41 Sau khi nộp đơn xin phép dẫn bạn vào tham quan trường, nộp lên tư liệu Mạc Hàm, Phất Lan Khắc cùng Y Mạn, rất nhanh đơn được thông qua, Lạc Phi đưa tư liệu của ba người cho phòng bảo vệ kiểm tra rồi mới thuận lợi tiến vào.
42 Mạc Hàm cùng Phất Lan Khắc trở về trường trước, Y Mạn ở lại khách sạn phụ cận học viện Thánh La Thước Á.
Nội quy đại học Hách Nhĩ Mạn không nghiêm khắc như trường quân đội, ngược lại rất tự do thoải mái.
43 Y Mạn ở lại khách sạn phụ cận học viện Thánh La Thước Á một tuần, mỗi ngày đều mời Lộ Đức Duy Hi dùng cơm.
Nhưng sau khi có kinh nghiệm lần đầu tiên ăn hải sản với Y Mạn, Lộ Đức Duy Hi không dám có lần thứ hai.
44 Sau khi trở về, Y Mạn nói chuyện muốn đi leo núi nói cho Lạc Phi, Lạc Phi lập tức quyết định tham gia, hơn nữa còn gọi cả xá hữu Lộ Đức Duy Hi.
Đương nhiên Lạc Phi không nói cho xá hữu biết Y Mạn cũng có mặt, chỉ đề nghị: “Cuối tuần này trường không an bài nhiệm vụ huấn luyện, cậu muốn tới ngọn núi Mông Tư ở gần đây chơi một chuyến không?”
Núi Mông Tư là ngọn núi hiểm trở nhất đế quốc, Lộ Đức Duy Hi vừa vặn cũng cảm thấy hứng thú, liền đáp ứng: “Được, cùng đi đi.
45 Lộ Đức Duy Hi cùng Y Mạn chậm trễ chút thời gian ở chỗ vách đá nên bị Lạc Phi cùng Mạc Hàm bỏ lại phía sau.
Lộ Đức Duy Hi gia tăng tốc độ muốn đuổi kịp hai người, Y Mạn thì không hề sốt ruột, bởi vì anh càng muốn được ở riêng với Lộ Đức Duy Hi, bảo trì khoảng cách với nhóm Lạc Phi mới tốt.
46 Lạc Phi cùng Mạc Hàm ở trên đỉnh núi đợi thật lâu vẫn không thấy Lộ Đức Duy Hi cùng Y Mạn xuất hiện, Lạc Phi nghi hoặc gọi thông tấn khí cho xá hữu: “Hai người sao thế?”
Trong màn hình, sắc mặt Lộ Đức Duy Hi cứng ngắc, nhàn nhạt nói: “Đoạn vực thẳm Y Mạn không dám đi qua, chúng tôi đang nghĩ biện pháp.
47 Sau khi trở lại phòng tâm thần Mạc Hàm vẫn không yên, tắm rửa thay áo ngủ, đang nghĩ xem có nên gọi cho cha hay không thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa.
48 Vừa rửa mặt xong, Mạc Hàm liền nhận được tin Lạc Phi gửi tới: “Dậy chưa? Em dẫn anh đi ăn sáng. ”
Bảy giờ sáng cuối tuần là thời gian thích hợp nhất để ngủ nướng, bất quá Mạc Hàm bình thường đã quen làm việc cùng nghỉ ngơi theo quy luật, cho dù là cuối tuần cũng không nằm ỳ trên giường.
49 Mạc Hàm đáp ứng học, Lạc Phi tự nhiên sẽ kiên nhẫn chỉ dạy.
Cơ giáp trí năng cấp S dùng tinh thần lực của chủ nhân khống chế, chỉ cần hoàn thành kết nối tinh thần là được, giống như Lạc Phi cùng Trọng Minh, ngay từ khi Lạc Phi còn rất nhỏ Trọng Minh đã đi theo Lạc Phi, cơ giáp cùng chủ nhân gắn bó chặt chẽ không thể chia lìa, nó là đồng bạn thân thiết nhất của chủ nhân, biết hết thảy ký ức của chủ nhân, hơn nữa còn có thể dựa vào chỉ lệnh truyền tới từ não chủ nhân để chấp hành.
50 Mạc Hàm lên diễn đàn trường kiểm tra một chút liền nhìn thấy link dẫn tới trang đăng ký dự thi cơ giáp đại tái.
Giải đấu năm nay cũng giống như các năm trước, học viên của tất cả các trường đại học cùng cao đẳng đều có thể tự do báo danh, thế nhưng muốn tiến vào trận chung kết toàn đế quốc thì phải trải qua sơ tuyển, vòng loại cùng bán kết.
