81 CHƯƠNG 81: PHIÊN NGOẠI 7.
Trong đầu Kỷ Mộ Niên nhanh chóng hiện lên một ý niệm, suy nghĩ muốn ra khỏi khách *** lập tức biến mất, trầm mặc không lên tiếng chậm rãi đi về hướng phòng của mình.
82 CHƯƠNG 82: PHIÊN NGOẠI 8.
Kỷ Mộ Niên vốn dĩ cũng là người tập võ, biết đau đớn trong đó, nhưng lúc này hai người đang ở chốn hoang dã, lại chẳng có dược vật gì có thể gây tê giảm đau.
83 CHƯƠNG 83: PHIÊN NGOẠI 9.
Sở Hi Du vô cùng nghe theo lời Kỷ Mộ Niên, Kỷ Mộ Niên bảo hắn đi hướng Đông, hắn nhất định sẽ không đi hướng nào khác ngoại trừ hướng Đông.
84 CHƯƠNG 84: PHIÊN NGOẠI 10.
Dạ Ưng lập tức bắt tay vào việc tìm kiếm Kỷ Mộ Niên và Sở Hi Du, mà ở chốn Tây Nam xa xôi, hai người tự nhiên còn chưa biết được điều này.
85 CHƯƠNG 85: PHIÊN NGOẠI 11.
Lúc hai chưởng sắp chạm vào nhau, bàn tay trắng nõn của Độc thủ nương tử đột nhiên lật lại, bên dưới nắm đầy gai độc, hướng về trên người Sở Hi Du đâm tới.
86 CHƯƠNG 86: PHIÊN NGOẠI 12.
Một đao chém từ dưới lên, về mặt võ học ít người sử dụng, nhưng Kỷ Mộ Niên nói thế này, lại kham kham ngăn trở được ám khí của Độc thủ nương tử.
87 CHƯƠNG 87: PHIÊN NGOẠI 13.
Sau khi bị Kỷ Mộ Niên bùng nổ bạo lực hai lần, lúc này Sở Hi Du mới kịp phản ứng, sửa soạn lại hành lý Kỷ Mộ Niên mang theo, lại cõng Kỷ Mộ Niên thi triển khinh công, xuất phát về phương hướng đám người Khôi ca rời đi.
88 CHƯƠNG 88: PHIÊN NGOẠI 14.
Sơ Hi Du chuyển mắt xuống, dừng lại hồi lâu trên ngực Kỷ Mộ Niên, cảm giác nóng rang trong lòng không hề giảm bớt, ngược lại càng ngày càng dâng cao.
89 CHƯƠNG 89: PHIÊN NGOẠI 15.
Kỷ Mộ Niên nhắm hai mắt, cái gì cũng không nghe được.
Sở Hi Du lại hết sức thỏa mãn, thật khẽ mĩm cười, cực kỳ giống bộ dáng ngây ngô của tiểu hài tử lần đầu tiên được ăn kẹo ngọt, nụ cười ngây ngốc lại thần khiết.
90 CHƯƠNG 90: PHIÊN NGOẠI 16.
Không gian yên tĩnh đột nhiên có thanh âm vang lên bên tai, Sở Hi Du bị hù dọa đến giật mình, nghiêng đầu nhìn về sau lưng, rụt rè nói, “Mộ… Mộ Niên, ngươi tỉnh rồi?”
Hắn vừa mới quay đầu lại, liền nhìn thấy ánh mắt Kỷ Mộ Niên, không khỏi rùng mình một cái.
91 CHƯƠNG 91: PHIÊN NGOẠI 17.
Kỷ Mộ Niên không thể giữ nổi sức nặng của hai người, trong nháy mắt mất đi thăng bằng, lui về phía sau ngã xuống.
Hai người đồng thời ngã nhào trên đất.
92 CHƯƠNG 92: PHIÊN NGOẠI 18.
Lúc Sở Hi Du tỉnh lại, Kỷ Mộ Niên đang bên cạnh đang cời đống lửa, chuẩn bị nấu dược.
Bởi vì cách Hoài An thành khá gần, sáng sớm Kỷ Mộ Niên liền an trí cho Sở Hi Du thật tốt, sau đó chạy vào trong thành mua kim sang dược, lại mua thêm mười gói thuốc bắc, một số vật dụng linh tinh, mới vừa trở lại.
93 CHƯƠNG 93: PHIÊN NGOẠI 19.
Kỷ Mộ Niên vốn muốn đi.
Trăng sáng sao thưa, là một ngày biệt ly rất tốt. Nhưng Kỷ Mộ Niên đi được một nửa, lại không nhịn được quay đầu lại nhìn về phía tiểu trúc gian kia.