tên tiểu nhị vội vàng tiến lên tiếp đón.

“Cô nương, cô muốn vải gì, Áng Vân phường chúng ta cần cái gì đều có, tơ lụa, gấm, vải vóc. Nhìn nhan sắc cô rất hợp với màu son, đỏ thẫm, thu hương, hạnh hoàng, tùng lục, nhũ đỏ bạc, các loại đều có, cam đoan cô sẽ hài lòng.”

Tiểu Phượng thừa dịp Bùi Lưu Ly nhìn gấm trên bàn, cẩn thận đem tiểu nhị kéo đến một bên. Đến lúc này, tiểu nhị mới vẻ mặt kinh hoàng nhìn nàng.

“Tiểu Phượng, sao ngươi có thể đến nơi này?”Không phải nghe nói trước mắt nàng đang hầu hạ cô nương đại thiếu gia tự mình mang về sao? Làm sao có thể chạy tới nơi này?

“Ta bồi Bùi cô nương đến.”Tiểu Phượng nhỏ giọng hướng hắn nói nhỏ, muốn hắn nhanh đến ngân hàng tư nhân thông tri đại thiếu gia, nói Bùi cô nương đang ở Áng Vân phường.

Tiểu nhị vừa nghe, hai mắt nhịn không được nhìn Bùi Lưu Ly. Nguyên lai vị cô nương tuyệt mỹ khó gặp trước mắt này là tức phụ đại thiếu gia tự mình mang về. Vội vàng chạy nhanh đi thông tri đại thiếu gia.

Bùi Lưu Ly tất nhiên là không bỏ qua động tác nhỏ của hai người, cũng không vạch trần, tay nhỏ bé chạm đến một đám gấm màu son đặt trên bàn, phía sau đột nhiên truyền đến một âm thanh kinh hỉ.

“Lưu Ly, sao tỷ lại tới đây!”Mạnh Dư Yến từ trong đường đi ra, nhìn thấy trong quán xuất hiện một thân ảnh quen thuộc, vui vẻ kêu to.

“Ta là tới tìm riêng muội.”Bùi Lưu Ly đối mặt nàng, nàng cũng không quên Mạnh Dư Yến nói qua muốn dẫn nàng đi chợ.

“Chờ ta một chút, ta dặn dò một chuyện.”Mạnh Dư Yến cũng chưa quên giao ước giữa hai người, dặn dò một gã quản sự tuổi tác đã lớn, liền tính rời đi.

“Đại tiểu thư, không tốt!”một tiểu cô nương từ một khố phòng bố liên tiếp phía sau rèm vọt ra, miệng vội vã kêu.

“Nhỏ giọng chút. Tú Nhi, phát sinh chuyện gì?”Mạnh Dư Yến chạy nhanh đem tiểu cô nương kéo đến một bên, trong quán còn có khách khác, cũng không thể ảnh hưởng đến khách.

“Đại tiểu thư, Phương Tài cùng Tiểu Tuệ ở phòng chứa đồ điểm hàng hóa, chuẩn bị hôm nay đưa xiêm y đến trong phủ Tôn tướng quân, kết quả Tuệ Nhi không cẩn thận móc rách xiêm y, hiện tại làm sao bây giờ?”Tú Nhi một hơi nói xong, gấp đến độ tay chân đều hoảng .

Mạnh Dư Yến nghe xong sắc mặt đại biến, vội vàng xốc lên một bên vải mành hướng phòng chứa đồ đi đến, Bùi Lưu Ly thấy thế cũng chạy theo xem

Mạnh Dư Yến đi đến trước cửa phòng chứa đồ, chỉ thấy một đám người vây quanh ở cửa, nhìn thấy nàng xuất hiện, vội vàng tránh ra nhường đường. Mọi người tản ra, nhìn thấy xiêm y hôm nay phải đưa đi phủ Tôn tướng quân đặt trên bàn, cũng nhìn thấy Tiểu Tuệ quỳ trên mặt đất khóc.

Mạnh Dư Yến đi lên trước, hai tay cẩn thận cầm lấy xiêm y trên cùng, chất liệu vải lụa trơn mềm nhẹ. Cái lụa hoa trơn mỏng này là áo khoác ngoài cùng một tầng thu hương sắc gấm phủ bên ngoài càng phụ trợ xiêm y phiêu dật cùng nhẹ nhàng, có vẽ rồng điểm mắt làm dấu hiệu. Mà hiện tại cổ tay lụa trơn mỏng bị móc rách một cái lỗ nhỏ, cách thời gian quy định đưa hàng chỉ còn có một canh giờ, nên làm thế nào cho phải?