51 Mạc Hàm theo Lạc Phi học điều khiển cơ giáp chiến đấu suốt một tháng.
Lạc Phi thực sự đã mang hết tất cả tri thức cùng kỹ xảo mình biết dạy cho Mạc Hàm, không hề giấu diếm.
52 Đối thủ của Lạc Phi ở trận sau là một học trưởng cũng đến từ học viện Thánh La Thước Á. Trong vòng đấu ở trường, Lạc Phi đã từng giao thủ với đối phương, giành được chiến thắng 2:1.
53 Mạc Hàm vượt khỏi dự đoán của mọi người tiến vào trận chung kết, cùng Y Mạn tranh đoạt giải quán quân cơ giáp đại tái lần này.
Y Mạn từ nhỏ đã làm bạn với cơ giáp, mỗi linh kiện cơ giáp đều nắm rõ trong lòng bàn tay, Mạc Hàm đối chiến với Y Mạn hiển nhiên không có phần thắng.
54 Đêm đó, Lạc Phi tranh thủ thời gian chạy về hoàng cung, từ khi khai giảng tới nay cậu chưa gặp lại nhóm phụ vương, hiếm có dịp về tới thủ đô, tự nhiên phải về hoàng cung một chuyến.
55 Cuối tuần Mạc Hàm quả nhiên tới tìm Lạc Phi.
Lúc Lạc Phi nhìn thấy Mạc Hàm ở ngoài cổng học viện, anh đang đứng bên quầy bán hàng tự động bên đường, cầm một chai nước chậm rãi uống.
56 Theo tin nhắn lưu lại, Mạc Hàm bảo Lạc Phi giao cơ giáp cho cha mình, để ông ấy nghĩ cách cứu viện. Thế nhưng hiện tại, tìm Mạc tổng nhất định không kịp, dù sao Mạc Hàm cũng đang ở trong hiểm cảnh, Lạc Phi không biết đám người kia bắt Mạc Hàm vì lí do gì, càng chậm trễ thì Mạc Hàm sẽ càng nguy hiểm hơn.
57 Hiệu quả súng gây mê có hiệu lực liên tục ba tiếng, Mạc Hàm đề nghị trở về hang động xem mấy người kia.
Lạc Phi bình tĩnh cẩn thận ngẫm nghĩ, cậu đáng ra nên túm lấy một hai tên hỏi ra kẻ đứng sau.
58 Lúc nhìn thấy Lạc Phi xuất hiện ở đại học Hách Nhĩ Mạn, Phất Lan Khắc cứ tưởng mình hoa mắt nhìn nhầm, Lạc Phi không mặc quân trang, ngược lại một thân hưu nhàn nhưng vẫn tuấn tú như cũ, đứng dưới lầu ký túc xá cười tươi rói, chủ động chào hỏi với mình: “Phất Lan Khắc học trưởng, lâu rồi không gặp!”
Lúc này Phất Lan Khắc mới xác định đối phương là Lạc Phi, trong lòng không khỏi nghi hoặc: “Sao cậu lại ở trường tụi anh?”
Lạc Phi thản nhiên nói: “Em tới tìm Mạc Hàm, gần nhất anh ấy đang bận gì đó?”
Phất Lan Khắc hiểu ra: “A, tìm Mạc Hàm à? Trước đó luận văn của cậu ấy có một vị giáo sư không thông qua, gần đây đang bận chỉnh sửa luận căn, cũng mấy ngày rồi anh không thấy cậu ấy.
59 Tính chuyên nghiệp trong bài biện luận tốt nghiệp của Mạc Hàm quá mạnh, Lạc Phi ngồi dưới đài, tuy mỗi từ Mạc Hàm nói đều có thể nghe hiểu nhưng ghép lại cùng một chỗ thì hoàn toàn không thể nào hiểu được, bất quá cậu vẫn mỉm cười, nghiêm túc lắng nghe—– cho dù nghe không hiểu nhưng được lắng nghe âm thanh trong trẻo của Mạc Hàm cũng là một loại hưởng thụ.
60 Đầu tháng bảy chính là thời gian khảo hạch ở học viện Thánh La Thước Á, tất cả học viên đều khẩn trương tiến vào giai đoạn ôn tập, yêu cầu khảo hạch rất nghiêm khắc, học viên không thông qua sẽ phải ở lại trường trong kỳ nghỉ để thi lại, nếu vẫn không thể thông qua thì sẽ trực tiếp bị lưu ban.