21 Trong tình cảm không ai là không gặp thử thách sống gió chỉ có như vậy mới biết tình yêu của mình lớn như thế nào và cần người kia đến chừng nào. Mọi thứ đều trở lại như trước nếu ta biết cách đối diện với khó khăn.
22 4 năm sau. . . Nhân Mã đang bước đi trên con đường quen thuộc của thành phố Tokyo,hôm nay Nhân Mã có hứng dạo quanh những con đường quen thuộc. Sau khi tốt nghiệp cấp 3 ai cũng có 1 cuộc sống mới chỉ riêng cô vẫn ở lại nơi này vì 1 điều gì đó.
23 Bạch Dương dừng xe trước 1 khu nhà lớn,đó là 1 công ty thời trang nổi tiếng. -Xin lỗi cho tôi gặp giám đốc ở đây-Bạch Dương bước đến bàn tiếp tân-Cô có hẹn trước không ạ?-Người tiếp tận lịch sự hỏi-À không nhưng cô ấy gọi đến cho tôi,đây là số của cô ấy-Bạch Dương đưa điện thoại ra trong hộp thư gọi-À,vậy mời cô theo tôi đi lối này-Cô tiếp tân gật đầu rồi dẫn Bạch Dương đến 1 căn phòng lớn rất sang trọng-Thưa cô có người cần gặp cô-Cho vào đi "Giọng nói này.
24 Cự Giải đi đến nhà xuất bản cuốn sách cô vừa hoàn thành vào tối hôm qua. Lòng vui vẻ bước vào văn phòng đưa bản thảo cho người ta hy vọng sẽ thành công I miss the taste of a sweeter lifeI miss the conversationI'm searching for a song tonightI'm changing all of the stations I like to think that we had it allWe drew a map to a better placeBut on that road I took a fallOh baby why did you run away? Tiếng chuông điện thoại vang lên là của Thiên Bình-Alo,tớ đang ở toà soạn.
25 Bạch Dương thức dậy,nhìn đồng hồ chỉ mới 6:00 sáng cô vào phòng tắm vscn rồi sang phòng Tiểu Giải xem đã thức chưa Khẽ mở cửa ra,Cự Giải vẫn ngủ say trên giường.
26 "A đau đầu quá!" Tiếng nói mệt mỏi cất lên trong căn phòng tối. Nặng nhọc mở đôi mắt nhìn xung quanh "Ở đây. . . là ở đâu?" Căn phòng tối bỗng sáng lên ánh đèn vàng mờ nhạt trước mắt là người con trai đang nhàn nhạ uống ly rượu vang đỏ -Tỉnh rồi sao?-Âm giọng lạnh tựa băng cất lên phá tan sự im lặng Cô không đáp lại,cô đang cố nhìn rõ gương mặt người đó trong ánh đèn vàng mờ ảo -Đừng có nhìn như thế Giọng nói vang lên,cùng theo cảm giác như thân ảnh đang di chuyển về phía mình,cô lùi ra đằng sau nhưng bị người đó giữ lại-Bạch Dương.
27 Cự Giải đóng quyển sách đọc dở dang lại,khẽ vương vai rồi nằm vực vã xuống bàn. -Bạch Dương đi đâu lâu quá 12:30 rồi-Cự Giải nhìn đồng hồ khẽ thở dài-Điện thoại không bắt máy,cũng không nhắn tin là đi đâu,đến bệnh viện thì người ta bảo về rồi.
28 Ánh nắng bên ngoài chiếu vào khiến Bạch Dương tỉnh giấc,cô vẫn nằm đó,đôi mắt mệt mỏi nhìn lên trần nhà. Cô ngồi dậy với cơ thể đau nhức,nhiều chỗ bầm tím tấy đỏ.
29 Một ngày mưa em chạm vào nỗi nhớ của riêng mình,em nhớ anh người từng làm em điên đảo vì tình và tới bây giờ vẫn không dứt. . . Hành làng bệnh viện im lặng chỉ có những người nhà bệnh nhận ngồi nói chuyện với họ hoặc đang chờ 1 kết quả nào đó.
