21 Bầu không khí lại chìm đắm trong sự im lặng đi được thêm một đoạn nữa Kỳ Minh bất ngờ nói làm cô không thoát khỏi kinh ngạc:”Phải!!!Tôi yêu cô ấy rất nhiều”“Chuyện bố anh…sao không nói cho ông ấy hiểu”_Zami lơ đãng hỏiKỳ Minh nghe tới đây có phần khựng lại quay sang nhìn Zami nhếch mép một chút rồi lại nhìn phía trước:”Thì ra…em đã nghe thấy hết sao”“Cái này không thể trách tôi được,có trách thì do anh đã không thể kiềm chế cảm xúc mà to tiếng”_Zami“Rầm”_ Bàn tay chắc khỏe của Kỳ Minh nắm chặt thành nắm đấm đập mạnh xuống vô lăng miệng phun ra lời nói đanh thép chứa hàn khí âm lạnh:”Em nghĩ tôi có thể giữ được bình tĩnh sao”“Người con gái mà tôi yêu đấy,cô ấy là người con gái tôi yêu duy nhất trong đời này,tôi có thể bình tĩnh được sao”_Kỳ Minh nói mà như hét lên,anh đang không kiềm chế được cảm xúc của mìnhNgược lại với hành động tàn bạo đó,Zami vô cùng bình tĩnh cô quay sang nhìn gương mặt đang tiền tụy kia nói với giọng đầy uy quyền:”Thay vì mất kiềm chế như vậy,sao anh không cố bình tĩnh mà nghĩ cách giải quyết hợp lí.
22 Trong đầu cô phút chốc hiện ra một cái tên,một hình ảnh quen thuộc:”Kenbun?Là Kenbun sao”“Cuối cùng cũng nhớ rồi sao”_Bên đầu dây Kenbun vang lên một tràng cười khe khẽMôi bất giác nở nụ cười nhẹ biết đối phương là ai cô cũng đã an tâm,cất bước vừa đi vừa hỏi:”Thế gọi em có chuyện gì không?”“Em có quên cuộc hẹn cafe với anh không đấy”_Kenbun“Tất nhiên là không,bao giờ anh rảnh em cũng có thể mời”_Zami“Được,vậy cuối giờ mình đi thế nào?”_Kenbun“Hôm nay…hôm nay,được không thành vấn đề”_Zami suy nghĩ một hồi rồi đưa ra quyết định“Vậy hẹn em ở cổng sau”_Kenbun“Ok,vậy thế nhé,em vào học”_Zami“Ừm”_KenbunCất chiếc điện thoại trở lại túi váy,Zami sải bước đi về hướng lớp học,một dòng nước chảy dài xuống theo từng bậc thang.
23 “Cách rèn luyện để trở thành một con người có phẩm chất cao đẹp”“Em thực là một học sinh mẫu mực,vừa học giỏi lại có vẻ bề ngoài miễn chê giờ lại muốn tu tâm tĩnh dưỡng có phải là muốn trở thành người hoàn hảo không đây?Hành động này thực đáng tự hào”_Bà già Lan Anh vỗ thật mạnh vai Lil trước cái miệng đang há hốc của ZamiTất cả con mắt trong lớp đều đổ dồn về hướng này ai cũng giật mình,tin tức này còn sét đánh hơn cả mấy ý nghĩ họ vừa nghĩa ấy chứ…Cậu ta thực muốn rèn luyện phẩm chất cao đẹp sao?Có nhầm lẫn chăng???Chàng trai nhìn Zami miệng không thể khép lại kia mà cười trong lòng nhưng…chưa cười được bao lâu bỗng mặt Lan Anh biến sắc mắt trừng lớn:”Nhưng…muốn rèn luyện thì phải rèn luyện cho đúng chỗ,đúng thời điểm,trong giờ toán của tôi mà ngồi đọc sách này có phải em hơi lạm dụng rồi không.
