21 Từ sau lần ở trước cửa thang máy Vũ Chính bắt gặp tình cảnh kia của Hinh Ỳ cùng Dư Chân thì đã vài ngày hai người đều không nói chuyện, đây cũng không phải vấn đề để tức giận, sau khi trở về Hinh Ý vốn cũng rất ít khi nói chuyện với anh, nhưng mà vài ngày nay Lý quản gia, người giúp việc trong nhà đều cảm nhận được bầu không khí nặng nề của hai người, không khí trong nhà cũng nặng nề vô cùng.
22 Chương 44 - Kìm lòng không được Sau khi thảo luận thì cuối cùng bản kế hoạch của Lưu Dư Chân được thông qua, bởi vì Vũ Chính cũng hiểu được anh ta đã đưa ra những số liệu rất đủ thuyết phục để chứng minh hạng mục này có tương lai tốt đẹp, dù cho hiện tại nền kinh tế toàn cầu không lí tưởng cho lắm.
23 Chương 45 - Lòng chua xót “Lâm phó tổng, đây là báo cáo tài vụ của phòng Marketing quý này. ” Thư kí đặt văn kiện lên mặt bàn Hinh Ý.
24 Chương 46 - Chỉ cần anh Hinh Ý tức tốc rời khỏi văn phòng, nghe thấy đằng sau truyền đến âm thanh thủy tinh vỡ, chần chờ một chút nhưng vẫn không dám dừng bước, cô sợ chính mình sẽ quay đầu lại, cho dù có nuối tiếc thì sau đó vĩnh viễn cũng không có cách nào rời khỏi.
25 Chương 47 - Ấm áp Hinh Ý vội vàng chạy đến vững vàng ôm lấy anh, mà anh cũng có thể đem toàn bộ sức nặng đặt trên người cô. Cô dùng hết khí lực toàn thân ôm lấy anh, muốn cứ như vậy, vĩnh viễn đều không buông tay.
26 Chương 49 - Vuốt ve “Mẹ, gần đây sức khỏe có tốt hơn chút nào không?” Hinh Ý ngồi trong thư phòng, nhìn bên ngoài tuyết rơi phủ trắng mặt đất cùng đại dương mênh mông phía xa xa, tay cầm điện thoại, cảm thấy rất nặng nề.
27 Chương 50 – Lại là anh ta? Trong biệt thự nhà họ Lâm, Lâm Đạt Quảng ngậm một điếu xì gà đi vào trong đại sảnh, thỉnh thoảng mắt liếc nhìn về phía Lâm mẹ, lại nháy mắt ra dấu cho vợ mình mở miệng.
28 Chương 51 - Không buông tay Những bộ trang phục mới hoàn toàn nằm trong tủ kính của cửa hàng, cảnh phố xá lãng mạn mê người, bốn phía là những ngọn đèn màu Noel… Noel ở New York luôn xinh đẹp như vậy làm cho người ta có cảm giác ấm áp.
29 Lúc này anh mới hiểu Giang Vũ Chính đã tốn nhiều công sức trang trí nơi này đẹp như vậy, cũng cảm thấy mình đã quấy rầy người ta nên cuối cùng hỏi một câu: “Cậu chắc chắn một mình ở đây không sao chứ?” Vũ Chính hôm nay dĩ nhiên là vô cùng kiên nhẫn, còn nói giỡn: “Xin mời, Lý tổng.
30 Chương 52 - Tha thứ cho emGiày cao gót của Hinh Ý gõ trên sàn nhà của biệt thự nhà họ Lâm, nặng nề mà dồn dập, cô vừa vào cửa thì chị Hàng đã kéo tay của cô khóc, khóc đến nói không thành tiếng: “Mấy hôm trước phu nhân bắt đầu bị bệnh, nhưng mà nhất quyết không chịu đến bệnh viện… cũng không chịu ăn gì…”Lòng của cô cũng nặng nề như bước chân của mình, đi vào gian phòng tăm tối của mẹ, nhẹ nhàng gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào, trong phòng chỉ có một ngọn đèn lập lòe, còn có mùi thuốc nhàn nhạt.
