61 “Vì cái gì nhất định phải chụp chân dung?” Trên thực tế Lục Ninh cũng không phải rất thích chụp chân dung, nếu là tạp chí thì cũng thôi, loại chân dung này y vẫn không quá có thể hiểu cách thức, đương nhiên, đối với công tác Chung Du Bạch bố trí cho hắn, bình thường Lục Ninh là rất ít có dị nghị.
62 Sau khai giảng học kỳ hai đại học, chính là năm mới, năm mới thì phần lớn sinh viên đều về nhà nghỉ ngơi một tháng, vừa trở về có chút mệt lử, ở tháng này Lục Ninh Lục Viễn lại rất bận rộn, nửa điểm cũng không được nhàn, hơn nữa dự tính sau khi đến năm ba đại học, việc học sẽ trở nên càng nặng, cho nên bọn họ chỉ có thể đặt càng nhiều tinh lực vào học tập.
63 Lục Ninh đời trước — không phải chưa từng quay phim gian khổ, một bộ khổ nhất, y là vừa đánh từng chút vừa quay xong, quay xong lập tức vào ở bệnh viện hơn hai tháng, y một chút cũng không thích bệnh viện cùng cái loại mùi ở trong đó, cố tình y đã sớm quen với điều này.
64 Lời Chung Du Bạch nói cũng không phải nói dối, thời gian hắn sống cũng không tính ngắn, muốn nói chưa từng thích người nào đó cũng là không thực tế, hắn cảm thấy Hạ Xuy nhìn thực quen mắt, lại nhất thời không nhớ ra, là vì bộ dạng của hắn cùng người trong trí nhớ kia — giới tính không giống.
65 Thật vất vả chống đỡ qua bộ phận diễn quần chúng, đến phần quay cá nhân, vài người mới thoải mái lại, Lý Thâm cùng Viên Trừng Giang cuối cùng cũng cảm thấy làm diễn viên cũng không phải vất vả như vậy, đặc biệt là khi có đoạn thời gian vất vả lúc trước làm nền.
66 Lục Ninh ghìm súng sắc mặt trầm ngưng, khi cầm súng, không hiểu sao y có loại cảm giác đặc biệt quen thuộc cùng thân cận với loại vũ khí này.
Đời trước hắn tuyệt đối không có loại cảm giác này.
67 Mười tám người được chia thành ba bộ lạc, Ciaper, Alaoya, Otubic, mỗi bộ lạc sáu người, ba người có kinh nghiệm [Người sống sót], ba ngôi sao, hơn nữa tỉ lệ nam nữ cũng rất cân đối, vừa vặn ba nam ba nữ, Lục Ninh Lục Viễn đã bị tách ra từ khi mới bắt đầu phân nhóm, trên thực tế, hai người bọn họ thêm vị ngôi sao Mỹ gốc Nhật kia bị phân vào ba bộ lạc khác nhau.
68 Đào lớp cát trắng lên, Lục Ninh quả nhiên tìm thấy một cái túi nhỏ được bọc kín, sau khi mở ra, là một bức tượng gỗ dài một ngón tay, trước khi đến Lục Ninh đã sớm có chuẩn bị, quần mặc là có túi ngầm, trực tiếp giấu tượng miễn trừ này vào, nghĩ nghĩ, y tìm đến một nhánh cây từ chỗ cách đó không xa, bẻ thành một khúc dài xấp xỉ, tìm cục đá hơi sắc bén một chút bắt đầu khắc.
69 Dưới tình huống đối phương cố ý nương tay, Alaoya vẫn thiếu chút nữa thì thua trận đấu, Lục Ninh thật sự là có chút không nói gì, nếu không nương tay mà nói, chẳng phải bên mình đây phải thua không thể nghi ngờ?
Sau khi Ciaper thua, sắc mặt Jacob rõ ràng rất khó coi, hắn ngược lại không đi khó xử Lục Viễn, chung quy Lục Viễn liên minh với hắn đã lâu, hơn nữa Lục Viễn nương tay cũng tương đối không để lại dấu vết, ngược lại là Vic người Mỹ gốc Nhật kia bị hắn chỉ trích.
70 Rõ ràng tham gia [Người sống sót] cũng chỉ có thời gian ba mươi chín ngày, thế nhưng khi Lục Ninh Lục Viễn trở lại Thượng Hải, lại gần như có cảm giác đã trôi qua mấy đời.
