21 Sau Lễ hội Văn hoá, mọi thứ lại đâu vào đó. Lớp S bị một trận vì cái vở kịch nửa vời chẳng tới đâu kia. Nửa thì nửa, chứ cũng đủ để tụi nó ghi điểm trong mấy đôi mắt mê sắc của đám học sinh UTX rồi.
22 - A! Sư Tử kêu khẽ khi Cự Giải dùng miếng bông gòn có thấm thuốc sát trùng lau đi vết thương. Giải Nhi vừa cười vừa xin lỗi, cố gắng nhẹ nhàng hơn. Thuốc sát trùng chạm vào miệng vết thương khiến Sư Tử lâu lâu lại kêu khẽ một tiếng.
23 Sau khi rời khỏi khuôn viên học viện, Cự Giải ngay lập tức bắt một chiếc xe taxi. Ngồi trong taxi, Cự Giải cứ nhìn ra cửa sổ mãi. Đôi mắt trong veo đọng tia buồn bã xen lẫn lo lắng, cô không nén được tiếng thở dài.
24 Tụi nó đang tụ tập ngoài phòng khách, mỗi đứa một việc. Bảo Bình vẫn trung thành với cái máy game vừa mượn từ Bạch Dương trong tay, Mã Mã ngồi cạnh thì cứ liên tục chuyển kênh không ngừng.
25 Tụi nó đang ngồi trong phòng khách, thấp thỏm lo lắng chờ tin của Thiên Bình. Bất chợt, một âm thanh như tiếng điện thoại rung vang lên. Dù vậy, âm thanh rè rè chỉ đủ để lọt vào tai của những người kĩ tính.
26 Cự Giải sau đó được chuyển đến một căn phòng bệnh đặc biệt, rộng rãi và đầy đủ tiện nghi. Khuôn mặt cô tái xanh, nhợt nhạt, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, bàn tay nối với kim truyền nước biển.
27 Mặc cho Thiên Bình đuổi cổ thế nào, tụi nó cũng nhất quyết không chịu về. Thế là cậu đành để mặc nguyên đám bạn ngồi khắp nơi trong phòng bệnh, còn mình thì ngồi cạnh giường nhìn Cự Giải.
28 Sau khi đuổi cổ được bọn nó về, Thiên Bình đi xuống căng tin bệnh viện mua thức ăn cho Cự Giải. Khi cậu về, vừa đẩy cửa, một Cự Giải đang hướng mắt ra cửa sổ đập vào mắt cậu.
29 Một tuần sau, Cự Giải được cho xuất viện. Và thế là mọi thứ lại đâu vào đấy. Trừ cái việc mà mấy đứa nhí nhố tụi nó cứ trêu Thiên Bình với Giải Nhi mãi thôi.
30 Hôm nay vì giáo viên phải họp đột xuất, nên toàn trường được nghỉ nguyên ngày. Thế là từ sáng sớm, đứa nào đứa nào đã ngủ đến mức quên luôn thế giới xảy ra chuyện gì rồi.
31 - Ch. . . Chờ tớ với. . . Thiên Yết. . . ! Kim Ngưu đứng lại, tay chống lên gối thở hồng hộc. Cô rõ ràng đâu có lùn đâu, tận một mét sáu mươi đấy, vậy mà sao cô chạy luôn mà vẫn không đuổi Thiên Yết đang bước đi thong thả thế.
32 - Oaaaa!! Chị ơi! Chị!! Anh!! Anh chị đâu rồi!! Oaaaa!! Chợt, một tiếng khóc to lọt vào tai của Kim Ngưu. Cô vội bỏ lại bốn quyển sách kia vào túi, hai mắt ngó quanh quẩn xung quanh rồi dừng lại tại một nơi trước một cửa hiệu bán thức ăn nhanh.
33 - Uầy~ Tớ đói chết mất!- Đúng là đồ heo lai trâu mà! - Không có nha! Sáng giờ tớ mới ăn có một bữa thôi chớ bộ!~ Sau một hồi tranh cãi quyết liệt, Thiên Yết đành chiều theo ý Kim Ngưu.
34 Thiên Yết với Kim Ngưu về đến nhà chung, cũng là lúc kim ngắn vừa chỉ đến số mười. Dù đã muộn như vậy, nhưng không một ai trong số tụi nó đi ngủ cả. Cả đám vẫn cứ đóng đô tại phòng khách để Thiên Yết với Tiểu Ngưu về.
35 Giờ ra chơi. Giáo viên vừa ra khỏi lớp, là tụi nó đã lập tức bu quanh chỗ ngồi của Sư Tử. Cơ mà chẳng đứa nào hẹn đứa nào cả, vậy mà tụi nó ai cũng bu lại, đương nhiên là trừ hai con sâu ngủ.
36 - Tôi và Tử Nhi là anh em! Anh-em đấy! Và bọn tôi không có loạn luân đâu mà là người yêu! Vớ vẩn thật! Tụi nó mắt tròn mắt dẹt hết quay sang nhìn nhau rồi lại nhìn hai cái người tự xưng là anh em kia.
37 Trong toà dinh thự lộng lẫy đến choáng ngộp là Nhà chính của Gia tộc Leo, Sư Tử đang ngồi trong phòng khách. Yên vị trên ghế sofa, cô chăm chú vào quyển sách đang đặt trên đùi, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên căn phòng hai cửa đóng kín trên tầng một.
38 Hôm nay là chủ nhật, và đương nhiên vì là chủ nhật nên cả đám được nghỉ khoẻ ở nhà. Nhật Nam ở một trong hai căn phòng đơn còn lại trong nhà. Và chẳng biết có phải là tốt hay không, nhưng cậu đang dần hoà nhập với tụi nó.
39 - A! Tìm được rồi! Cự Giải reo lên một cách vui vẻ. Cô nàng ngẩng cao đầu nhìn quyển sách nằm tuốt trên kệ. Giải Nhi nhón chân, đồng thời cố gắng vươn tay càng xa càng tốt để lấy quyển sách kia.
40 Xuống taxi, Song Tử với Bảo Bình hiện đang đứng trước một ngôi biệt thự sang trọng. Dù nhà Song Nhi không phải loại thiếu thốn gì, còn rất giàu nữa kìa, nhưng căn biệt thự hiện đại pha lẫn cổ điển này vẫn khiến Song Song không thốt nên lời.