21 Trấn Thanh Sơn vốn là một trấn nhỏ nằm cách xa kinh thành khoảng nửa tháng đi đường. Thị trấn này tuy không có tài nguyên gì đặc biệt, cũng không nằm ở vị trí địa lý trọng yếu nhưng Thanh Sơn trấn lại vô cùng nổi tiếng.
22 Sau khi Dã Ngọc phanh thây con rắn, lấy túi mật và xử lý cái xác Dã Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm. Dã Ngọc phải quăng đi mấy loại dược thảo không cần thiết để có thể đựng cái túi mật đen xì.
23 Người ta nói, võ công trong thiên hạ này lấy nhanh làm chủ đạo, dù là nội gia phương Bắc hay ngoại gia phương Nam, đều chú trọng vào tốc độ. Ra đòn càng nhanh càng mạnh, quy tắc này áp dụng từ tay không cho tới mọi loại binh khí khác.
24 Bạch Kỳ nằm trên giường, đôi mắt của Bạch Kỳ nhìn chằm chằm vào cái trần nhà làm bằng gỗ quý có lởm chởm mấy vết rạn do khi xưa Bạch Kỳ hay ném đá lên.
25 Bạch Kỳ không có cái cảm giác mơ hồ của người vừa mơ, từng chi tiết dù nhỏ nhặt nhất vẫn đi sâu vào trong đầu hắn, giấc mơ ban nãy như một cuốn tranh vẽ lại chi tiết một phần quá khứ của hắn.
26 Bạch Kỳ đơ người ra hồi lâu, não bộ hắn cứ như bị một lực hút kỳ lạ kéo về những giây phút cũ. Tửu lâu náo nhiệt ở Lưu Hương thành, cảnh đêm trăng sáng ở biên giới Phù Nam, buổi chiều ngập trong ánh hoàng hôn cam ở một ngôi nhà sát núi.
27 Bạch Kỳ được sư phụ của mình dẫn đi trong một hang động tối, dọc đường đi Tiếu Lãng cùng thường xuyên trả lời mấy câu hỏi của Bạch Kỳ. Tiếu Lãng trả lời rất kỹ càng, giải thích tỉ mỉ khiến cho Bạch Kỳ hiểu hơn nhiều về thế giới này.
28 Bạch Kỳ mò mẫm trong bóng tối, do không biết đường cho nên Bạch Kỳ không dám đi bừa. Bạch Kỳ sợ mình sẽ bị lạc, và tệ hơn là mất mạng ở đây. Trong con đường hầm dẫn vào thành thị dưới đất ở thành Kim Ngư thi thoảng có có vài chiếc đèn dầu, nhưng ở hang động ẩm ướt này thì chả có gì cả.
29 Tơ chỉ có ưu điểm là vô hình, hơn nữa nếu sử dụng đúng cách thì rất sắc bén. Phương đã nghiên cứu nhiều loại vũ khí, trong đó hắn thấy tơ chỉ là thứ thích hợp với mình nhất.
30 Tình trạng của Dã Ngọc đã tệ lắm rồi, toàn thân của hắn đều bị độc tính ăn sâu vào, hệ thần kinh gần như đã bị độc tính ăn mòn, có lẽ thần trí của Dã Ngọc cũng mỏng manh lắm rồi.
31 Không ngờ lần này lại gặp nhiều biến cố tới vậy, Dã Ngọc đã chết, tới xác cũng không còn, Bạch Kỳ đang lo lúc về tới thành Kim Ngư không biết có ai tìm tới chất vấn hắn hay không.
32 Vô Ưu cảm thấy hơn này là một ngày tồi tệ, thành Kim Ngư mấy ngày này đông người kinh khủng. Từ sáng sớm tới tối khuya đều có hơn trăm người tấp nập ra vào, cảnh tượng náo nhiệt lại nhiều thêm phần nào.
33 Phố Lồng Đèn ngày và đêm đều rực rỡ như nhau, từ sáng sớm đã có cơ số người dậy để chuẩn bị công việc. Có kẻ đang đan lồng đèn, có người đang trang trí lên vài dải kim tuyến để hoàn thành một chiếc lồng đèn hoản chỉnh.
34 Bạch Kỳ lại quay về rừng một lần nữa, lần này là để chôn xác Vũ. Bạch Kỳ bỏ ra một buổi chiều để tự tay khắc mộ rồi chôn hai người cạnh nhau. Miếng ngọc bội cũng được chôn chung với hai người họ, hy vọng rằng khi sống hai người không thể bên nhau thì khi chết có thể bên nhau mãi mãi.
35 Bạch Kỳ tỉnh giấc ở một gian phòng quen thuộc, vẫn là chiếc bàn gỗ cũ kỹ đặt gọn trong góc nhà. Chiếc tủ quần áo sờn cũ làm từ gỗ mục, chiếc giường bằng đá cùng với mấy cái mền cũ, Bạch Kỳ vén cái mùn che muỗi ra.
36 Bệnh tình của Hà Nhi đã khỏi hẳn, tuy không ai nói gì nhưng Dã Tẩu vẫn biết người đem về dược liệu quan trọng nhất về là Bạch Kỳ. Mấy hôm sau đó, Dã Tẩu đều mời hắn sang ăn cơm, lúc nào cũng rất thịnh soạn.
37 Hai mươi năm trước, thiên hạ xuất hiện một mỹ nữ, nàng là con gái của quan tể tướng đương triều, khi nàng mới vừa sinh ra đã có một nhà sư có đạo hạnh cao thâm đi ngang qua, khi nhìn thấy nàng, nhà sư chỉ phán có một câu sau đó phun máu chết.
38 Bạch Kỳ chắp hai tay sau lưng vừa đi vừa ngân nga một điệu ca dao vui tai. Phía sau, Vô Ưu chỉ biết cúi đầu, chính bản thân nàng thắc mắc tại sao mình lại mất đi cái cá tính thường thấy của mình, thông thường thì nàng sẽ không để tâm tới đàn ông, không phải là nàng có ý xa cách, chỉ là Vô Ưu không tìm ra điểm gì hấp dẫn của họ cả.
39 Hình ảnh Bạch Kỳ bối rối tất nhiên không thể nào thoát khỏi mắt Khuyết Nguyệt, hắn vểnh cái khuôn mặt còn in hình dấu giày của mình lên rồi cười với vẻ trêu trọc.
40 Sáng ra, Vô Ưu cùng hắn quay trở lại thành Kim Ngư. Bạch Kỳ còn công việc hằng ngày, hôm nay Bát Chữ có một chuyến hàng đi trong ngày, thù lao cũng không quá tệ.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100