“Đại tiểu thư, thực xin lỗi! Ta lấy xiêm y không cẩn thận móc đến góc bàn, cho nên mới rách một cái lỗ nhỏ.”Tiểu Tuệ khóc thút thít nghẹn ngào nói, sợ hãi không dám đứng dậy, biết chính mình gây họa, vẫn quỳ chờ nàng đến.

Mạnh Dư Yến thấy nàng bày ra bộ dáng kia, cũng không nhẫn tâm trách móc nặng nề, buồn rầu nói nhỏ”Vải lụa hoa trơn này là Tôn tướng quân phu nhân chỉ định muốn, vải lụa trơn khó chế tạo, cách thời gian Tôn tướng quân phu nhân yêu cầu giao chỉ còn lại có một canh giờ, mà một canh giờ căn bản không đủ thời gian làm lại.”Mạnh Dư Yến đau đầu không biết nên giải quyết vấn đề nan giải trước mắt thế nào. Áng Vân phường luôn luôn trọng chữ tín, nếu hôm nay không giao ra lụa trơn mỏng Tôn phu nhân cực yêu thích này, chỉ sợ sẽ có phiền toái.

“Ta xem xem.”Bùi Lưu Ly tiếp nhận, xem xiêm y trơn mỏng như nước trên tay, chất liệu quả thực mềm nhẹ lại trơn, bề mặt vải sóng sánh như có làn nước lưu động, không hổ là vải hoa trơn mỏng nổi danh đệ nhất Áng Vân phường. Cũng khó trách danh môn thiên kim phu nhân đều muốn, ngay cả nàng ở tạm trong phủ, Mạnh Ứng Hổ cũng muốn Áng Vân phường chế vải hoa trơn cho nàng, trong tủ quần áo còn có vài kiện. Giờ phút này nàng mặc gấm màu tím váy sam trên người, áo khoác ngoài đúng làm từ lụa hoa trơn màu trắng.

“Đại tiểu thư, ô…… ô…… Thực xin lỗi……”Tiểu Tuệ biết chính mình hại Áng Vân phường, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể khóc sướt mướt, mà đám người vây quanh ngoài cửa đều là vẻ mặt lo lắng.

“Một canh giờ phải không? Ta có biện pháp.”Bùi Lưu Ly vừa mới nói xong, mọi người không kịp có phản ứng, chỉ thấy nàng đem một cái cổ tay áo hoàn hảo khác dùng móng tay móc rách một cái lỗ nhỏ giống như bên kia.

Mọi người nháy mắt thở hốc vì kinh ngạc, Mạnh Dư Yến sắc mặt lại trắng bệch, trừng mắt nhìn vài lụa trên tay nàng.

“Lưu Ly……”Mạnh Dư Yến trợn mắt há hốc mồm, trong khoảng thời gian ngắn nói không ra lời, chỉ cảm thấy mây đen đầy đầu.

“Lập tức lấy chỉ thêu cho ta, ta đến xử lý.”Bùi Lưu Ly cầm vải lụa ngồi ở một bên ghế gỗ lim, Tú Nhi lập tức mở ngăn kéo lấy ra chỉ thêu các màu cùng kim đưa cho nàng.

Khi mọi người kinh ngạc chăm chú nhìn,chỉ thấy Bùi Lưu Ly tập trung tinh thần, đem hai cái lỗ nhỏ trên cổ tay áo thêu một đóa hoa nhỏ trên từng cái, làm cho cổ áo lụa mỏng nhân tăng thêm hai đóa hoa nhỏ trông rất sống động mà có vẻ càng thêm xuất sắc.

Nhất là khi Lưu Ly cầm lấy lụa mỏng đã chắp vá tốt mở ra trước mặt mọi người, hoa văn theo vài lụa lay động, hơn nữa hai đóa hoa nhỏ hồng nhạt, phảng phất như hai đóa hoa di động giữa dòng nước, làm cho kiện lụa mỏng hoàn chỉnh càng thêm làm người ta kinh diễm.

“Lưu Ly, tỷ thật là quá lợi hại.”Mạnh Dư Yến cẩn thận tiếp nhận lụa mỏng, nhìn kỹ hai đóa hoa nhỏ thêu trên hai cái chỗ rách, không làm người ta nhìn ra vết rách ban đầu, ngược lại càng có vẻ xuất sắc. Thầm nghĩ Lưu Ly thêu thùa thật là làm người ta tán thưởng, không hổ từng được Hoàng thượng ngự ban thiên hạ đệ nhất tú nương, quả thật lợi hại.

