Một kẻ là môn chủ võ lâm nghèo rớt mồng tơi, còn sống nhăn răng đã bị thuộc hạ không bằng heo chó đẩy xuống hoàng tuyền. Kẻ kia là yêu tinh hoa đào lưng đeo bạc vạn, tuy sống ngàn năm nhưng sắp chết khô chết héo.
Văn Án Anh chính là cô ở một thế giới khác. Bọn họ là song sinh cùng mệnh, cô chết thì anh vong. Đây là câu chuyện về một người yêu “bản thân mình”. “Cô muốn chết như thế nào?” “Tôi muốn cùng chết với anh…”.