24 “Cạnh” chiếc thìa trong tay Zami đang nắm chặt bất ngờ rơi xuống đất,bàn tay run lên một hồi nhẹ. Kenbun thoáng ngạc nhiên với sự phản ứng hơi quá thái của cô,phải chăng bản thân đã hỏi điều không nên hỏi chăng?Anh vội vàng cười:”À…anh quên mất,con người như em chắc là chưa từng dành tình cảm cho ai đó,anh xin lỗi vì câu hỏi vừa rồi”Một phản ứng đột ngột giờ lại là một biểu hiện đột ngột…“Kiều Trang,em lỡ tay làm rơi chiếc thìa,nếu không phiền có thể mang đến cho em chiếc khác không?”_Zami thản nhiên nói cùng nở nụ cười nhẹ khó ai có thể biết rằng vừa nẫy cô có một trận kính động“Được”_Kiều Trang nói vọng lại cùng rất nhanh chóng mang chiếc thìa mới lên rồi cùng chiếc thìa đang nằm trỏng trơ trên mặt đất lui xuống.
25 Hít một hơi thật sâu,ngón trỏ còn đang run bất ngờ mạnh bạo bấm vào nút nghe,ắp điện thoại vào tai giọng trầm thấp:”A lô”“Đi bar Foully không?”_Đầu dây giọng có phần phấn khởiThở hắt ra một cái…thì ra là Tiron,cái tên ma quỷ biến hình này thật là…Ngước mắt lên nhìn đồng hồ Zami bực tức xối xả một trận:”Đi cái gì chứ,mệt lắm”Hung hăng cầm điện thoại cách xa tai tính ném vào góc nào đó cho khuất mắt thì trong điện thoại lại vang lên giọng nói uy quyền lớn tiếng:”Anh đang trên đường tới nhà em rồi,không thể từ chối”Đi trên đường sao???Qủa nhiên là cô có nghe thêm vài tiếng động của xe cộ…hôm nay đã mệt mỏi rồi,giờ lại phải vào cái nơi ồn ào náo nhiệt như vậy thực chẳng hay ho chút nàyNghiến răng nghiến lợi,cái tên này học cách tự quyết định mọi chuyện mà không hỏi ý kiến từ bao giờ vậy hả.
26 Còn ngạc nhiên không biết điều gì đang xảy ra bỗng một cánh tay to lớn bất ngờ choàng qua vai cô,một giọng nói quen thuộc vang lên:”Em thấy sao?Tiron hôm nay đẹp trai lắm đúng không có điều…hôm nay khác với mọi năm,nó không xịt nước hoa”Người giật mình quay sang nhìn chàng trai bên cạnh,Hải Phong trong bộ vest sang trọng với mái tóc vuốt sang một bên trông thực sự rất đẹp trai.
27 Cuối cùng cả hai cũng đáp chân ở giữa sân khấu,Kyn đã lui xuống từ lúc nào,đứng trên này cô cảm thấy vô cùng ngột ngạt. Tiron cứ nhìn cô rồi lại cười cười…ban đầu Zami nghĩ anh ta điên đúng là không có sai mà…Đưa mic lên ngang môi,khẽ ho khan một tiếng,Tiron quay sang nhìn Zami một cái,tay nắm tay bắt đầu nói lớn:”Ở ngay đây,trong ngày sinh nhật lần thứ 17 này,tôi…muốn cô bé đang đứng cạnh tôi đây làm bạn gái của tôi”Sau tiếng nói của anh là một tràng vô tay cũng những tiếng ồ rộ lênCác cô gái không ngừng hét lớn cùng nhau bàn tán“Anh ý đẹp trai quá đi mất còn đáng yêu nữa”“Đây là lần đầu tiên tôi thấy Tiron biết lãng mạn và cười nhiều như vậy”“Bao giờ mình mới được như cô ấy”“Thật không thể tin được,Tiron vốn có biệt danh “sát thủ cua gái” thay người yêu như thay áo mà giờ có thể nghiêm túc yêu thì thực khó tin nha”Cả tầng này vô cùng ồn ào mà vẫn chưa nhận được hồi âm của người bên cạnh khiến Tiron có chút không tự tinHải Phong đứng phía dưới vẫn là con mắt mong chờ đó nhìn Zami…thật là…Cô cũng thấy thật khó xử,đứng trên này áp lực hơn bên dưới,cứ dơ mic lên lại hạ xuống.
28 Lách qua hết bàn này rồi đến bàn khác,căn bản vì hôm nay khách đến tham dự sự kiện khá đôngChỉ còn một chút nữa là ra khỏi phòng rồi,bước cuối cùng chuẩn bị đặt ra ngòai,một linh cảm bỗng nhiên xuất hiện.
29 “Cô kia nhìn ngon nhất”_Tiron ánh mắt sắc bén quét qua các thân hình cô gái trên sân mà không tiếc lời khen thưởng“Không không,cậu mắt có vấn đề à,cô kia mới ngon nhất.
