81 Ngày xuất phát, buổi sáng Chu Hạ Ninh còn phải chụp trang bìa tạp chí, bởi vậy một ngày trước đã đến thành phố S, vội vàng chụp xong sau, rồi theo chị Đỗ chạy tới sân bay.
82 Ví tiền và thẻ ngân hàng của bọn họ đều đã giao nộp, tổ chương trình sẽ đồng hành cùng họ, chỉ là bọn họ ở khoanh thương gia, còn tổ công tác ở khoang phổ thông.
83 Thời gian bay quá dài quả thật rất nhàm chán, Chu Hạ Ninh hiện tại ngủ không được, lại lo lắng cho Trang Dực nên miên man suy nghĩ, lôi kéo Trang Dực bàn bạc chuyện sau khi xuống máy bay.
84 Chín giờ sáng, Chu Hạ Ninh đã tỉnh. Tuy rằng vẫn có chút mệt, nhưng ngủ không nổi nữa.
Cô quay đầu nhìn Hồ Hân Hân nằm trên chiếc giường bên cạnh, tay chân rón rén đi toilet.
85 "Đi ăn cơm trước đi, em đói muốn chết!" Tiêu Lâm sờ bụng đang kêu rên, bộ dáng thật đáng thương.
"Cậu là ma đói à, vừa rồi không biết ai đã ăn sạch bánh quy của tôi nhỉ?" Hồ Hân Hân đi sau Tiêu Lâm, muốn chụp cái vỏ hộp bánh quy rỗng lên đầu hắn, Tiêu Lâm vội vàng trốn ra phía sau Tiêu Vạn Cầm.
86 Bởi vì con gái dẫn bạn tới chơi, Chu Như Ý quyết định tự mình xuống bếp.
Làm một bàn đồ ăn. . .
Chu Hạ Ninh có sáu người, mỗi người có hai ba nhân viên chương trình đi theo, thêm đạo diễn và phó đạo diễn, cũng phải tận 26 ngwofi, khiến Chu Như Ý trong bếp bị dọa choáng váng.
87 Mọi người đều nở nụ cười.
"Mẹ nuôi, đề tài mẹ đưa quá khó. Không nói tốt được. " Tiêu Lâm lắc đầu nguầy nguậy, khiến Tiêu Vạn Cầm giơ một tay vỗ nhẹ vào đầu hắn.