Nàng thiệt thòi hơn những cô nương cùng lứa khác, họ có thể cất tiếng nói còn nàng luôn phải sống trong câm lặng. Nàng sống trong sự u buồn và bị ngược đãi về thể xác và tinh thần hàng ngày.
Em gặp anh khi bầu trời mưa nhẹ rơiAnh lặng lẽ đứng đó, mông lung vào khoảng khôngDường như thượng đế đã định trướcEm lại được gặp anhAnh vẫn thế, vẫn dịu dàng vẫn dáng vẻ cô đơnEm lắng nghe âm thanh hơi thở của anh trong đêm tốiBởi vì yêu nên hiểu thế nà...