31 Lòng Hinh Ý sung sướng tràn đầy khi nhìn Vũ Chính đi vào đến cửa thì tan biến hết, nhìn thấy thân hình gầy gò của anh ngồi trên xe lăn, mặt không có chút huyết sắc nào, cô biết anh đã gạt cô, nói không bị bệnh là gạt cô, nói rất khỏe cũng là gạt cô.
32 Chương 53 - Sương mù Dưới bãi đỗ xe của Giang Lâm, sau khi đỗ xe xong Dư Chân định xuống xe nhưng bởi vì qua kính chiếu trông thấy một chiếc xe đang chậm rãi chạy vào mà ngừng động tác mở cửa xe lại, cầm lấy văn kiện trên ghế phụ lái, nắm thật chặt, các khớp xương ngón tay đều lộ ra.
33 Chương 54 - Chiến trường Trong phòng họp lầu 74 Giang Lâm, cuộc họp phân tích dự toán hàng tháng do CFO chủ trì đang tiến hành, mà Lâm Đạt Quảng nhiều lần nháy mắt với Hinh Ý trong cuộc họp muốn cô chỉ nói những số liệu có lợi cho lần hợp tác với Uy Đạt, nhưng Hinh Ý chỉ bình tĩnh chuyên nghiệp mà phân tích, lúc hội nghị gần chấm dứt mới đưa ra hạng mục này.
34 Anh dùng hết sức lực toàn thân đẩy xe lăn chạy khỏi nơi này với tốc độ nhanh nhất, cắn răng kìm nén cơn tức giận trong lòng mình. Cô không còn tin tưởng anh nữa sao? Đã nói nhiều như vậy mà anh vẫn không thể bằng một người chú, Giang Vũ Chính, mày ở trong lòng cô ấy cũng chỉ có thế mà thôi.
35 Chương 55 - Nhẫn tâm Ngày sinh nhật của Lâm ba bầu trời sáng sủa lạ thường, quét hết những âm u của trời đông tuyết rơi vài ngày nay, từng vệt nắng bao phủ lên tuyết trắng, phản chiếu ánh sáng dìu dịu.
36 Chương 56 – Mưa đau thương Vũ Chính nằm hôn mê trong bệnh viện hơn một tuần lễ, bởi vì xương gãy làm bị thương đến phổi nên thở rất khó khăn, cần phải dùng đến máy trợ hô hấp.
37 Chương 57 – Nỗi khổ ly biệt Trong phòng khách, Hinh Ý đang mát xa chân cho Vũ Chính. Anh nằm trên giường, nhìn cô đang cố gắng để làm ình thấy thoải mái, mà hai chân của anh lại không hề cảm thấy gì, tâm trạng cũng giống như bầu trời bao la ngoài cửa sổ, u ám và nặng nề.
38 Chương 58 - Không có chỗ cho lời nói nhớ thương Lầu 75 Giang Lâm, lúc thời tiết tốt lên có thể nhìn thấy đường bờ biển xa xa, hôm nay mặc dù trời không quang đãng, tầm nhìn cũng không quá xa, chỉ nhìn thấy một hình dáng mông lung.
39 Cô vịn vào cửa xe trơn bóng, nhưng vẫn xụi lơ ngồi trên mặt đất, Dư Chân nhanh chóng đỡ lấy tay cô, cô ngẩng đầu lên nhìn anh, không có rơi nước mắt, chỉ mờ mịt mà nhìn anh.
40 Chương 59 - Tìm kiếm Trên con đường lớn thẳng tắp, vô số xe rít lên từng đợt, thế giới vẫn bận rộn như trước. Hinh Ý một tay cầm tay lái, cau mày, một tay cầm điện thoại gọi, nhìn con đường phía trước, ánh mắt có chút mơ màng.