Hà Sơ Lục đến thành phố kiếm ăn, ấy vậy mà ngày nào cũng bị Đặng Thiệu truy đuổi. Anh tới thì tôi chạy, anh đuổi thì tôi trốn, đuổi đuổi bắt bắt một hồi lại chạy lên tận giường!Thế nhưng cuộc sống của hai kẻ hoàn toàn khác biệt, một tiểu thụ lôi thôi, một tiểu công mắc bệnh sạch sẽ, khỏi phải nói cũng biết loạn thành một đống, tranh cãi không ngừng!Hà Sơ Lục giữ chặt quần áo : ” Quản lí lưu manh dám đùa giỡn dân lành!”Đặng Thiệu đen mặt : “Cậu là thể loại đàn ông gì thế?”Quần chúng xung quanh đều che mắt không dám nhìn.