30 Bảo Bình chạy nhanh dù cơn mưa đổ xuống trắng xoá một con đường. Cô cứ chạy,cái thứ giá lạnh bao bọc con người nhưng trái tim Bảo Bình nóng rang,lo sợ vì Song Tử Toà nhà GenicBảo Bình chạy vào đó thở hỗn hển-Cô cần gặp ai?-1 cô gái ăn mặc xinh xắn hình như là tiếp tân ở đây-Song Tử-Bảo Bình gấp gáp Cô gái có vẻ chần chừ-Thưa cô,cậu Song Tử đi công việc rồi ạ-Vậy khi nào cậu ấy về-Bảo Bình-Tôi cũng không biết Bảo Bình không nói gì chỉ quay ra ngoài,trời vẫn mưa và cô cứ đi chầm chậm,mưa rơi hoà quyện với giọt nước mắt của cô.
31 Nhân Mã vừa chạy vừa khóc,cô cứ khóc mặc cho đôi chân muốn chạy đâu thì chạy,đến đâu thì đên và rồi. . . Ánh sáng. . . Hoảng loạn Tiếng ồn ào. . . Mọi thứ chìm vào trong bóng tối,không còn thấy gì cả.
32 Nhân Mã ngồi trên giường bệnh,đôi mắt cứ hướng ra cửa sổ,đôi mắt sưng đỏ lên vì khóc-Chào em-Viên Hàn bước vào-Vâng chào anh-Nhân Mã gượng cười-Trong người sao rồi?-Viên Hàn hỏi thăm-Tốt rồi ạ-Nhân Mã -Sao hôm qua lại lao ra đường làm gì?-Viên Hàn-Thôi bỏ đi anh em không muốn nhắc tới làm gì-Nhân Mã cười trừ Viên Hàn mở hộp cơm mua ở canteen bệnh viện ra-Em ăn một chút đi-Viên Hàn đưa hộp cơm cho Nhân Mã-Thôi em không muốn ăn-Nhân Mã lắc đầu-Không ăn làm sao mà khoẻ? Khoẻ mau còn về làm việc nữa-Viên Hàn vẫn khuyên bảo-Anh để đó đi em đi vệ sinh rồi sẽ ra ăn-Nhân Mã lẫn thẫn đi vào phòng vệ sinh Đúng lúc đó tin nhắn trong điện thoại cô vang lên.
33 Bảo Bình lê chân vòng quanh con đường quen thuộc. Ánh nắng dịu nhẹ nhưng sao lòng cô cứ nặng một nỗi buồn vô thức,cuộc sống bộn bề vẫn không thể làm cô quên anh,đã 2 tháng kể từ ngày anh biến mất như bốc hơi khỏi cuộc sống này,cô đã tự động viên mình rằng quên anh đi nhưng sao nỗi nhớ cứ càng kéo về mỗi đêm muộn? Hay là vì càng cố quên thì lại càng nhớ? Bảo Bình dừng chân tại một cái ghê dưới gốc anh cây cổ thụ già,thực ra trên cái cây đó có một mảnh giấy ngày xưa cô và anh đã treo lên "Nếu là của nhau thì sẽ tìm nhau" Vậy là cô và anh không thuộc về nhau nên bây giờ mới thế này.
34 Song Tử mở mắt,anh mệt mỏi ngồi dậy mở công tắc đèn và kéo màn cửa sổ-Đêm rồi-Song Tử nói nhỏ đủ cho anh nghe nhưng anh đâu biết còn có một người. . .
