21 Một cuộc rượt đuổi đang diễn ra trên đường khiến tất thảy mọi người đều hoảng sợ. Đối tượng là một chiếc container cỡ nhỏ và phía sau là hàng chục chiếc xe cảnh sát réo còi ầm ĩ bám riết.
22 Sau một hồi nhìn vào những thông tin trên màn hình laptop, thật sự lúc này nó chẳng thể làm việc nổi. Những dòng chữ, con số, dữ liệu như chỉ lướt ngang qua đầu mà chẳng hề lưu lại khiến Lâm bực dọc.
23 Nha Trang. . . . .
Trong lúc đó, Thanh, Hải Anh, Vy cùng Duy, Thiên và Nam đang vui vẻ đi dạo dọc theo bờ biển mặc dù giữa Anh Anh và Thiên vẫn "chiến tranh lạnh".
24 Bar Vegas - tối hôm sau
Sáng sớm, bọn Vy, Anh Anh, Thanh và lớp về thành phố. Chuyến đi mệt là thế mà tối vẫn bị nó lôi đầu tới bar gặp Ropez. Cả ba đứa đều chán nản mà đi.
25 Sân bay quốc tế tại Anh
Tụi nó ung dùng kéo vali ra khỏi sân bay, lẽo đẽo theo phía sau là tụi hắn. Buổi lễ đính hôn lần này của Thanh và cái tên Triệu Vương Hoàng kia được tổ chức khá quy mô và mời rất nhiều doanh nhân nổi tiếng, những tập đoàn lừng lẫy.
26 Cả đám đang tất bật chuẩn bị tham dự buổi lễ đính hôn của Thanh cùng tên thiếu gia họ Triệu – Triệu Vương Hoàng tại khách sạn lớn nhất London. Thanh đã được xe riêng của pama rước đi cách đây 4 tiếng đồng hồ để sửa soạn mặc dù trước khi đi còn quyến luyến Duy lắm.
27 Cho mìn cảm ơn bợn PhanTh6 nhe! Cảm ơn bợn đã ủng hộ truyện của mìn. Chap này tặng bợn nhé!
P/s: iu bợn♡¡¡
_________________^○^_________________
Hải Anh đứng một mình khoanh tay nhìn ra khung cửa sổ.
28 - Vy, Nam. . . - Giọng một người phụ nữ trung niên lên tiếng. Giọng nói có phần uy quyền nhưng lại rất đỗi dịu dàng và chan chứa rất nhiều tình cảm.
- Ơ.
29 Cho mìn cảm ơn tất cả các bợn đã thik truyện của mìn và cả những cái votes, những lời cmt ủng hộ truyện của mìn.
P/s: Tks các bợn nhìu lém! Mãi iu!! ^♡^
_________________^○^_________________
Vy khoát tay Nam, đứng nói chuyện vui vẻ với cô em gái và Thiên.
30 Sáng hôm sau, tại nhà họ Trần - Anh quốc
Không khí căng thẳng bao trùm lên căn phòng khách sang trọng, lộng lẫy đầy xa hoa. Ngồi đối diện ông bà Trần cùng Trúc Thanh là ông bà Triệu cùng cậu con trai quý tử - Triệu Vương Hoàng.
31 Mìn xin lỗi đã để các bợn đợi lâu tại mấy ngày này mìn hơi lười mog mấy bợn thông cảm! Cố ra chap ms cho mấy bợn đây!
_________________^○^________________
11g đêm, bar Rock
Một cô gái gồi ngay quầy bar, cứ liên tục tu ừng ực chai whisky một cách vô tội vạ.
32 Ra đến bãi đỗ xe, bốn đứa tụi nó đi đến bên chiếc Lexus màu đen do Vy cầm lái. Hoàng nói với Trâm Anh:
- Em lên anh chở.
- Thôi khỏi. Em có xe mà.
33
9g sáng, biệt thự nhà nó – Việt Nam
Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ phòng nó, thẳng tới giường, rọi thẳng vào mặt. Nó khẽ cựa người mở mắt. Nắng chói quá làm nó không tài nào ngủ tiếp được nữa.
34 Nó ngồi yên một chỗ nghiên cứu rất kĩ từng tập hồ sơ báo cáo trong sáu tháng đầu năm vừa qua. Từng con số liệu cứ nhảy múa liên tục và khắc sâu vào trong bộ não nó.
35 Đẩy cửa bước vào bar, nó và hắn tách nhau ra để đi về phía bang của mình. Khi bước đến, nó đã thấy ba cô nàng kia có mặt đầy đủ và đang cùng Zun đứng nói chuyện rôm rả.
36 Nó đứng dậy bước ra ngoài, nó nói thế chắc Thanh cũng đủ hiểu rồi. Nó biết nhỏ sẽ đưa ra quyết định thế nào nên bây giờ ngồi ở đây tốn thời gian cũng không phải là cách hay.
37 Hắn nhìn theo dáng nó, có chút sững sờ với nụ hôn nhưng rồi cũng mỉm cười nhìn theo. Hắn tin, dù có thay đổi vẻ bề ngoài, tính cách và thái độ đi chăng nữa thì sâu trong trái tim nhỏ bé ấy vẫn còn có một chỗ đứng cho hắn, cũng như tính cách thật sự cua những năm về trước chỉ là đang ngủ quên mà thôi.
38
Nó cắn chặt môi để không phải bật ra tiếng khóc. Mang lòng thù hận đó, nó cũng mệt lắm chứ? Chỉ là nó không có cách nào buông xuôi và cho mối hận ấy vào quá khứ.
39
11g30, nó đã được Thanh đưa đến nơi cần đến – địa điểm tổ chức tranh tài “Chiếc ghế vàng”.
Nó bước xuống xe tháo mũ bảo hiểm ra, đã vậy còn hất tóc một chút để tóc vào nếp lại như cũ khiến mấy tên suýt xịt cả máu mũi, và đương nhiên, đối với hắn, cảnh tượng này là vô cùng chướng mắt!
-Sao bây giờ em mới đến? – Hắn kéo tay nó lại hỏi.
40 Những tên ham hố cứ nhắm mắt nhắm mũi lao lên như những con thiêu thân. Đối với họ, chỉ cần giết được một kẻ trước mặt thì coi như càng gần với chiến thắng, nhưng đối với những kẻ thông minh, lánh mặt để những thằng ngu đần chém giết lẫn nhau rồi sau cùng lại bước ra nhận giải vì vẫn còn đứng vững.