30 Sau khi lấy lại được bình tĩnh,Kyn cười nhẹ với cô gái,cố gắng nói rõ ràng:”Thực có lỗi nhưng tôi nghĩ cô nên ở phía cuối xếp hàng,anh Tiron đã hứa sẽ ở lại đây nghe hết không sót một bài nào cả,huống chi cô gái phía sau kia cũng đã rất kiên nhẫn đứng xếp hàng để được hát tặng anh Tiron một bài”Cười hờ hững một tiếng,Nayki quay lại nhìn về bao người đang ngồi bên dưới,đảo qua bàn này rồi qua bàn khác,cuối cùng ánh mắt cô dừng lại trên người con trai vô cùng đẹp trai mà cũng là nhân vật chính của buổi tiệc này,tình cờ đảo mắt sang người con gái bên cạnh.
31 Về đêm gió se se lạnh,tự tiện thổi vào trong xe khiến bàn tay Zami đặt trên vô lăng run nhẹ. Đi đường vào ban đêm quả thực rất thoải mái,không khí lại trong lành.
32 Bất giác,Zami nhìn người phụ nữ trung niên không ngừng phát ra tiếng nấc lại nhìn lại mình,kìm không được mà thở ra một tiếng. Cô cũng chỉ mong mình có một người mẹ luôn ở bên cạnh,quan tâm chăm sóc như này và…đặc biệt hơn là một người mẹ để ý đến niềm vui của mìnhChàng trai kia cũng thật là sung sướng,có người mẹ lo lắng ình như này không tiếc tiền mang lại niềm vui ình như này con quan tâm đến hạnh phúc của mình như này mà không biết đến hai chữ quý trọng là gìMất đi bạn gái thì vẫn còn bố mẹ bạn bè ở bên cơ mà,chẳng lẽ chàng trai này muốn vì bạn gái mà làm bố mẹ phải bận tâm suy nghĩ nhiều nhanh già sao?Có ai quan trọng hơn người mang nặng đẻ đau mình sao?Trong lòng cô dội lên sự đố kỵ,không ngừng thầm rủa chàng trai may mắn có tình yêu thương của cha mẹ mà chà đạp lên vứt bỏ đi không thương tiếc chỉ lao đầu vào cái cô bạn gái nào đó…có người con trai như này thực thất vọng…Nói xong câu chuyện ngước mắt lên đã thấy ông bác sĩ già và Lâm Nhất tiến đến,Lệ Hi nhìn ông bác sĩ già giọng gấp gáp:”Sao vậy?Làm thủ tục rồi sao còn không mau phẫu thuật,con tôi mà có mệnh hệ gì ông chịu trách nghiệm được sao”“Ơ kia bà,bình tĩnh”_Lâm Nhất nhăn mặt vỗ về Lệ HiNgược lại với sự vội vàng gấp gáp vừa rồi,bác sĩ già lại cười tươi trầm giọng:”Con trai bà thiếu quá nhiều máu,cần truyền máu ngay lập tức,tôi sợ rằng sau cuộc phẫu thuật sẽ chẳng kịp truyền máu nữa,mà bệnh viện lại trùng hợp hết nhóm máu con ông bà cần”“Tôi là mẹ nó chắc chắn sẽ cùng nhóm máu với nó”_Lệ Hi hăng hái đúng lên hùng hổ Lâm Nhất cũng giọng Lệ Hi hăng hái muốn đi hiến máu cho con mình,chỉ cần con an ổn thì bọn họ tốn bao máu cũng đượcNhìn cái hành động lá lành đùm lá rách,hi sinh vì con làm tất cả vì con của Lệ Hi cùng Lâm Nhất khiến Zami nhất thời có chút cảm động,ước gì…cô cũng được như chàng trai kia,chàng trai kia có bố mẹ như vậy thật đáng nể phục khiến cô càng ngày càng cảm thấy ghen tị“Cậu chủ thuộc nhóm máu O mà nhóm máu O lại chỉ nhận được chính nhóm máu O,hai ông bà đã già rồi nếu đi truyền máu tôi e rằng…”_Bác sĩZami bất ngờ đứng lên cắt ngang lời ông ta lớn tiếng:”Tôi cũng thuộc nhóm máu O,có thể lấy máu tôi cho anh ấy”“Zami à cháu…”_Lệ Hi quay sang định nói gì đó nhưng lại không