241 Một ngày thời gian rất nhanh mà qua, từng thế gia trong Minh Thành tập trung tại một điểm, vô số cường giả từ trên không trung bay vút đến. Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ bảy ngay tức thì muốn mở ra! Đây là thời khắc ngàn năm có một, từng thế gia các cường giả đều kích động muôn phần.
242 Nghe được thanh âm bên cạnh đang nghị luận, Hoa Hỏa tranh thủ thời gian thu liễm tâm tư, nhìn thoáng qua cặp đùi đẹp thon dài thẳng đều của Hoa Hỏa, lưng chỗ toát ra từng trận hàn ý, tuy rằng đây là một cặp đùi rất đẹp, nhưng bọn hắn cũng không muốn bị kẹp chết.
243 Giữa cánh đồng mênh mông bát ngát, thân ảnh Hắc Viêm Chi Tháp đứng sừng sững, từng đạo hỏa diễm tỏa ra khiến những nham thạch xung quanh cũng gần như bị nung chảy ra.
244 Ngay trong lúc đám người Nhiếp Ly đang tu luyện, thân ảnh Yêu Chủ chậm rãi đứng lên. Chứng kiến Yêu Chủ đứng lên, Đoạn Kiếm bỗng dưng nắm chặt Hắc Viêm Kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn chăm chăm vào Yêu Chủ, tùy thời đều chuẩn bị chiến đấu, trước đó, thời điểm thanh niên này cùng Nhiếp Ly đối mặt, trong đôi mắt của hắn đã thoáng hiện lên một tia địch ý, đã bị hắn bị bắt được.
245 Nhiếp Ly nhìn Thiên Lân Yêu thú khóe miệng toát ra một tia cười nhàn nhạt, đầu Thiên Lân Yêu thú này sống mấy nghìn năm, chỉ sợ linh trí đã đạt đến trình độ phi thường cao không thua kém nhân loại.
246 Tuy rằng những người này ở Long Khư Giới Vực chả có liên hệ gì, nhưng bởi vì đều cùng đến từTiểu Linh Lung giới nên tập hợp với nhau tạo thành một tiểu đoàn thể.
247 Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thiên Lân Yêu thú, con mắt có chút tế mị. Con Thiên Lân Yêu thú này giảo hoạt gian trá, với tu vị của Thiên Lân Yêu thú thì đối với lực lượng khống chế, quả quyết sẽ không xuất hiện sai lầm nhỏ như vậy, chính vì vậy mục đích thực sự của Thiên Lân Yêu thú là muốn dẫn dụ bọn hắn mắc câu mà thôi.
248 Thực lực đồng bạn bên cạnh tăng lên vài phần, tương lai nếu như tiến về Long Khư Giới Vực mà nói, sẽ có nhiều tiền vốn để bảo vệ tính mạng! "Chúng ta đi thôi, đi lên một tầng nữa!" Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói, còn lại mấy người bên kia, hẳn là đều muốn tiến về tầng cao hơn trong Hắc Viêm Tháp, bọn hắn cũng có thể đi lên xem một chút.
249 Nhiếp Ly có thể cảm giác trên người đối phương có một luồn khí tức quỷ dị. Một loại lực lượng bành trướng mãnh liệt đập vào mặt, so với trước càng thêm cường đại, hẳn là sau khi đi vào Hắc Viêm Chi Tháp tầng thứ năm, tu vi đối phương đã tiến triển nhanh hơn.
250 Cửu trọng tử địa tầng thứ tám, một đạo âm vân bay tới, áp lực to lớn làm cho người ta hít thở không thông, làm cho mấy kim giáp thị thần phải lui lại.
251 Nhiếp Ly thu tâm thần cùng ý niệm lại. Chấm dứt lần tu luyện này, Nhiếp Ly liền chuẩn bị nghĩ biện pháp đem quả trứng thần bí này huỷ diệt, bởi vì từ khí tức máu tanh này có thể cảm nhận được bên trong là một tồn tại vô cùng nguy hiểm.
252 “Kim Đản?” Sắc mặt Vũ Diễm cổ quái, cái tên này, có chút dị. Bất quá mặc kệ tiểu gia hoả này tên gì, nàng cũng sẽ không trêu vào nó. Hắc viêm tâng năm này đều bị nó hút khô rồi, xem ra phải tiến lên tầng sáu thôi.
253 Trên mặt Vũ Diễm lập tức toát ra thần sắc thống khổ, dường như đang kịch liệt giãy giụa. Cảm thấy không ổn, Nhiếp Ly lập tức nắm lấy Vũ Diễm trong tay.
254 Nghe người áo đen nói, trong lòng mọi người kinh hãi. Vị áo đen trước mắt này, chính là Minh thần trong truyền thuyết sao? Vũ Diễm trốn trong tay áo Nhiếp Ly cũng cảm nhận được khí tức của đám người Minh thần, nội tâm khiếp sợ không thôi.
255 Phía đông thánh tổ sơn mạch, chính là sa mạc bao la, cát vàng vô tận. Đoàn người Nhiếp Ly tiến vào trong sa mạc này. Khi cuồng phong nổi lên, cát vàng đem toàn bộ thế giới trước mắt bao phủ.
256 Diệp Tử Vân sau khi tiến vào sa mạc liền nhớ ra một chút ký ức kiếp trước. Tiếu Ngưng Nhi thì mơ thấy cảnh nàng tiến vào Hắc Ma Sâm Lâm kiếp trước. Tuyệt đối không phải ngẫu nhiên! Chyện này đến cùng là vì sao? Nhiếp Ly mơ hồ cảm thấy, việc bản thân trọng sinh không chỉ đơn giản như vậy! Càng nghĩ càng sợ, đến tột cùng là ai có năng lực lớn như vậy? Nếu muốn phá giải việc này, bước đầu chỉ sợ phải tìm được Thời Không Yêu Linh Chi Thư, sau đó tiến vào Long Khư Giới Vực, ở trong Tiểu Thế Giới Linh Lung này sẽ không có khả năng tìm ra lời giải.
257 Bởi vì dùng quá nhiều linh hồn lực, thân thể Tiếu Ngưng Nhi trở nên mềm nhũn, khuân mặt xinh đẹp tái nhợt, tràn đầy mồ hôi. Nhiếp Ly lúc này, phảng phấp như trải qua một giấc mộng dài, trong mơ, hắn vẫn luôn ở trong Thời Không Yêu Linh Chi Thư tu luyện không ngừng, thi thoảng lại cảm thấy thật cô độc.
258 Chỉ thấy tro bụi bay đầy trời, hai thân ảnh đứng lơ lửng trên không, một râu tóc bạc phơ, tiên phong đạo cốt, chính là Chiến Thần Diệp Mặc trong lòng người dân Quang Huy Thành.
259 Hai tay Nhiếp Ly nắm chặt Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, nhìn bộ dạnh thống khổ của Diệp Tông, lòng hắn không khỏi quặn đau, lấy thực lực của hắn hiện giờ, tuy có thể đối kháng cùng Yêu Chủ, nhưng muốn giết Yêu Chủ lại khó khăn vô cùng.
260 Nhiếp Ly lấy ra hồn kính, tìm tòi tàn hồn Diệp Tông bốn phía, từng sợi lưu quang bay vào trong hồn kính, nhưng đó chỉ là những tia khí tức hồn niệm mà thôi, bằng vào chúng thì không có cách nào hồi sinh Diệp Tông được.