21 Bịch!!!“UI DA!!!!!!!”Tiếng đóng cửa vừa chấm dứt, cô ngồi bệch xuống sàn, xoa xoa cái chân đỏ lừ. Lưng và bả vai vẫn còn ê ẩm vì cú tiếp đất ban nãy.
22 “Em họ thân mến của chị!!!!!!. . . Á!!!!!!!!!!!!!!!!!”Lâm Uyển Tiệp trừng mắt nhìn hai người trước mặt mình. Họ. . . họ. . . đang làm cái trò gì.
23 Nhìn thấy cảnh tượng Lâm Uyển Tiệp bị tên đầu heo này áp bức kinh người như vậy, máu giang hồ trong Chi Ngọc cuồn cuộn dâng cao. “Ê!!!!!!!! Tên ích kỷ kia!!!!!!!!! Anh có trái tim bằng thép ư?! Chị Tiệp đã như vậy rồi!!! Anh mau đồng ý cho cô ấy ở lại đi!!!”“Nếu tôi ko đồng ý thì sao hả???” Anh ấm ức.
24 Tối. Hai người họ ở cùng phòng nhưng ko ai thèm nói chuyện với anh. Dương Chi Ngọc trong nhà tắm suy nghĩ triền miên:“Tên đầu heo! Bà đây còn nghĩ tha i.
25 Dương Chi Ngọc và Mộc Như Ý chạy ào tới bệnh viện. Hai người trước kia đều là vận động viên đứng top của trường, tuy việc chạy này ko mấy khó khăn gian khổ nhưng cũng tiêu hao ko ít sức lực.
26 “E hèm!!!” Dương Chi Tuyết miệt mài hắng giọng nhưng mà đứa em ngốc ngếch của mình giống như yêu hộp cơm ấy, suốt buổi cô hắng giọng cũng hơn chục lần mà nó cứ cắm đầu cắm cổ ăn miết!!!“Này!!!” Chi Tuyết nhịn ko được, huých khuỷa tay cô.
27 Dương Chi Ngọc chộp lấy cái điện thoại, hớn ha hớn hở mở ra. Tin nhắn đến từ một số lạ, số này ko được lưu trong điện thoại của anh. “Chẹp!!! Cầu trời cho phát hiện cái nhược điểm ác ôn gì đó của anh!!! Hehe!!!”Cô cười gian xảo, ôm điện thoại của anh, chui vào chăn, trốn kín mít trong đó mà đọc.
28 Ê!!! Con cọp cái kia!!! Mày xổng chuồng đến đây làm gì hả???” Nhã Vi chanh chua, đanh đá hỏi lại. Tay khoanh trước ngực, dáng người ẻo lả dựa vào cửa.
29 Cô âm mưu muốn xài lại chiêu cũ, muốn cắn anh. Thế nhưng, chưa kịp hành động thì một nụ hôn ngọt ngào in lên môi, vòng qua tai, xuống cổ, xuống dần, xuống dần.
30 Buổi chiều, hai người dắt tay nhau đến vịnh Fundy ngắm cảnh. “WOA!!! Đẹp ghê!!!” Cô ko khỏi trầm trồ. Lâm Tịch để cô tựa đầu vào vai mình:“Lúc trước ở nhà, chúng ta ko có làm gì hết!!!”“Thì sao? Giờ anh nói vs tôi còn ích lợi quái gì chứ?!!! Lúc trước ko làm thì giờ cũng làm rồi!!! Anh là cái tên lưu manh, du côn nhất mà tôi từng biết!!! Cũng là người khó ưa nhất từ trước đến giờ!!” Cô cau có.
31 Cửa bật mở, đập vào mắt anh là ko phải là Ken mà là Dương Chi Ngọc!!! Lập tức. . . Lâm Tịch hùng hổ đẩy Ken sang một bên, rầm rập bước vào kéo Dương Chi Ngọc đứng lên, ép cô đối diện vs mình.
32 “A lô! Như Ý, bà lại có gì cần nhờ cậy nữa á?!!!”Cô nói như gầm lên. Nếu ko có việc gì thì mười kiếp nữa nó cũng chả thèm gọi đến cho cô!!!“Ghét! Người ta điện thoại kêu bà đi đám cưới chứ bộ! Nhớ đi nhiều nhiều nha!!! Hihi!!!” Đầu dây bên kia Mộc Như Ý cười toe toét.
33 Ko nói ko rằng, cũng chẳng chờ tới bình minh ngày mai, cô lập tức cuốn vali leo thẳng lên máy bay âm thầm về nước. Ngồi trên máy bay, cô ko ngừng nguyền rủa anh:“Đồ chết tiệt! Đồ gà trống thiến nhà anh!!! Dám chơi kiểu này á?!!! Muốn một mình yên ổn về nhà ư?! Đừng có nằm mơ!!! Tôi nhất định lật tung nhà anh lên cho hả giận.
34 Chạy ào đến tập đoàn Silver, lúc anh đi đến văn phòng thì ko có người nhưng đèn bàn vẫn sáng chứng tỏ cô đang làm việc. Thở phào nhẹ nhõm, anh chậm chậm đi tới, ý muốn ‘tham quan’ chỗ làm việc của cô một chút.
35 Buổi tối, khi anh về thì thấy cô ngồi ngoài thềm cửa thiết kế chăm chăm mà nhà thì tối thui nên hỏi:“Sao ko chịu bật đèn???”“Cúp điện rồi!!!”“Nhà còn đèn sạc mà!!!!” Anh nghĩ cô ko biết đèn sạc ở đâu nên định vào tìm thì cô kéo tay anh lại, lắc đầu nói:“Khỏi tìm ất công! Anh có sạc đâu mà sáng nổi!!! Hừ!!.
36 Sáng hôm sau, khi anh thức giấc thì Dương Chi Ngọc vẫn còn ngủ mê say trên giường. Hừ! Hôm qua chẳng phải nói ngủ ko được sao?! Bây h lại ngủ như chết ra đấy!!!“Ê!!! Dậy!!! Ko thích đi làm hả???” Anh tức.
37 Giống như một cơn mơ, hai người họ tỉnh lại, trơ trơ nhìn nhau. Haizz. . . “Cái vòng này. . . ” Cô còn chưa kịp nói hết thì anh chen ngang:“Hôm qua là sinh nhật anh, em tặng nó cho anh!!!” Anh mỉm cười hạnh phúc.
38 Hai người hầm hầm nhìn nhau. “Nói cho thật vào tí!!! Ko thì anh sẽ ko còn được ngắm ánh bình minh ngày mai đâu!!!” Cô gìm giọng xuống làm không khí bủa vây hai người càng thêm rùng rợn hơn.
39 Cô tan việc, trở về nhà chỉ muốn nghỉ ngơi cho khỏe, đột nhiên điện thoại reo lên:“Alô?”“Hi!!! Có muốn biết gì hay không???”“???” Chi Ngọc ngớ người.
40 Đưa tay lên, cô ẩu thả quệt nước mắt, ai mà khóc vì tên mất dịch ấy chứ!!! Cô hiện tại sẽ đi phá nhà hắn cho bõ tức. Bắt taxi về, cô ko thèm dại dột làm chuyện nhảm nhí ấy nữa, cô muốn dạy cho anh biết lợi dụng cô, lừa gạt cô thì cái giá phải trả là rất đắt.