nói được ra lờiCười nhẹ một cái,Zami ấn hai người ngồi xuống ghế trả lời:”Hai bác già cả rồi,để cháu,cháu có rất nhiều máu không cần lo”Rồi cô quay sang ông bác sĩ tự nhiên kéo đi không nói một tiếng“Lần này cậu chủ thiếu thực nhiều máu,tôi e là một mình cô không thể được,sau khi truyền xong cô sẽ rất yếu đó”_Bác sĩ dừng trước cửa phòng xét nhiệm quay sang nói với Zami“Cảm ơn ông đã quan tâm,nhưng tôi đã quyết thì cứ vậy mà làm,việc anh ta phải vào đây phải mất máu phải phẫu thuật,tôi không bị khiển trách không bị đền tiền phẫu thuật đã là may lắm rồi,giờ việc hiến máu nhỏ nhặt thế này mà không làm nổi thì quả thực tôi cảm thấy lương tâm cắn dứt không yên”_ZamiThở dài một cái,ông bác sĩ đẩy cửa tiến vào phòng xét nghiệmĐầu tiên phải xét nghiệm xem máu cô có vấn đề gì không đã rồi mới được phép lấy máuChỉ mất 10ph là mọi việc đã xong xuôi,đây là lần đầu tiên Zami truyền máu nên cô không biết được rằng bị lấy máu nhiều như vậy rất mệt mọi.
33 Sáng tỉnh dậy,phản xạ đầu tiên của Zami là nhìn đồng hồ treo góc tường lẩm bẩm một chút:”6h 9 phút”,toàn thân không hiểu sao có một loại mệt mỏi ập đến khiến cô đi đứng không mấy vững vàng,xoa xoa vỗ vỗ cái đầu,xuống nhà ăn một chút chắc sẽ bình phục lại thôiCô cố gắng đi vào phòng vệ sinh chải chuốt tóc tai đàng hoàng,vội vàng mặc một chiếc áo thun trắng,bên dưới là chiếc quần jeans bò rách như mọi ngày.
34 Lâm Nhất ngồi yên lặng cạnh giường lúc này mới lên tiếng cắt ngang bầu không khí không mấy tự nhiên:”Bác sĩ bảo chân con tạm thời bị gãy chắc phải tầm tầm 1 tháng nữa mới khỏi hẳn”“1 tháng sao?Bố đùa con sao,chân thế này ít nhất cũng phải gần 2 tháng mới khỏi được,bị ô tô đâm chứ có phải bị ngã đâu mà 1 tháng.
35 Quay trở lại phòng bệnh,Khánh tự nhiên nhìn ti vi không thèm đoái hoài gì đến sự hiện diện của cô cả. Zami như tượng lặng yên trên chiếc ghế cạnh giường bệnh,thỉnh thoảng có liếc vài cái nhìn anh ta rồi lại nhìn lên chiếc ti vi.
36 “Bác Lệ Hi,chào bác”_Zami chậm rãi đi vào phòng cười nhẹ nhìn người phụ nữ đang ân cần gọt trái táo trên tay. Lệ Hi nhất thời có chút giật mình,quay người lại đằng sau.
37 Miu miu…hắt xì…hắt xì…hắt xì”_Zami mở miệng mới nói được hai tiếng đã hắt xì như điên. “Đã cảm lạnh còn miu miu gì nữa chứ,chị quên mình bị viêm mũi dị ứng rồi sao.
38 “Bịch” Từ từ ngẩng đầu lên,đảo mắt qua một vòng trong lớp,ai ai vẻ mặt cũng chăm chú hướng lên bảng,trọng tâm tất nhiên chẳng ai khác ngoài Lữ Lam đứng trên bục giảng khua chân múa tay.
39 “Hắt xì…hắt xì…”_Cánh cửa phòng hiệu trưởng vừa đóng,mỗi người đi một ngả,trên hành lang cô đi không khỏi phát ra tiếng hắt xì khẽ hòa lẫn vào tiếng nói chuyện cười đùa của học sinh xung quanh.
40 “Anh nói gì?Em không hiểu”_Zami vẫn lãnh đạm nói. “Bịch” Tiron cười lạnh một tiếng rút ra một loạt ảnh chụp không thương tiếc ném bụp một phát lên bàn,giọng nói đã sớm lạnh lùng nay nhìn hành động của cô lại ẩn chứa sự tức giận không nguôi:”Không hiểu?Hay cố tình không hiểu đây”.