Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trăng Sáng Cố Hương

Thể loại: Ngôn Tình, Kiếm Hiệp
Số chương: 47
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Dịch: Châu Hải ĐườngType-er: Niệm VũGiang hồ không phải xứ sở cổ tích, mà là một tấm gương soi sáng lòng người, phân rõ thị phiTrong giang hồ, gió tanh mưa máu, báo thù đồ sát là điều không thể thiếu,Nhưng may thay, Còn có những cái bắt tay rũ sạch thâm thù,Có những bậc trung liệt luôn giữ vững nhân tâm khi đối mặt với cường địch,Có những con người nghĩa hiệp sẵn sàng hi sinh thân mình vì thiên hạ.

Danh sách chương Trăng Sáng Cố Hương


Chương 9-3: Bụi Tuyết (tt)

21 Mưa tuyết mịt mù, bời bời rơi xuống trần thế, phủ lên mái tóc bạc trắng đã bị máu đỏ nhuộm thành màu hồng nhạt, không bao lâu, nó lại tan thành những giọt nước rơi xuống, trên khuôn mặt đầy vết máu của chàng, chảy thành một vệt nước mờ mờ.


Loading...

Chương 9-4: Bụi Tuyết (tt)

22 Sau đó, họ đến trấn Xương Ninh, tìm một nơi nhà dân ở phía đông thành làm chỗ ở. Vết thương của Hạ Thiên Thu dần tốt lên, nội lực võ công cũng dần dà khôi phục, hai người cũng có khi thỉnh thoảng đi vài đường quyền, cùng nhau tập vài chiêu thức trong sân, nhưng không phải là để khổ luyện công phu, mà chỉ là luyện rèn sức khỏe.


Chương 9-5: Bụi Tuyết (tt)

23 Đợi Vân Hy khóc đủ rồi, Hạ Thiên Thu nâng đóa hoa sen lên, lấy đá đánh lửa châm vào ruột nến. Ánh nến chập chờn tỏa sáng qua những cánh hoa sen. Chàng cầm cây đèn hoa đăng đặt vào tay cô, nói nhỏ: “Nếu như hối hận thì cứ nói ra.


Chương 10-1: Gió Bấc

24 Mùng Sáu Tết, vốn là ngày mà dân trong trấn đi lại nhộn nhịp khắp các phố phường, đến thăm chúc tết bạn bè thân hữu ngày năm mới, nhưng ở trấn Xương Ninh này, lại như bao trùm trong một lớp mây đen.


Chương 10-2: Gió Bấc (tt)

25 Gió bấc lạnh căm, lồng lộn trên con đường mòn cũ miên man, cuốn tung đất cát và vụn tuyết, khiến chúng điên cuồng múa tít giữa đất trời.

Vạn trượng bụi vàng, khắp đồng cát sỏi, đều bị tuyết rơi dày phủ kín.


Chương 10-3: Gió Bấc (tt)

26 Một con chim ưng bay vút trên bầu không, chao liệng phía chân trời. Từ phía sau thành nhô ra hơn mười bóng người. . .

Một nam nhân lưng đeo thanh trường đao rộng bản, vừa hét to vừa xông vào trận địch, cây đao sáng loáng của ông ta vung lên chém vào quân địch như chém dưa chặt chuối, khiến máu thịt văng tung tóe.


Chương 10-4: Gió Bấc (tt)

27 Trong tuyết bay cuồng loạn, chỉ nghe tiếng gió vù vù. Vân Hy và các võ nhân Thương Thiên đứng im ở bên, lặng nhìn những kiếm khách đang đau buồn đến cực độ.


Chương 10-5: Gió Bấc (tt)

28 Không lâu sau, liền nghe tiếng vó ngựa đạp vụn tuyết rơi. Phía bắc cánh đồng tuyết phủ xuất hiện hàng loạt những đốm đen, xếp thành một hàng ngang, trận thế vô cùng quy củ, uy thúc ngựa phóng nhanh, nhưng đội ngũ không hề rối loạn.


Chương 11-1: Biến Động

29 Ở vùng phương Bắc trời băng đất giá ấy, ngay cả hơi thở cũng cuộn ra từng lọn khói trắng. Bị giam trong ngục, Vân Hy bó gối ngồi co ro ở góc tường, nhưng vẫn không ngăn được giá buốt thấu tận xương tủy.


Chương 11-2: Biến Động (tt)

30 Trong buồng giam, sau khung cửa sắt nho nhỏ, bóng những bông tuyết nhè nhẹ bay lượn. Chàng lấy từ tay áo ra cây sáo ngọc, kề lên môi mình, tiếng sáo ấm áp tràn đầy tình tứ, chậm rãi du dương bay ra ngoài song cửa, la đà lướt trên bình nguyên bao la phương Bắc, dưới ánh trăng sáng lung linh, như một tia nắng, sưởi ấm cho vùng đất Bắc phương lạnh lẽo giữa buổi đông hàn.


