Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Anh Chàng Ngọt Ngào Chương 22: Chương 6.1

Chương trước: Chương 21: Chương 5.2



Trừ mua áo sơ mi và cà vạt, cô còn mua cho anh một cái ly, một cái ly in hình con mèo đen đuôi dài. Ánh mắt mèo đen cực kỳ hung hăng, siêu cao ngạo, hoàn toàn là hóa thân của Điền Hân Viêm! Cô vừa cười ha ha vừa cầm nó đi tính tiền. Chỉ vừa nghĩ đến anh sẽ uống trà bằng cái ly này, cô đã thấy vui rồi.

Một loạt tiếng kèn ngắn liên tục vang lên sau lưng Phó Quan Nhã, không giống thúc dục hoặc cảnh báo. Cô nghĩ rằng mình đang chắn đường người ta, nhưng không đúng.... ... Rõ ràng cô đang đi trên lối dành cho người đi bộ, làm gì chắn được ai? Cô quay đầu lại thì thấy Hạ Phồn Mộc đang ngoắc mình.

Hạ Phồn Mộc cho xe chạy chậm đến gần Phó Quan Nhã, cười tươi, nụ cười có thể khiến vô số cô gái ngất ngây, nhưng không biết tại sao, cô lại miễn dịch với nó.

Cô có cảm giác....... Hạ Phồn Mộc đang cố gắng triển khai hết sức sự quyết rũ của anh ta với cô.

Xe dừng lại, Hạ Phồn Mộc mở hết cửa sổ xe, thò đầu nói với Phó Quan Nhã, “Nhã Nhã! Đi dạo phố một mình à? Coi bộ xách không ít đồ, lên đây tôi chở về.”

Phó Quan Nhã không đáp ‘Được’ hay ‘Không’ vì cô nhớ có một chuyện càng quan trọng hơn cần nói, chuyện cô đã từng hứa với Điền Hân Viêm.

“Về sau, anh đừng kêu tôi ‘Nhã Nhã’ nữa!”

“Hả? Chồng em ghen?” Hạ Phồn Mộc cười xấu xa.

Ghen? Phản ứng lúc đó của Điền Hân Viêm là ghen?

Nếu vậy..... Thật là đáng yêu! Phó Quan Nhã cố gắng nhớ lại từng câu từng chữ, từng nét mặt của anh lúc đó. Từ trước tới giờ chưa ai ghen vì cô cả, cảm giác này rất lạ, rất khó tưởng tượng.

“Chẳng lẽ phải gọi ‘Cô Phó’ hay là gọi..... Bà Điền?!” Hạ Phồn Mộc chọc nói.

Sau khi Hạ Phồn Mộc nói ra hai chữ ‘Bà Điền’ thì người còn lại trên xe kinh ngạc nhìn Phó Quan Nhã chăm chú.

Phó Quan Nhã không hề thích cách Hạ Phồn Mộc nói. Bên cạnh Hạ Phồn Mộc chưa bao giờ thiếu người đẹp, người đang ngồi phía sau kia, tám chín phần cũng là một hồng nhan tri kỷ của anh ta. Người đó nhìn cô rất chăm chú, mắt không hề nháy lấy một cái.

“Với quan hệ giữa chúng ta, em không thấy kêu vậy rất xa lạ sao?” Hạ Phồn Mộc hỏi.

“...... Chúng ta là quan hệ gì? Miễn cưỡng xem là bạn bè, nếu không, anh gọi tôi là ‘Tiểu Phó’ đi, nghe có vẻ bớt thân thiết hơn.” Điền Hân Viễm cũng sẽ không ghen nữa, hi hi.

Bụng? (‘Phó’ gần âm với ‘Phúc’ là bụng) Hạ Phồn Mộc cười thầm.

“Được ngồi, em đã bị chồng quản nghiêm, chồng em lại là tên hẹp hòi, tôi cũng chẳng muốn hại hai vợ chồng lục đục. Tiểu Phó, lên xe đi, tôi cho em đi nhờ một đoạn.” Hạ Phồn Mộc mở cửa xe ra.

“Không cần đâu! Trên xe còn bạn của anh. Không phiền anh!” Phó Quan Nhã lắc đầu.

“Không sao! Bạn của Phồn Mộc cũng chính là bạn của tôi.” Người đẹp trong xe mở miệng, giọng nói trong veo, động lòng người, khiến người ta có cảm giác ‘Ai cự tuyệt, kẻ đó chính là lòng lang dạ sói’. Cho nên, Phó Quan Nhã chỉ còn cách lên xe.

“Gần đây, chắc chồng cô bận sứt đầu mẻ trán đúng không? Xử lý tốt sự cố chưa?”

“Đã xử lý xong rồi!” Phó Quan Nhã đáp. Cô nói thật, không muốn Hạ Phồn Mộc xem nhẹ năng lực của Điền Hân Viêm. Cô hoàn toàn cùng phe với anh.

Hạ Phồn Mộc tỏ vẻ rất kinh ngạc.

Phó Quan Nhã không nói gì, chỉ liếc một cái.

“Đàn ông thật dễ thay lòng đổi dạ, vừa mới kết thúc một cuộc tình, lập tức đã tìm thấy người mới.” Hạ Phồn Mộc nói với giọng khinh miệt.

“Cậu là người không có tư cách nói những lời như vậy nhất.” Người đẹp trong xe nhẹ nhàng nói.

“Tôi đa tình, mọi người đều biết. Tôi có xấu xa, nhưng chưa từng che giấu, không ăn trộm, không ăn cướp không lừa gạt ai, tất cả đều là tôi tình em nguyện, chia tay cũng không hề hối hận.” Hạ Phồn Mộc nói, rất thản nhiên với khuyết điểm của mình.

“Tốc độ thay lòng đổi dạ của cậu, Hân....... Ông Điền theo không kịp!” Người đẹp kia nhìn Phó Quan Nhã một cái, thấy cô không có phản ứng gì, thở phào một hơi.

“Sau khi chia tay, tốc độ tìm người mới kết hôn của anh ta mới là nhanh tới mức tôi theo không kịp.” Hạ Phồn Mộc hừ nói.

“Anh ấy không có sai......” Người đẹp muốn thay Điền Hân Viêm giải thích, nhưng vừa mở miệng đã nhanh chóng mím môi không nói nữa.

Phó Quan Nhã liếc sang, ánh mắt hai người giao nhau.

“Bà Điền xinh đẹp, đáng yêu như thế, ông Điền muốn kết hôn nhanh cũng là chuyện bình thường thôi.” Người đẹp mỉm cười nói với Phó Quan Nhã.

Nụ cười này hơi phức tạp, có vui mừng, có tán dương, còn cả...... Cô đơn.

Chẳng lẽ cô nhìn nhầm?

“Cô mới đúng là vừa xinh đẹp vừa có khí chất!” Phó Quan Nhã nói, không phải lời khách sáo, d. đ lê./. quý.! đôn

Loading...

Xem tiếp: Chương 23: Chương 6.2

Loading...