41 Trên xe đến bệnh viện, Trần Tuấn Kiệt ôm chặt lấy người Vương Hàn Tuyết, Vương Nhất Băng cầm chiếc khăn tay áp chặt vào nơi bị đâm của cô. Sắc mặt cô lúc này rất kém, mặt trắng bệch, môi thâm lại, mất đi màu sắc tươi tắn ban đầu.
42 Trời đổ mưa lớn, là cơn mưa đầu tiên trong tháng. Vương Nhất Băng che ô đứng trong lễ tang. Khi người phía trước bước ra, anh cầm bông hoa hồng trắng đi lên đặt trước tấm ảnh.
43 rần Tuấn Kiệt xuống máy bay đã có người chờ sẵn chở anh đến bệnh viện nơi bà Sura, bà nội của anh chữa bệnh. Phòng bệnh của bà Sura là phòng VIP dành riêng cho một người.
44 Trần Tuấn Kiệt đứng trước cửa sổ phòng bệnh, nhìn những người bệnh đang đi dạo dưới vườn hoa, tâm trí lại dạo chơi ở nơi nào. Bà Sura bước ra từ phòng vệ sinh, nhìn cháu trai lại ngẩn người một chỗ.
45 Vương Hàn Tuyết bước thật chậm trên đường phố đông đúc. Hôm nay cô phải năn nỉ mãi Vương Nhất Băng mới cho cô ra ngoài một mình. Đeo tai nghe và bật máy nghe nhạc, cô gái nhỏ bước đi không mục đích.
46 Đang định trở về nhà, Vương Hàn Tuyết bị thu hút bởi chiếc ô tô vừa dừng đối diện bên đường. Người đàn ông trong xe bước xuống, dáng người quen thuộc đã in sâu vào tâm trí cô nay đang xuất hiện trước mặt.
47 Hôm nay là sinh nhật Vương Hàn Tuyết, cô không tổ chức to, chỉ mời người nhà và bạn bè đến ăn cơm. Gia đình bà Sura đi máy bay về nước từ mấy hôm trước.