71 Mặc kệ mạng internet sao phấn hồng của Lục Ninh Lục Viễn lửa nóng như thế nào, người thường vẫn chỉ cho là tình cảm hai anh em bọn họ tốt mà thôi, người bình thường có thể nhìn ra chẳng qua cũng chỉ có như thế, căn bản sẽ không nghĩ đi đâu khác, nhưng bản thân Hạ Xuy cẩn thận mẫn cảm, từ một chút dấu vết để lại là có thể nhìn ra manh mối, nhưng mà, cũng chỉ là nhìn ra manh mối mà thôi.
72 So với tu chân viết trong tiểu thuyết, người tu chân thời đại này quả thật là nghèo rớt, sáu người bị xử lý cũng coi như cao thủ trong Giới Tu chân, tuy rằng những người đó mạnh nhất cũng không đến tiêu chuẩn như Trình Thương Thuật kia, nhưng tốt xấu trình độ có thể xếp trước mười trong tổng thể Giới Tu chân, cứ như vậy, sau khi Lục Ninh thu được vũ khí của bọn họ, chỉ có ba thanh pháp khí, cái khác chẳng qua chỉ là một chút ít linh khí binh khí rải rác linh tinh mà thôi, đương nhiên, so với vũ khí thường thì mạnh hơn một chút.
73 Có đôi khi, một hai kinh màn ảnh kinh điển, vài câu lời thoại kinh điển đã đủ cho người nhớ kỹ một bộ điện ảnh.
[Yêu không ngủ] là một bộ điện ảnh tình yêu, quay đầu nhìn thì tiệm đồ ngọt cũng không phải hình ảnh kinh điển, nhưng đủ để cho người nhớ kỹ nụ cười của một người.
74 Tuy rằng Chung Du Bạch vẫn luôn trào phúng Lục Viễn ngây thơ, kỳ thật so sánh với thanh niên hai mươi tuổi phổ thông, Lục Viễn xem như tương đối trưởng thành, chỉ là có vật tham khảo là Lục Ninh cắm ở bên cạnh, khó tránh khỏi cảm giác Lục Viễn ngây thơ một chút.
75 Fan đến làm sinh nhật cho bọn họ đương nhiên không phải chỉ có một bánh gato, còn có hoa hồng, chocolate cùng mấy cái hộp đóng gói rất đẹp, loại thời điểm này cũng không nên từ chối thì, thế nhưng điều khiến cho Lục Ninh cảm động là chiếc hộp nhỏ fan đưa tới, bên trong có ba tấm giấy chứng nhận quyên tặng, đây là do các fan thông qua phương thức góp vốn, quyên tặng cho trường tiểu học Ái Tâm hai nghìn cuốn sách, quyên tặng cho vùng núi nghèo khó hai vạn khối vật tư, còn có cho quỹ từ thiện năm vạn tiền.
76 [Black summer] là một ca khúc rất thích hợp làm nóng không khí, vì tập vũ đạo của bài hát này Lục Ninh Lục Viễn đã luyện rất lâu, kỳ thật Lục Ninh không giỏi vũ đạo, nhưng đầu óc y cùng Lục Viễn đều rất giỏi nhớ động tác, tập vũ đạo vẫn là tương đối nhanh.
77 Trình Thương Thuật là không từ mà biệt.
Cho nên Chung Du Bạch cảm thấy rất tức giận, chưa nói tới thương tâm, hắn sớm đoán trước được loại tình huống này, nhưng, lại vẫn có chút mất mát.
78 “Nhìn bên kia!” Lục Viễn bỗng nhiên nói.
Lục Ninh nhìn qua theo phương hướng mà hắn chỉ, bọn họ ngồi xe Suv khá lớn, cửa kính xe là màu tối, bên trong có thể nhìn rõ ràng bên ngoài, bên ngoài lại không thấy rõ bên trong.
79 Mặc kệ thế giới bên ngoài nghĩ giới giải trí đến ngũ quang thập sắc, rực rỡ lộng lẫy như thế nào, trên thực tế đại bộ phận diễn viên ca sĩ cũng chỉ là mỗi ngày làm công tác nhất định phải làm, bất luận là đóng phim, hay là ghi album, concert, thương diễn, không có nhiều chuyện trăm phần trăm vừa ý như vậy.
80 Lục Viễn vội vã gấp trở về từ Mỹ, bởi vì lăn lộn cùng Paul một thời gian, đẳng cấp lời ngon tiếng ngọt có tăng lên, đương nhiên, đối với Lục Ninh mà nói, đó gọi là buồn nôn lũy thừa.
Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh
Số chương: 60