“Dư Yến, đừng lãng phí thời gian ở trong này, còn không mau nhanh chóng đem xiêm y đưa đến phủ Tôn tướng quân.”Bùi Lưu Ly cười nhắc nhở nàng.

“A…… Đúng đúng đúng! Mau! Tú Nhi, Tiểu Tuệ các ngươi động tác mau một chút, cẩn thận một chút đem xiêm y bao tốt, mau đưa đi phủ Tôn tướng quân.”Mạnh Dư Yến phục hồi tinh thần lại, nhanh kêu Tiểu Tuệ còn ngồi trên mặt đất.

Hai nha đầu lúc này thập phần thật cẩn thận, đem mười kiện bộ đồ mới thường tài chế tốt tính cả lụa trơn mỏng vừa chắp vá dùng vải gấm cẩn thận bao ổn thỏa, đưa hàng hóa đi.

“Lưu Ly, tỷ giúp ta một cái đại ân, ta nhất định phải hảo hảo cám ơn tỷ mới được.”Mạnh Dư Yến cầm hai tay nàng, vạn phần cảm kích.

“Vậy muội còn chờ cái gì, không phải muốn theo giúp ta đi dạo chợ sao? Lần này hẳn là có thể đi rồi đi?”Nếu không đi, chờ một chút người nào đó đến đây, các nàng cũng sẽ không đi được.

“Hảo, chúng ta…”

“Đại tiểu thư, có một cô nương đến, chỉ định muốn đại tiểu thư vì nàng đo người chế bộ đồ mới.”Một tiểu cô nương tiến vào,đánh gãy lời nói Mạnh Dư Yến, sắc mặt có chút cổ quái.

“Vị cô nương kia là ai?”Mạnh Dư Yến nhìn ra khác thường trên mặt nàng.

“Mẫu Đơn cô nương của Hái Hoa Lâu.”Tiểu cô nương trả lời.

Mạnh Dư Yến nghe vậy, bất an nhìn hướng Bùi Lưu Ly bên cạnh nháy mắt tươi cười biến mất, thầm kêu cảm thấy không ổn.

“Dư Yến, ta theo muội đi nhìn một cái.”Bùi Lưu Ly nét mặt tuyệt mỹ biểu lộ một chút tươi cười xán lạn, tươi cười kia lại càng làm Dư Yến thấy không yên.

Hai người sóng vai đi ra ngoài, đi vào trong quán, liền nhìn đến thân ảnh xinh đẹp một thân quần áo màu vàng đang chọn lựa vải dệt, phía sau còn có một tiểu nha đầu đi theo.

“Vị này chính là Mẫu Đơn cô nương sao?”Mạnh Dư Yến khách khí hỏi. Nàng mặc dù không chính mắt gặp qua người thật, nhưng chuyện nàng ta cùng đại ca, sớm không phải bí mật trong Bạch Hổ thành.

Mẫu Đơn đang lựa vài dệt nhìn phía hai người từ sau rèm đi ra, ánh mắt đồng thời đảo quanh trên người hai nàng, nhất thời không đoán ra người nào mới là Dư Yến.

Nhìn ra nghi hoặc của nàng, Mạnh Dư Yến chủ động mở miệng,”Mẫu Đơn cô nương chỉ định ta giúp cô lượng thân, có nhìn trúng vải dệt vừa lòng hay chưa?”

Nghe nàng nói như vậy, Mẫu Đơn lập tức sáng tỏ thân phận của nàng, nhưng ánh mắt cũng không tự chủ nhìn nử tử dung mạo tuyệt mỹ bên cạnh, thầm hỏi không biết thân phận nàng ta là ai.

“Ta lựa ba tấm vải gấm, màu sắc phân biệt là phi hồng, thu hương, minh hoàng tam sắc, mỗi kiện áo khoác ngoài đều phải có lụa trơn, nay mai giao hàng có thể chứ?”Mẫu Đơn hỏi. Vải trơn mỏng là xiêm y xuất sắc nhất Áng Vân phường, giá cả xa xỉ, nhưng chút bạc ấy nàng còn không để vào mắt.

“Không thành vấn đề. Nhưng thỉnh đưa trước một nửa tiền đặt cọc.”Mạnh Dư Yến theo quy định thỉnh nàng đưa trước một nửa bạc, trong ngăn kéo lấy ra bố thước, đi đến bên cạnh nàng ta thay nàng lượng thân

 

Loading...

Xem tiếp: Chương 08 Part 2

Loading...