41 Cả một buổi sáng Kiều Thư không sao tập trung nổi vào công việc được, nhìn đồ hồ…từ giờ đến khi Trần Tú lên máy bay còn khoảng 1 tiếng nữa… Cô nhanh chóng với lấy chiếc túi xách…lao người ra ngoài, đứng bên vệ đường muốn bắt taxi.
42 ng may thôi à… - Không may??? Kiều Thư nhìn cánh tay mình đầy bọt xà phòng, lại nhìn đến Minh Tùng cười cười nhún nhún vai, cô nhíu mày, đứng gần lại Minh Tùng hơn, đem cánh tay đầy bọt cọ vào người anh, khiến chiếc áo thun trắng của Minh Tùng lại được ít bọt dính vào.
43 - Tối hôm trước, khi anh và Trần Tú ngồi uống rượu cùng nhau, nghe Trần Tú dặn là phải chăm sóc em, không để em bị tổn thương, anh đã biết Trần Tú có ý định ra đi.
44 Hôm sau là ngày nghỉ, định ngủ thêm chút nữa, thì chuông cửa lại vang lên khiến Kiều Thư giật mình, nhưng nhìn sang màn hình camera chiếu đến, cô mơ màng thấy Minh Tùng đang đứng ngoài cửa, nên lại nhắm mắt vào ngủ tiếp.
45 Kiều Thư gõ cửa phòng, giọng nói khàn khàn của ông Thái Hòa vang lên: - Vào đi. Kiều Thư mở cửa, lách người vào, rồi nhẹ giọng: - Bố… Ông Thái Hòa nhìn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, mang chút ngại ngùng của Kiều Thư, ông hơi sửng sốt một chút, nhưng rồi cũng nhanh chóng bình ổn lại, gấp tài liệu vào rồi hỏi: - Con mới đến? - Vâng, con mới đến, mang theo một đầu bếp đến nấu ăn cho bố.
46 Kiều Thư nặng nề đi lên phòng…vừa đi vừa than thở: thật đáng ghét, mới có một buổi mà mua chuộc hết cả nhà luôn, nếu ở luôn mấy hôm, chắc hai người đàn ông trong nhà này bán mình luôn dù không được giá quá…huhu…mẹ ơi, làm chủ cho con….