Chương 11-3: Biến Động (tt)

31 Đưa mắt nhìn ra xa, trên đỉnh núi cao máu đã chảy thành sông. Đệ tử của Vân Tiêu cổ lâu xác ngổn ngang mặt đất, những võ nhân Thương Thiên trúng độc bị bắt đều đã bị những đao khách áo trắng kề đao vào cổ.


Chương 11-4: Biến Động (tt)

32 Rõ ràng là kẻ gây trở ngại đã chết hẳn rồi nhưng Khương Hằng vẫn không thể nén được nỗi lo lắng trong tim mình. Tay trái y nắm chặt lấy vai của Hạ Thiên Thu, gắng hết sức lôi chàng ra khỏi hai cánh tay đang ôm chặt của Tùy Vân Hy.


Chương 11-5: Biến Động (tt)

33 Sau khi giết chết Hạ Thiên Thu, trông thấy Vân Hy cứ ôm chặt lấy thi thể chàng không chịu buông, một cơn giận dữ khó gọi tên chợt bùng lên trong lòng Khương Hằng.


Chương 12-1: Ngọc Nát

34 Trong lúc mê man, cô tựa như nghe thấy tiếng sáo du dương, khúc nhạc êm đềm ấm áp thầm ẩn chứa mấy phần tình cảm nồng nàn, mấy phần quyến luyến. Cô tựa như trông thấy bóng hình cao lớn với mái tóc trắng như tuyết ấy vẫn đang ngồi trong khoảnh sân nhỏ có lá phong đỏ bay bay, tay cầm sáo ngọc, lặng lẽ thổi cho cô nghe một khúc trường ca uyển chuyển.


Chương 12-2: Ngọc Nát (tt)

35 Màn đêm im lìm, sao trời sáng chói. Cách hai mươi dặm về phía nam, ngoài thành Trấn Xuyên, trên đồng tuyết mênh mông hơn bốn mươi quân trướng đã dựng san sát, ánh lửa trại bập bùng giúp sưởi ấm phần nào cho không khí rét buốt nơi biên cương phía bắc này.


Chương 12-3: Ngọc Nát (tt)

36 Nói đến đó, A Chước bỗng nhiên ngưng lại, nhìn thấy Vân Hy vẻ mặt nhợt nhạt, ông ta nuốt lại lời đã thốt ra đến bên khóe môi, chỉ nói: “Bất kể là như thế nào, thiếu chủ tin tưởng cô nương, thì A Chước ta cũng tin tưởng cô nương! Có bất cứ yêu cầu gì, cô nương cứ nói, Vân Tiêu cổ lâu chúng ta tất sẽ làm theo!”

Trên môi Vân Hy nở một nụ cười rất miễn cưỡng, sáu phần như cười, bốn phần như khóc.


Chương 12-4: Ngọc Nát (tt)

37 Môn nhân của Vân Tiêu cổ lâu khi trước ở phía sau chế tạo đạn băng, nay thấy tiền phương chiến sự nguy cấp, A Chước lập tức dẫn đầu những kiếm khách trong môn phái, giận dữ xông lên tiền tuyến.


Chương 12-5: Ngọc Nát (tt)

38 Đúng như Thanh Phong đảm bảo, hơn tám chục thợ giỏi của Bất Phá các đào sơn đạo liên tục không kể ngày đêm, thông vào trong thành Trấn Xuyên. Trong khi bọn họ đang bí mật đào hầm dưới đất thì trên mặt đất, các võ nhân của Thái Bình minh do Xung Tiêu kiếm các dẫn đầu cũng đã tới biên thành nơi ải bắc này.


Chương 12-6: Ngọc Nát (tt)

39 Cô từng chất vấn y, rằng bộ mặt bây giờ của y có phải là bộ dạng mà cha mẹ y mong mỏi hay không. Nhưng câu hỏi ấy, y cũng không trả lời được. Khương Hằng vẫn nhớ rằng trước khi chết, cha mình từng nói một câu: “Đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh.


Chương 13: Vĩ Thanh

40 Trong trận chiến ải Dương Sơn, quân thủ thành và các võ nhân cùng liều chết chống lại đại quân Bắc Nhung. Qua hai tháng trời đánh nhau đẫm máu, quân thủ thành cuối cũng đã đoạt lại được thành Trấn Xuyên, đuổi quân Bắc Nhung ra khỏi ải bắc.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Bạn Nhi Đùa Xuân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29



Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30


Tình Yêu Không Cần Viết Ra

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 7


Phó Tổng Cừu Hoàn Mỹ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Nếu Như…

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 46




Người Tình Dĩ Vãng

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 25