21 "Oa, Lão công ngươi kiếm đâu ra đống cây anh đào vậy?" Mộ Dung Tiên sờ sờ cánh hoa nói.
"Lão công kêu băng đảng cướp tiệm hoa. " Diệp Thần vỗ ngực nói.
22 Diệp Thần cuối cùng cũng tìm được số điện thoại của đại tiểu thư Diệp Tư Tình. Hắn liền bắt máy gọi.
"Alo, có phải Diệp tiểu thư sao. "
"Alo, Ngươi là.
23 Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Thần thức dậy rất sớm. Hôm nay hắn có một bệnh nhân. Mộ Dung Tiên thì đi ra nhà Tử Hà chơi đi. Dù sao một đám đàn ông để nàng bên cạnh cho họ ngắm quả thực khó chịu.
24 Vương lão lập tức quỳ xuống trước chân Diệp Thần muốn bái sư.
"Đệ tử Vương lão mong Diệp sư phụ thu ta làm đệ tử đi. " Vương lão lập tức quỳ lạy.
"Ngươi đứng lên đi, ta sẽ không thu ngươi làm đồ đệ.
25 "Hệ thống, ngươi nói ta biết a, linh tệ thứ này thế nào kiếm đây, trong nhiệm vụ cũng không có khen thưởng đi. "Diệp Thần tò mò, trong tiểu thuyết nhân vật chính thường làm nhiệm vụ nhận linh tệ.
26 Ngày hôm này, Diệp Thần ngồi trong nhà ôm lão bà của mình. Hắn đang suy nghĩ một vấn đề hết sức nghiêm trọng. Hiện tại, vấn đề này đã làm hắn suy nghĩ xuất đêm.
27 Mộ Dung Tiên thấy Diệp Thần đi ra ngoài liền hỏi.
"Ngươi lại muốn đi ra ngoài sao lão công?” Mộ Dung Tiên ôm lấy hắn phồng miệng oán khí nói. Không phải muốn đi gặp cái khác nữ nhân chứ.
28 Diệp Thần phóng xe về nhà, lúc này, Mộ Dung Tiên đã đợi ở cửa đón hắn. Cảm giác có người mong nhớ ở nhà thật tốt.
"Lão công ngươi đã về rồi. " Mộ Dung Tiên đóng cổng lại nói.
29 Sáng hôm sau, Diệp Thần liền dậy sớm dùng linh thuỷ trong Thần Uyển đun nước ấm. Chuẩn bị xong hắn liền tiến vào phòng ngủ trong. Lúc này Mộ Dung Tiên đã thức giấc.
30 Diệp Thần đưa lão bà đi dạo quanh phố phường. Không gian cũng quá vui nhộn đi.
Mộ Dung Tiên rất buồn bực a. Hạ thể còn đau nên không thể chạy nhảy đâu đây.
31 Diệp Thần đưa Mộ Dung Tiên ra khỏi cửa hàng. Hắn mặc kệ việc hắn đánh bản nhạc này có sẽ như thế nào, chỉ cần lão bà vui là đủ.
"Lão công ngươi thực sự lần đầu đánh đàn thật sao.
32 Sáng sớm hôm sau, Diệp Thần bắt đầu tu luyện nhằm trùng kích Long Phượng Thần Quyết tầng thứ 2. Hắn đã thử nhiều cách a nhưng không có hiệu quả. Chẳng lẽ để mở ra Long Phượng Thần quyết tầng 2 còn cần thứ gì trợ giúp sao.
33 Xem ra còn sớm, Diệp Thần dậy sớm, dù sao tối đến cũng chưa có làm ăn được gì. Ngủ không được Diệp Thần có chút cười khổ.
" Lão công ngươi dậy sớm đi.
34 Diệp Thần từ hệ thống trong ra, trời cũng đã sáng hẳn.
"Tiểu Vương vẫn chưa đến đi. " Hôm nay hắn đồng ý dạy Vương lão đầu y thuật. Diệp Thần cùng lão bà nói vài câu liên quan đến tên đệ tử mới nhận của hắn.
35 Diệp Thần nhìn Vương lão đau lòng mà cười, có lẽ đây là cảm giác cười trên sự đau khổ của người khác. Tốt thú vị sung sướng cảm giác.
"Với lại, đệ tử hiếu kính sư nương một chút, ngươi không thể cười cái xem sao, nhìn như vậy người ta tưởng ta ăn cướp của ngươi đâu.
36 Diệp Thần chạy từ bếp ra đón lão bà mình.
"Lão bà ngươi đã về, Tử Hà ngươi đến chơi sao không báo trước tiếng, hại ta. . . . " Diệp Thần uỷ khuất nói.
37 Buổi sáng hôm sau, Diệp Thần quyết định đưa lão bà mình cùng Tử Hà đi dạo phố a.
Dù sao, ở nhà cũng quá chán đi. Đằng nào hắn tu luyện hiện tại không thấy hiệu quả đây.
38 Sau khi rời đi, Diệp Thần lập tức cùng lão bà về nhà. Hắn biết chắc chắn tên này sẽ không sống nổi a. Hắn không muốn trước mặt lão bà mình giết người.
39 Đến giữa trưa, Diệp Thần từ trong Thần Uyển lui ra bên ngoài. Dù sao cũng không thể ở lỳ bên trong.
"A, lão công ngươi về" Mộ Dung Tiên nhào vào lòng ôm hắn.
40 Buổi trưa đến, Diệp Thần bồi tiếp hai cô gái vui đùa. Hắn thực thích cuộc sống này đi. Diệp Thần cảm nhận không gian này, thật quá tuyệt, khung cảnh này, thời gian này, cuộc sống này quá dễ chịu.