41 Ủa sao suốt lúc đi em ko nói gì thế Kha , em sợ Uyên hay là ai ghen hả có cần anh nói giúp ko ? …. . -ông thầy nhìn tôi sao mà khó hiểu ghê. _ Chuyện của em mà ko lẽ em cứ phải nói suốt hả sao mà thầy……-tôi chưa nói dứt lời thì chuông điện thoại của tôi reng lên“ nhóc ơi em đâu rồi , bé yêu ơi nghe điện thoại đi , anh nhớ em quá nè “ là hắn rồi chỉ có hắn tôi mới để khúc nhạc này.
42 _ Trời sao mà Kha ngang ngược quá dạ có ai mà tự làm mình bị thương ko ?…tay Vân còn đang chảy máu nè nếu ko phải tự nhiên Kha quay mũi dao qua vân thì đâu có chuyện gì …-trời nhỏ này nói chuyện vô lý ghê , ko hiểu sao mà nhỏ lại có thể nói thế.
43 Xuống dưới phòng y tế mà Giang vẫn còn chạy tới chạy lui như con lật đật dù đang rất buồn nhưng tôi cũng phì cười. Còn bên giường bên kia hắn đang hỏi han Vân chuyện gì đó trong thật đáng ghét.
44 Sao ko anh cũng có tuổi trẻ và hơn ai hết anh cũng từng có một tình yêu như em thôi…. Nhưng mà tình yêu đó chỉ là dối trá làm cho tôi anh đau lòng lắm và cũng từng ngồi khóc như em , nhưng bây giờ thì anh ko khóc nữa vì anh ko còn tin vào tình yêu.
45 Ông thầy này đúng là rất chu đáo và quan tâm tôi , lúc chở tôi về nhà thầy còn ghé qua mua cho tôi một phần cơm trưa để cho tôi ăn. Tôi chỉ biết nhìn thầy cười biết ơn , nhìn bề ngoài thầy là một lãng tử hơi bất cần đời nhưng thật chất theo tôi nghĩ thì thầy là một người rất tình cảm và biết cách chăm sóc người khác mặc dù hơi gian một chút.
46 _ Ặc nói gì thế mà lúc đó anh có nhìn rõ mặt em và Giang ko ? …-tôi hỏi hắn _ Mặt em thì cho dù có ngủ anh cũng có thể mơ thấy chứ nói gì là ko rõ. Nhưng còn Giang thì anh ko nhìn rõ chỉ thấy là Giang mặc áo màu trắng …Cái dáng đúng là của Giang mà anh ko lầm đâu …-tôi nhìn hắn và biết rằng hắn ko nói nhảm nhưng thật sự tôi đâu có đi với Giang ….
47 Hắn ôm tôi vào lòng , phải nói là tôi ngốc thật. Chỉ cần dc hắn ôm vào lòng thì bao nhiêu tức giận bay mất. Cơ thể của hắn ấm thật , mỗi lần nằm trong lòng hắn thì tôi có cảm giác như trên thế gian này chỉ có tôi và hắn.
48 _ Anh vẫn còn mất bình tĩnh hả …tiếp tục vòng tay qua người hắn tôi chọc ghẹo. _ Thôi em tránh xa anh 5 phút đi , đừng có ôm anh như thế. Em làm cho anh điên lên là mệt lắm nha he he ….
49 Hôm nay đi học thì tâm trạng tôi cũng vui hơn rất nhiều , tối qua tôi ngủ một giấc đến sáng ko hề bị giật mình. Trong giấc mơ tôi vẫn nhớ hắn rất nhiều toàn là những giấc mơ đẹp về hắn và tôi.
50 Mấy tiết học còn lại cũng trôi qua rất nhanh , mới đây mà chúng tôi dc ra về rồi. Bất ngờ là hắn ko muốn về nhà mà muốn qua nhà tôi chơi mới ghê chứ. Hai người yêu nhau mà sao cứ ở chung hoài hic tôi sợ là mình cầm lòng ko dc.
51 Vừa vào lớp chưa kịp thở thì đã bị nhỏ Uyên lôi đi , sao hôm nay bà tám này lại có chuyện gì nhờ vả hay là muốn bàn đi đâu chơi … _ Êh Kha nãy tui nghe đám con Vân bàn tán cái gì đó mà hình như có dính tới tên ông và Tùng nữa ko biết có chuyện gì ko nữa …nhìn mặt tụi nó hung hăng lắm chắc là tính làm gì đó.
52 _ Các em làm gì thế có buông ra ko hả , các em là ai thế …ah Vân hả em làm gì thế mau buông Kha ra …. -ơn trời từ khi gặp mặt chỉ có lần này là ông thầy xuất hiện đúng lúc nhất.
53 Vừa về đến nhà là hắn quăng cái cặp qua một bên, nhanh chóng đỡ tôi vào giường. Nhìn hắn bây giờ tôi hiểu rằng hắn đang rất lo lắng cho tôi , gương mặt hắn cứ nhăn nhó theo từng cử động của tôi.
54 _ Đi thôi Kha hồi tối hôm qua Tùng nhờ anh dẫn em đi ăn sáng dùm vì nó bận rồi. Bó tay thằng đó luôn nhờ vả người ta mà còn hăm he nữa chứ. Nếu anh mà làm gì em thì nó sẽ ko tha cho anh …ghê thật …-ông thầy nhìn tôi cười cười.
55 Nghe giọng nói tôi quay sang nhìn thì thấy hắn đang đứng trước cổng gương mặt đang nhăn nhó nhìn Chánh. Chánh cũng quay sang nhìn hắn , thừa lúc Chánh ko để ý tôi xô Chánh ra và chạy đến với hắn.
56 Vậy là hôm nay sẽ ko dc gặp hắn rồi nhưng mà tôi ko dc buồn ko dc nghĩ lung tung , tôi ko muốn hắn lo lắng cho tôi. Thôi thì lấy bài ra học vậy mấy hôm nay tôi ko thèm ngó ngàng gì đến bài vở ko khéo thì mẹ sẽ chửi nữa hic , phải học bài cho nhanh thôi.
57 _ Cô ta là Vy bạn gái của tôi , nhưng mà tôi đã chia tay rồi ko hiểu sao cô ta cứ đeo theo tôi mãi …. Chán thật , tôi cũng hết cách rồi …. - Chánh thở dài nghe thật chán nản.
58 Tôi thật ko ngờ Chánh lại có một tình yêu buồn như thế , sao con gái lại cứ thích đi tranh giành những thứ ko thuộc về mình mặc dù làm như thế là sẽ dẫm đạp lên người khác , lam cho người khác đau khổ.
59 Ông thầy này có bạn cũng bệnh y chang ổng , tối ngày cứ có hứng thú với người khác … bó tay thật. Hai ông bạn tính tình y chan nhau khùng đều hết hai người , suốt bữa ăn hai người cứ giành ăn với nhau rồi còn cãi nhau um sùm nhức cả đầu.
60 Vừa nói hắn vừa ôm ghì lấy đầu tôi , tôi nẳm gọn trong lòng hắn lắng nghe hơi thở và cả nhịp tim của hắn. Chỉ có mấy ngày ko gặp mà sao tôi nhớ hắn thế này , giá như hắn cứ như thế này bên tôi thì hay biết mấy.