35 Kim Ngưu ngồi trước phòng cấp cứu,anh thật sự đang mất bình tĩnh,hai tay đan bấu chặt vào nhau hằn lên những vết đỏ tấy đến rớm máu. "Thiên Bình,em nhất định sẽ không sao"-Thiên Bình sao rồi?-Cự Giải hớt hả chạy vào-Vẫn đang cấp cứu-Kim Ngưu vò đầu nói-Vậy còn cái người đâm cậu ấy?-Cự Giải -Bị bắt rồi,cô ta sẽ phải trả giá-Kim Ngưu nắm chặt bàn tay,gương mặt hằn lên sự tức giận tột độ-Thiên Bình sao rồi?-Nhân Mã -Cậu vẫn đang cấp cứu không biết sao nữa-Cự Giải lắc đầu-Sao chúng ta toàn xảy ra chuyện không may vậy?-Nhân Mã rơi nước mắt-Mọi chuyện sẽ ổn không sao đâu-Cự Giải ôm Nhân Mã an ủi-Kim Ngưu,bình tĩnh đi-Xử Nữ đến gần Kim Ngưu khi thấy cậu đang mất dần kiên nhẫn-Cậu bảo tớ bình tĩnh như thế nào đây hả?-Kim Ngưu gào lên như 1 con hổ bị chọc tức-Thiên Bình sẽ ổn,cậu cứ như vậy thì có làm được gì không?-Xử Nữ xô Kim Ngưu xuống ghế-Bình tĩnh đi Kim Ngưu-Xử Nữ vẫn tiếp tục khuyên can Kim Ngưu-Nhưng nếu.
36 -Cô ấy chỉ là mất máu thôi nhưng bây giờ thì không sao rồi,có thể vào thăm-Vị bác sĩ nói rồi bước đi-Vào thôi-Cự Giải mở cửa phòng cô gái mà cả bọn lo sốt vó đang nằm đó yên bình khiến ai cũng thấy nhẹ nhõm lòng-Để cậu ấy nghỉ ngơi-Nhân Mã mỉn cười Điện thoại Nhân Mã bỗng reo lên-Alo?-.
37 Bạch Dương cắn chặt môi đến bật máu để không phải bật ra tiếng khóc. Thời gian như ngừng lại cảm giác đau đớn đè lên cô nhưng cô chợt nghe. . . -Anh hai à,anh có bệnh đâu sao vào viện suốt-Cô gái ấy cằn nhằn "Anh hai.
38 Bảo Bình ngồi bên giường bệnh của Song Tử,một tiếng nữa là anh sẽ phẫu thuật ghép tim. Một tiếng nữa quyết định cô có mất anh hay là không-Bảo Bình đừng suy nghĩ nữa,dù thế nào anh cũng bên em mà-Song Tử cười nụ cười không một chút lo lắng vướng bận-Song Tử,em không muốn đây là lần cuối em thấy anh cười-Bảo Bình nắm lấy bàn tay Song Tử,giọng nói đầy nỗi buồn-Anh biết,anh cũng không muốn đây là lần cuối anh được nắm tay em,nhưng mà có những thứ ông trời sắp đặt chúng ta không thể cãi lại,cứ bình thường đi Bảo Bảo-Song Tử an ủi Bảo Bình như cũng chính là đang an ủi lấy bản thân mình-Song Tử,anh hứa với em đi là sẽ không sao được không anh?-Bảo Bình càng lo sợ trong lòng cô cứ nóng lên như lửa đốt-Bảo Bảo anh.
39 -Cậu ấy. . . -Bạch Dương ngập ngừng,anh mắt cuối xuống-Sao hả?-Bảo Bình báu chặt vào cánh tay Bạch Dương Bất giác Bạch Dương nở một nụ cười ngước lên-An toàn Câu nói của Bạch Dương khiến cả đám vui mừng không nói nên lời,cảm thấy lòng nhẹ hẳn đi như vừa trút được tảng đá trên lưng vậy -Cậu ấy đang hồi sức nên hiện tại chưa gặp được,khi nào xong tớ sẽ nói với các cậu-Bạch Dương cười vui nhìn mọi người.
40 Xử Nữ tản bộ vòng quanh bệnh viện,anh đi với điếu thuốc hút dở trên tay. Có lẽ hôm nay Xử Nữ đã hút nhiều,thường ít khi anh đụng vào thuốc nhưng có lẽ hôm nay vì căng thẳng và suy nghĩ đủ chuyện nên Xử Nữ hút hơi nhiều.